- Bài báo nhấn mạnh cán cân sức mạnh hải quân hai nước Trung-Ấn, để ư tới các tàu chiến hiện đại của Ấn Độ có thể hiện diện trên biển Đông.
Biên đội tàu chiến đổ bộ Hải quân Trung Quốc
Tờ “Asia Sentinel” Hồng Kông vừa có bài viết cho rằng, Tư lệnh Hải quân Ấn Độ Devendra Kumar Joshi gần đây cho biết, khi cần thiết Quân đội Ấn Độ sẽ đến biển Đông bảo vệ lợi ích quốc gia.
Tuyên bố này gây kinh ngạc cho khu vực châu Á-Thái B́nh Dương, Báo TQ tuyên truyền cho rằng đây là hành động “tiếp tục làm leo thang t́nh h́nh căng thẳng ở biển Đông”.
Ông Joshi nói: “Nếu cần thiết, chẳng hạn, trong trường hợp liên quan đến lợi ích quốc gia, chúng tôi sẽ phải đến đó, chúng tôi đă chuẩn bị tốt cho điều này”.
Tuyên bố của ông Joshi được cho là Ấn Độ có quyết tâm đóng vai tṛ làm “người cân bằng khu vực có trách nhiệm”, phản ánh rơ Ấn Độ ngày càng muốn mở rộng hiện diện ở biển Đông.
Tuy nhiên, báo Hồng Kông cho rằng, điều đáng chú ư là, hiện nay, nếu suy đoán, cán cân sức mạnh hải quân giữa Trung Quốc và Ấn Độ đang có chênh lệch, Ấn Độ sở hữu hơn 140 tàu chiến, trong khi đó Trung Quốc hiện có khoảng 750 tàu chiến.
Tất nhiên, bài báo quên mất là thực tế Trung Quốc đang phải kéo căng lực lượng trên nhiều vùng biển và phải đối phó với nhiều đối thủ, và "khó chịu nhất" - theo báo chí TQ là Lực lượng Pḥng vệ Biển Nhật Bản trên vùng biển đảo Senkaku/Điếu Ngư.
Hạm đội tàu chiến, Hải quân Ấn Độ
Vipin Bhambri, học giả chính trị, Đại học Nehru, Ấn Độ cho rằng, biển Đông là khu vực chính trị không ổn định nhất châu Á. “Ở đây giàu dầu mỏ và khí đốt, hơn nữa hơn một nửa tàu chở dầu trên thế giới phải đi qua đây. Tính nổi bật của khu vực này làm cho các nước châu Á rất khó coi nhẹ bất cứ sự phát triển nào của vùng biển này”.
Trước tuyên bố của ông Joshi, Trung Quốc thông qua người phát ngôn Bộ Ngoại giao nước này tiến hành “phản đối tiến hành thăm ḍ dầu khí đơn phương ở biển Đông”.
Trung Quốc muốn các nước khác tôn trọng chủ trương, lập trường, quyền lợi của họ, nhưng họ đă bất chấp lịch sử và thực tế là quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam, c̣n “đường lưỡi ḅ/đường 9 đoạn” là vô giá trị, bất chấp luật pháp quốc tế.
Trung Quốc tiếp tục tuyên bố họ muốn thông qua “đàm phán song phương” với các nước có tranh chấp để giải quyết tranh chấp biển Đông. Nhưng thực tế, trên biển Đông vừa có tranh chấp song phương, vừa có tranh chấp đa phương; thậm chí lẽ ra không có tranh chấp, nhưng có kẻ đă và đangcố t́nh gây ra tranh chấp.
Ngoài ra, cũng trong một tuyên bố, Trung Quốc nhấn mạnh thực hiện nguyên tắc “dần dần từng bước” trong vấn đề xây dựng Bộ Quy tắc ứng xử ở biển Đông (COC).
Tàu hộ vệ tên lửa tàng h́nh INS Shivalik, Hải quân Ấn Độ
Báo Hồng Kông cho rằng, t́nh h́nh biển Đông ngày càng phức tạp, bởi v́ các nước và khu vực như Philippines, Việt Nam, Brunei, Malaysia và Đài Loan đều tuyên bố có chủ quyền đối với một phần biển Đông. Trong bối cảnh đó, Trung Quốc đă quyết định tăng quyền hành động cho địa phương.
Trung Quốc đă để cho tỉnh Hải Nam, tỉnh được Trung Quốc trao quyền quản lư cái gọi là “thành phố Tam Sa”, tự ban hành quy định mới trên biển Đông, cho phép lực lượng cảnh sát biển tỉnh Hải Nam tiến hành các hoạt động bất hợp pháp, tức là lực lượng này sẽ lên tàu “kiểm tra tàu thuyền nước ngoài trong lănh hải ở biển Đông”.
Trung Quốc sẽ áp dụng quy định (bất hợp pháp) này từ ngày 1/1/2013. Theo đó, lực lượng công vụ của họ có khả năng cản trở tàu thuyền các nước hoặc ép tàu thuyền các nước phải đổi hướng hoặc quay trở về…
Một quan chức cấp cao Bộ Quốc pḥng cho biết, động thái lần này của Trung Quốc ở biển Đông là nhằm tăng cường đ̣i hỏi chủ quyền đối với vùng biển này, trực tiếp gây sức ép với Ấn Độ.
Trong thời gian tới, Trung Quốc có khả năng sử dụng các lực lượng chấp pháp, trong đó có tàu cảnh sát biển để cản trở các hoạt động b́nh thường hợp pháp trên Biển Đông.
Theo sự tăng trưởng về sức mạnh kinh tế và quân sự, Trung Quốc ngày càng gia tăng đ̣i hỏi và t́m mọi cách kiểm soát thực tế đối với tất cả các ḥn đảo, vùng biển phụ cận trên biển Đông.
Báo Hồng Kông, thực chất là một phần của cỗ máy tuyên truyền của TQ cho rằng, trong bối cảnh hiện nay, bất cứ biểu hiện tự tin nào của Hải quân Ấn Độ trên biển Đông đều sẽ làm gia tăng mối lo ngại đối với khả năng Trung Quốc và Ấn Độ xảy ra chiến tranh do tranh đoạt quyền kiểm soát biển Đông.
Trung Quốc tỏ ra nghi ngờ về các hoạt động ngày càng gia tăng của Ấn Độ ở Đông Á và Đông Nam Á. Trong tháng 11/2011, họ đă phản đối Ấn Độ về mặt ngoại giao, cho rằng công ty ONGC Ấn Độ thăm ḍ 2 lô dầu khí nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, do Việt Nam cấp phép là “bất hợp pháp” (?).
Một nước Trung Quốc ở xa tít phía bắc, không có truyền thống chế ngự biển khơi, được lịch sử ghi rơ chỉ có chủ quyền đối với tỉnh Hải Nam trở về phía bắc, nhưng lại yêu cầu Ấn Độ phải được Trung Quốc cấp phép th́ mới được tiến hành hoạt động thăm ḍ dầu khí tại vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.
Biên đội tàu đổ bộ, Hạm đội Nam Hải, Hải quân Trung Quốc.
Trên thực tế, căn cứ vào Công ước Liên Hợp Quốc về Luật biển (1982), Việt Nam rơ ràng có chủ quyền không thể tranh căi đối với các lô dầu khí đă cấp phép cho Ấn Độ. Trên cơ sở đó, Ấn Độ công nhận quyền sở hữu của Việt Nam đối với các mỏ dầu khí, không chấp nhận sự phản đối của Trung Quốc.
Ấn Độ là nền kinh tế lớn thứ ba ở châu Á, là nước chi tiêu quốc pḥng lớn thứ tư ở khu vực Ấn Độ Dương-Thái B́nh Dương, chỉ sau Mỹ, Trung Quốc và Nhật Bản. Để đề pḥng t́nh h́nh căng thẳng tiếp tục leo thang, các chuyên gia kiến nghị New Delhi cần nhanh chóng sử dụng các nguồn lực quân sự - điều này rất quan trọng.
Bởi v́, Ấn Độ đang tăng cường sức mạnh cho Bộ Tư lệnh hải quân miền Đông, Bộ Tư lệnh này phụ trách bảo vệ khu vực duyên hải, khi Ấn Độ triển khai lực lượng quân sự ở biển Đông, Bộ Tư lệnh này có thể đóng vai tṛ quan trọng.
Điều đáng chú ư là, mặc dù giao lưu kinh tế Trung-Ấn có xu thế ngày càng phát triển (đến năm 2015, kim ngạch thương mại song phương sẽ đạt 100 tỷ USD), nhưng t́nh h́nh chính trị căng thẳng giữa hai nước lại ngày càng nghiêm trọng hơn, đặc biệt là ở Ấn Độ Dương và Thái B́nh Dương. Có chuyên gia cho rằng, sự thù địch này có thể nh́n lại cuộc chiến tranh biên giới Trung-Ấn năm 1962.
Năm 2013, Trung Quốc sẽ đưa tàu lặn Giao Long đến biển Đông thăm ḍ, khảo sát... Con tàu lặn này có thể lặn sâu trên 7.000 m, có thể thăm ḍ dầu khí, khoáng sản, có thể cắm cờ khẳng định chủ quyền dưới đáy biển; thậm chí có thể cắt cáp thông tin... của nước khác.
Cùng với sự phát triển kinh tế, Trung Quốc và Ấn Độ sẽ ngày càng phụ thuộc vào biển để thực hiện tham vọng về biển cũng như thương mại.
Hiện nay, hai nước đều đang xây dựng lực lượng hải quân mạnh. Một nguồn tin quốc pḥng cho biết, trong 3 năm qua, Hải quân Ấn Độ đă tăng mới 15 tàu chiến. Trong đó có một tàu ngầm tấn công động cơ hạt nhân lớp Akula-II thuê của Nga.
Ấn Độ cũng sẽ sớm tiếp nhận tàu sân bay được tân trang lại là INS Viramaditya. Các loại tàu chiến khác c̣n có tàu hộ vệ tàng h́nh lớp Shivalik, tàu chở dầu tiếp tế và tàu tấn công tốc độ nhanh.
Trong bối cảnh phức tạp đó, báo Hồng Kông cho rằng, dư luận chỉ có thể trong đợi vào sự kiềm chế của cả Trung Quốc và Ấn Độ, không để xảy ra bất cứ hành động nào đe dọa ḥa b́nh và ổn định địa-chính trị của khu vực.
Trung Quốc rất khát khao khai thác dầu khí ở biển Đông.
theo gd