Bài báo 20 năm trước: Lúc đó bác ở đâu?
Năm 1993, cách đây 20 năm lần đầu tiên tôi đưa câu chuyện nghĩa trang Biên Ḥa giới thiệu với cộng đồng hải ngoại. Đồng thời bắt đầu công việc tảo mộ chui. Đó cũng là năm tôi nhận được câu chuyện vềcô gái tháng 4-1975 đi nhận xác chồng. Tôi viết thành bài báo tựa đề: “ Lúc đó bác ở đâu.” Mười năm sau, vào năm 2003 tôi hoàn tất hồ sơ nghiên cứu và phát hành tuyển tập “ 16 ngàn tử sĩ ở lại nghĩa trang Biên Ḥa “. Trong tập bút kư này có đăng câu chuyện “ Lúc đó bác ở đâu “
Ngày nay, đă 20 năm qua kể từ khi được nghe cô gái kể câu chuyện tháng 4-1975, bài báo vẫn được coi là bản tin xúc động nhất cho độc giả, và cho thính giả radio qua giọng đọc truyền cảm của xướng ngôn viên Như Hạnh. Cô vừa đọc vừa khóc. Bài báo cũng gây xúc động cho chính tác giả. Phần giới thiệu bài báo trong tuyển tập về nghĩa trang như sau:
…Chúng tôi gặp một cô gái có người yêu là trung úy biệt động quân không biết chết ngày nào ở mặt trận miền Đông được đơn vị đưa xác về chôn vào ngày 27 tháng 4-1975. Cô ta đọc tin về nghĩa trang trên báo San Jose năm 1993 nên đă liên lạc kể lại chuyện t́nh duyên dang dở. Hai gia đ́nh đă chuẩn bị đám cưới vào đầu tháng 5-1975 nhưng cuối tháng 4 th́ cô lên nghĩa trang Biên Ḥa nhận xác người yêu. Sau khi chôn xong cả nhà về hết, cô trốn ở lại bên ngôi mộ chồng chưa cưới. Cô gái nói rằng: “ Lúc đó có nhiều người tỵ nạn cắm lều ở nghĩa trang và khu vực của liên đội chung sự. Từ ngày 27 tháng 4 cho đến 30 tháng 4 vẫn c̣n xe nhà binh chở xác về nhiều lắm. Thân nhân tử sĩ ở lại, lấy gạo của chung sự mà nấu ăn. Người ta nói rằng ở đây không sợ bị Việt cộng tấn công. Chờ đợi khi nào yên sẽ t́m đường về nhà.
Lúc đó nhà quàn hư điện nên xác chết trong pḥng lạnh bị hôi thối. Một số lính chung sự, công binh và quân nhân các nơi chạy về cùng gia đ́nh đă đào hố chôn anh em. Tất cả các xác chết đủ loại quân binh chủng xếp hàng dài chôn cùng một hố mấy chục người có cả sĩ quan lẫn nhân dân tự vệ. Một vài xác có thân nhân th́ họ tự động đào riêng để chôn với các áo quan lấy bên kho chung sự. Hôm đó chỉ c̣n có một ông chuẩn úy ở lại trông nom. Ông ấy la hét nóng nảy lắm. Nhưng không ai nói ǵ hết.
Bác ơi! Cô gái nói với tôi, cháu cũng có mặt với mọi người trong đám chôn cất tập thể vào chiều ngày 30 tháng 4-1975. Sau đó cháu c̣n ở trên nghĩa trang với ngôi mộ của chồng chưa cưới của cháu cho đến ngày 5 tháng 5 -1975 mới về Sài G̣n. Nói thực với bác chứ cháu không hiểu được là anh ấy đă chết cho cái ǵ. Năm 1975 cháu mới có 19 tuổi, người yêu của cháu có 22 tuổi, biệt động quân, thăng cấp trung úy ở mặt trận. Đi lính có 3 năm mà bị thương đến 4 lần, rồi mới chết.
Hồi tháng 4-75, lúc đó bác ở đâu?
Anh trung úy biệt động quân, bị thương 4 lần rồi mới chết, hiện phần mộ vẫn nằm ở nghĩa trang quân đội, cùng 16 ngàn tử sĩ bỏ lại.
Hai năm một lần, cô gái năm xưa, giờ đây cũng đă có gia đ́nh ở San Jose lại trở về tảo mộ người yêu cũ tại Biên Ḥa. Lúc đó bác ở đâu? Câu hỏi đó tôi không bao giờ trả lời được. V́ vậy nên tôi soạn và xuất bản tài liệu này.
Hôm nay, lần quốc hận thứ 38 năm 2013, tôi xin gửi đến quư thân hữu độc giả bài viết cũ. Tựa đề bài báo do tôi đặt ra cho chính ḿnh và cũng cho các bác là bằng hữu xa gần của tôi. Tôi rất muốn t́m gặp lại cô gái năm xưa. Bây giờ cháu ở đâu, xin liên lạc với bác.
TB
|