Chia sẻ với phóng viên Người Đưa Tin, bà bảo mong ước lớn nhất của ḿnh là bị thất nghiệp.
Cái tâm của người làm ngành y đă thôi thúc bà Đặng Thị Liên ở xă Phúc Thành (Kim Thành, Hải Dương) tự nguyện tham gia công tác cứu giúp cho nhiều nạn nhân bị tai nạn giao thông trên địa bàn. Hơn 30 năm nay, dấu chân của bà đă in ṃn trên con đường từ nhà đến bệnh viện. Người dân trong thôn Dưỡng Thái Trung dành cho người phụ nữ phúc hậu ấy nhiều t́nh cảm yêu mến và gọi bà là hiệp sĩ giao thông.
Cái nghiệp đă gắn với đời
Ngay từ những giây phút đầu tiên tṛ chuyện với tôi, anh Đoàn Ngọc Quư, con trai thứ hai của bà Liên đă chia sẻ rằng, công việc cứu hộ giao thông gắn bó với mẹ ḿnh như một cái nghiệp không thể bỏ được. Bà Liên tham gia vào ngành y từ năm 1971. Khi đó, bà là bác sĩ làm việc ở khoa ngoại bệnh viện đa khoa huyện Kim Thành. Do tiếp xúc với nhiều bệnh nhân bị tai nạn nên bà thấu hiểu và cảm thông với mất mát mà họ gặp phải.
Bà tâm sự: "Lúc ấy, điều trăn trở thường trực của tôi là nhiều trường hợp do không được sơ cứu kịp thời và đúng cách nên không ít nạn nhân bị thương nhẽ ra đơn giản nhưng lại trở thành nghiêm trọng. V́ thế, mỗi khi ra đường gặp tai nạn giao thông bà luôn sẵn sàng giúp họ sơ cứu kịp thời rồi đưa vào bệnh viện. Định mệnh đưa đẩy bà đến công việc hiện nay. Đó là vào năm 1980, gia đ́nh bà chuyển nhà từ khu tập thể bệnh viện ra mặt đường quốc lộ 5. Chứng kiến quá nhiều vụ tai nạn giao thông xảy ra ngay trước mắt, bà cứ thế tham gia cứu hộ rồi gắn bó với việc làm tự nguyện này.
Bà Liên luôn sẵn sàng trong tư thế cứu hộ.
Khi được hỏi về vụ cứu nạn đầu tiên, bà trầm tư: "Tôi làm công việc này đă nhiều năm, có quá nhiều ca cấp cứu xảy ra nên không thể nào nhớ nổi". Cho tôi xem hai cuốn vở rất dày, bà kể rằng ḿnh đă ghi chi tiết những ca cứu nạn từ năm 2006. Con số các vụ tai nạn bà ghi chép đă lên đến hơn 400 nhưng con số thực tế đă lên đến hàng ngàn.
Năm 2006, hội Liên hiệp đoàn Y tế quốc tế phối hợp với hội Chữ thập ở Việt Nam đi khảo sát tỉnh Kim Thành để t́m người tham gia Dự án nâng cao năng lực hệ thống sơ - cấp cứu tai nạn giao thông quốc lộ 5. Biết tiếng bà Liên, Hội đă t́m đến chọn gia đ́nh bà làm Trạm sơ cứu tai nạn.
Bà kể: "Khi đó, họ hỏi tôi có muốn tham gia không. Tôi bảo các anh có đến hay không tôi vẫn giúp người nhưng có tổ chức th́ sẽ hay hơn, lôi cuốn được mọi người tham gia. Vậy là họ tiến hành tập huấn cho tôi và con trai". Trải qua hai đợt tập huấn, bà được phát quần áo chuyên dụng cùng một số dụng cụ y tế phục vụ cho quá tŕnh sơ cứu. Không có thêm nguồn kinh phí hỗ trợ nào, bà tự bỏ tiền ra mua thêm thuốc và bông băng. Một số hộ dân xung quanh v́ cảm phục trước việc làm của bà nên cũng đóng một phần chi phí để ủng hộ.
Hai anh con trai của bà Liên là anh Đoàn Ngọc Quyến (43 tuổi), Đoàn Ngọc Quư (37 tuổi) cùng các cháu hết sức ủng hộ và chung sức với bà khi có người cần cứu giúp. Hai đứa cháu của bà đều mới 17 tuổi nhưng rất hăng hái góp sức cùng bà nội. Bà kể rằng, lúc trước c̣n nhỏ hai đứa cháu rất sợ thấy máu, chứng kiến nhiều vụ việc kinh hoàng nhiều đêm chúng c̣n mơ thấy ác mộng, nhưng cùng bà làm măi nên chúng không c̣n nhút nhát như trước. Không những thế, bà c̣n lôi cuốn được bảy người xe ôm cùng 14 hộ dân trong xóm cùng tham gia vào đội cứu hộ.
Anh Quư chia sẻ: "Trước chỉ có gia đ́nh tôi làm công tác này, nhiều người ngại phiền hà lại cũng có người sợ. Nhưng thấy mẹ tôi tham gia hăng hái nên nhiều người cũng cùng cứu giúp khi có tai nạn xảy ra”.
C̣n sức khoẻ c̣n làm
Khu vực ngă tư trên quốc lộ 5 đoạn qua xă Phúc Thành là địa bàn khá phức tạp về giao thông bởi đây là một trong những cửa ngơ chính vào thị trấn Phú Thái lại nằm sát đường sắt Hà Nội - Hải Pḥng. Do đó khi có tàu chạy qua, các phương tiện tham gia giao thông đỗ kín một đoạn trên quốc lộ 5. T́nh trạng nhốn nháo này gây ra nhiều vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng. Anh Quư kể: "Vào những giờ cao điểm, học sinh từ ba trường cấp 3 gần đây ùa ra nhiều. Lúc ấy, đường đông, tốc độ xe nhanh, ngă tư lại không có đèn đỏ hay đèn giảm tốc mà các cháu vẫn lao sang nên tai nạn xảy ra liên tục. Tôi và mẹ lúc nào cũng luôn trong tư thế chuẩn bị để nếu có tai nạn là kịp thời ứng cứu".
Kỷ niệm chương của hội Chữ thập đỏ Việt Nam trao tặng cho bà Liên
Nhớ lại những ca cứu hộ đă tham gia, bà Liên kể: "Kinh khủng nhất là những trường hợp tử vong ngay khi tai nạn xảy ra. C̣n những ca găy hay ĺa tay chân, vỡ đầu th́ nhiều không kể xiết. Mới đây, có một anh thanh niên trên thị trấn Phú Thái bị xe nghiến găy xương đ̣n nằm úp mặt xuống đường. Khi tôi ra mọi người đều cản v́ nghĩ đă chết rồi. Nhưng tôi ra chặn ô tô để xem xét th́ phát hiện may mắn là anh vẫn c̣n sống. Có lẽ, tuổi tôi cao số, làm măi thành quen, ở bệnh viện đă mổ xẻ cấp cứu nhiều nên không sợ".
Bà giúp đỡ người bị nạn từ cái tâm của một người làm ngành y, nhưng nhiều khi vẫn không tránh khỏi sự hiểu lầm của nhiều người. Vào tháng 8/2008, anh Ngô Văn Khiêm 35 tuổi ở An Dương (Hải Pḥng) khi qua đoạn đường này th́ xảy ra va chạm với một xe máy khác. Khi bà Liên cùng con trai chạy ra th́ anh đă bất tỉnh, đầu chảy máu. Bà tiến hành sơ cứu để anh tỉnh nhưng sau một giờ, anh liên tục bị nôn. Bà Liên cùng con trai đă thuê xe ô tô chở anh về nhà nhưng khi đến nơi người nhà tưởng hai mẹ con bà gây tai nạn nên đ̣i giữ xe và người không cho đi. Bà giải thích và c̣n hứa giúp họ trông coi tư trang và xe máy của anh Khiêm ở nhà họ mới tin.
Rồi lại có những trường hợp như anh Nguyễn Khắc H bị ô tô đâm găy xương chân cứ đ̣i ra viện để đưa đến bà chăm sóc. Biết anh bị nhiễm HIV, bà phải mua dụng cụ y tế riêng, bảo đảm an toàn để giúp H chữa trị vết thương. Nhờ sự giúp đỡ tận t́nh của bà, anh không bị mất đôi chân rồi nhất quyết xin nhận bà làm mẹ nuôi.
Gia đ́nh bà giúp người gặp nạn có nhiều niềm vui và cũng lắm nỗi buồn. Đúng 30 tết năm 2011, có vụ tai nạn xảy ra sau khi đưa nạn nhân đi cấp cứu mới phát hiện đă bị mất 20 triệu. Anh Quư con trai bà bị điều tra và lập biên bản. Sau đó nhờ có sự giúp sức của quần chúng nên công an đă t́m ra thủ phạm. Bà bảo, v́ không có tổ chức nào chứng kiến những việc làm của ḿnh nên nhiều khi bị người ta nghĩ là ḿnh có nghề nên lợi dụng để kiếm tiền.
Với lương hưu ít ỏi hơn 2 triệu đồng, hàng ngày bà phải tranh thủ đi chăm sóc y tế cho các bệnh nhân khi có yêu cầu để tăng thu nhập. Gia cảnh bà kinh tế khó khăn, lại phải lo cho hai đứa cháu đang ăn học. Căn nhà của gia đ́nh xây từ năm 1987 giờ đă cũ kỹ, trong nhà không có đồ đạc ǵ quư giá ngoài chiếc ti vi cũ. Nhiều lúc, bà phải đi từ 4h sáng đến trưa khám chữa bệnh để kiến thêm thu nhập. Vậy mà khi có người cảm ơn đưa tiền, bà vẫn không nhận. Trong khoản chi tiêu ít ỏi của gia đ́nh, bà c̣n phải bỏ ra một phần mua bông gạc và dụng cụ y tế cho quá tŕnh sơ - cấp cứu.
Hơn 30 năm làm công tác cứu hộ giao thông bà không nề hà gian khổ và những khó khăn ḿnh gặp phải. Bà chia sẻ rằng chỉ mong các ban ngành có liên quan quan tâm tạo điều kiện và hỗ trợ một phần kinh phí để mua thêm dụng cụ y tế phục vụ cho các ca cứu nạn. Khi được hỏi sẽ làm Hiệp sĩ giao thông đến bao giờ, bà cười vui vẻ: "C̣n sức khoẻ là tôi c̣n làm".
Danh hiệu Hiệp sĩ giao thông.
Trong nhà bà Liên có rất nhiều giấy khen, bằng khen, huy hiệu, kỷ niệm chương. Ngoài bằng khen của hội Chữ thập đỏ Việt Nam v́ những đóng góp cho hoạt động nhân đạo bà c̣n nhận được kỷ niệm chương của bộ Giao thông vận tải v́ đă có công lao đóng góp cho sự nghiệp xây dựng và phát triển giao thông vận tải Việt Nam. Vừa qua tại chương tŕnh Total Hiệp sĩ giao thông bà Liên đă vinh dự được trao tặng danh hiệu Hiệp sĩ giao thông. Mới đây nhất vào ngày 24/8, bà được về Hà Nội dự lễ tuyên dương và nhận bằng khen của bộ trưởng bộ Giao thông vận tải trong chương tŕnh Những tấm gương quần chúng tiêu biểu tham gia xây dựng giao thông và bảo đảm an toàn giao thông do bộ Giao thông vận tải và ủy ban An toàn giao thông quốc gia phối hợp tổ chức.
Thanh Loan - nguoiduatin