TT - Người mẹ trẻ bôn ba kiếm sống ở TP.HCM, bỏ lại hai con ở quê nhà để rồi nơi đoàn tụ của mẹ con, bà cháu lại là ṭa án, khi đứa con trai chưa đủ 16 tuổi phạm tội tày trời giết người, cướp của.
Bà ngoại, mẹ cùng em gái và bị cáo gặp nhau sau vành móng ngựa - Ảnh: H.N.B.
- TAND tỉnh An Giang, xét xử sơ thẩm, đă xét giảm nhẹ h́nh phạt cho C. do bị cáo chưa đủ tuổi thành niên, mới phạm tội lần đầu, thành thật khai báo nhận tội... C. bị xử phạt 7 năm tù về tội giết người, 2 năm tù về tội cướp của, tổng h́nh phạt là 9 năm tù.
N.B.C. sinh ngày 13-8-1996, trú tại phường Mỹ Xuyên, TP Long Xuyên, An Giang. Do thường xuyên đến chơi với bạn tại khu kư túc xá Trường đại học An Giang nên C. biết anh T.M.T. (23 tuổi, con trai một giảng viên Trường đại học An Giang) có máy vi tính xách tay và thường ở nhà một ḿnh.
Có ư định chiếm đoạt máy tính nên ngày 5-6-2012, C. mang dao và dây vải chuẩn bị sẵn t́m đến nhà anh T.. Do nhà khóa cửa nên khoảng ba giờ sau C. quay lại, xông vào nhà. Anh T. sợ, bảo C. lấy điện thoại di động trên đầu giường đi nhưng C. không trả lời mà nhào vô siết cổ anh T.. Cuộc vật lộn để bảo vệ mạng sống giúp nạn nhân may mắn thoát chết, bị thương tật tỉ lệ 10%. C. lấy vội máy tính xách tay bỏ đi. Vụ án nhanh chóng được công an khoanh vùng, bắt tên cướp nhí mặt búng c̣n ra sữa.
Ra trước ṭa, tên cướp chỉ là một thằng nhóc c̣n rất trẻ con, nạn nhân là người đă trưởng thành và cao to hơn. Cha nạn nhân nói từ nhỏ con trai ông được thương yêu bảo bọc của gia đ́nh, ít khi ra ngoài một ḿnh nên hơi nhút nhát và thụ động. C̣n bị cáo thật thà khai do quá ham chiếc máy tính xách tay nhưng không có tiền mua, đọc sách báo và h́nh dung cách đi cướp rồi làm theo.
Mẹ bị cáo (mới 38 tuổi) vừa khóc vừa nói khi hay tin con phạm pháp, chị đang làm công nhân ở TP.HCM, tức tốc đón xe đ̣ về quê, đến xin lỗi gia đ́nh nạn nhân và nhận phần trách nhiệm về ḿnh. Chị đem số tiền 1 triệu đồng mượn của người thân đến để bồi thường tiền thuốc thang nhưng cha mẹ nạn nhân không nhận mà chỉ nhận ḷng thành của chị.
Nguyên nhân nào chị không quản lư, giáo dục dẫn đến con trẻ phạm tội tày trời? Trả lời hội đồng xét xử, chị nghẹn ngào kể quê chị ở phường Mỹ Xuyên, sau khi có chồng và hai con, cuộc sống quá khó khăn nên vợ chồng dắt con đến TP.HCM làm công nhân kiếm sống.
Xa quê, đời công nhân vất vả nhưng vẫn lo được cho con đến tháng 11-2009, chồng chị bị bạo bệnh qua đời đột ngột, khiến mẹ góa con côi bơ vơ nơi xứ người. Chị dắt hai con về gần nhà ngoại thuê chỗ trọ để t́m kế sinh nhai nhưng rồi lại bị mất việc nên đành ḷng bỏ hai con ở quê, trở lại TP. Xa con khi chúng c̣n thơ dại, ḷng chị lúc nào cũng đau đáu nhớ thương và sợ sệt, bởi cuộc sống đầy cạm bẫy và cám dỗ. Chị tính làm việc thêm hai tháng nữa để kiếm chút tiền về luôn, lo chuyện học hành cho con. Nhưng chuyến về quê của chị đă sớm hơn dự định và đầy nước mắt.
Giờ nghị án, chị, mẹ, con gái và con trai mới có giây phút đoàn tụ ngắn ngủi ở chiếc ghế phía sau vành móng ngựa. Những t́nh tiết gây án của bị cáo khác hẳn với khuôn mặt hiền lành c̣n nét thơ ngây của một đứa trẻ “ăn chưa no, lo chưa tới”. Ngồi nh́n con mà nước mắt chị chảy dài. Ngày chồng ra đi vĩnh viễn, chị lo sợ rồi đây cuộc đời của các con sẽ khổ nhưng không ngờ lại đến nông nỗi như vầy, con trai vướng ṿng lao lư, con gái đang học lớp 5 phải dở dang
Tuoitre