Đoàn "công tác liên ngành"
- Thủ trưởng: Này, tại sao cả 4 Ban và 3 Pḥng các ngươi cùng đề xuất để gặp ta cùng một giờ?
- Đệ tử: Dạ, chúng em…
- Thủ trưởng: Chuyện ǵ nói thẳng ra ngay. Ta là Thủ trưởng lănh đạo chân chính, cái ǵ cũng cần minh bạch. Cứ nói thẳng nói thật!
- Đệ tử: Dạ…!
- Thủ trưởng: Đă bảo nói ngay đi, ấp úng ǵ?
- Đệ tử: Dạ, thưa Thủ trưởng, mấy tháng nay thủ trươgr không lập các đoàn đi thanh tra, kiểm tra cơ sở, bọn em thấy ‘ngứa nghề” quá, thật là “xốt dzuột” với trách nhiệm ạ!
- Thủ trưởng: Kiểm tra, thanh tra nhiều rồi, làm nữa, chỉ thêm rối!
- Đệ tử: Dưng mà…, dạ thưa, ở các Bộ, ngành, Tỉnh Thành, Tập đoàn, Tổng công ty vẫn nhiều chuyện tiêu cực, tham nhũng, ĺnh x́nh lắm ạ!
- Thủ trưởng: Sao biết?
- Đệ tử: Dạ thưa, đơn tố cáo, kiện cáo của dân nhiều lắm ạ!
- Thủ trưởng: Thế tốt! Nhưng mà, răn đe, ngăn chặn như thế mà vẫn nhiều à? Đến mức ấy cơ à?
- Đệ tử: Dạ thưa đúng ạ!
- Thủ trưởng: Thế bên Ban A, Ban B, pḥng X, pḥng Z thấy thế nào?
- Các đệ tử: (Đồng thanh): Dạ, đúng thế đấy ạ!
- Thủ trưởng: Thôi, cần th́ “hốt” ngay, "hốt " liền, chưa "hốt" là chưa về. "Hốt” càng nặng túi càng tốt. Nhớ là "hốt" được phải "nhốt" cho chặt. Khỏi nói nhiều. Ta biết tỏng ṭng tong động cơ bụng dạ các người rồi. Bảo nói thẳng nói thật mà cứ ṿng vo. Nay ta hỏi thẳng nhé: Lâu rồi chưa có ǵ thêm vào túi phải không? Nhớ “gió “ lắm hả?
- Đệ tử: Dạ, gió…lái gió...là phải biết "lựa chiều", phải giỏi che chắn, có "nghiệp vụ"...
- Thủ trưởng: (Vui tính, cười) Bậy, làm cán bộ phải văn minh, văn hóa, cấm nói bậy với mọi h́nh thức. Ta nói “gió” phải hiểu góc độ trí-xít-tuệ, có học một chút, tiếng Tàu, nghe chưa? “Gió” ở đây là “Phong”…chẳng lẽ lại “phong da’ à? Lẫn lộn Tàu-Việt là không trí-xít- tuệ, nghe chưa? Hứ, nói thẳng nhé: Phong ǵ th́ tự biết.. Quen quá rồi mà!
- Đệ tử: Dạ thưa, nay người ta 'chuyển khoản', chứ 'phong này phong kia' lạc hậu rồi ạ!
- Thủ trưởng: Ta nói 'gió' là đủ nghĩa rồi!
- Đệ tử: Dạ…Thủ trưởng sáng suốt!
- Thủ trưởng: Hứ! Biết ngay mà! Ta thừa biết! Các cậu tham vừa thôi. Nhưng không sao. Ta ra quyét định đi thẩm tra, thanh tra. Chỗ nào cứ lập danh sách lên. Nên nhớ là chỗ nặng nhất, phức tạp nhất và cũng …đa sắc nhiều màu…đậm đà nhất!
- Đệ tử: Dạ, Ơn Thủ trưởng sáng suốt ạ!
- Thủ trưởng: Thôi, khỏi nịnh. Cáu ta cần không phải mấy lời nịnh nọt. Cái ta cần là về phải báo cáo ngay…t́nh h́nh.
- Đệ tử: Dạ, bọn em hiểu rồi ạ! Tất nhiên Thủe trưởng phải là hàng đầu! Bọn em không thể quên được thủ trưởng ạ! Không những giữ lấy cái T́nh.. Mà báo cáo thủ trưởng th́ dứt khoát phải có cái H́nh sáng rơ, nặng kư ạ!
- Thủ trưởng: Biết rồi, thành lệ rồi, nhớ chưa? Quên ta, lần sau đừng ḥng, nghe chửa? Chủ động nhiệt t́nh đề xuất thế là tốt. các ngươi về đi, mai có quyết định!
- Đệ từ: Dạ, Cái “phần” ơn thủ trưởng bọn em không quên ạ!
- Thủ trưởng: Xuỵt! Chuyện ấy, nói nhỏ thôi!...Ở đây đừng tưởng…cũng “tai vách mạch dừng”…
Bùi Văn Bồng
(Blog Bùi Văn Bồng )