Thật chẳng thể ngờ, mẹ anh gọi riêng anh vào bếp và hỏi câu đó, mẹ không hay biết tôi đứng sát cửa và nghe được tất cả. Tôi buồn chán vô cùng. C̣n nhớ ngày đầu tiên về ra mắt nhà anh, gặp bố mẹ và anh chị anh, tôi choáng váng và đau khổ vô cùng khi nghe mẹ anh lén hỏi anh trong pḥng bếp, khi tôi đứng ngoài nói chuyện cùng với mọi người. “Mày đă ngủ với nó chưa? Nh́n con bé này tă lắm, tao nghĩ là nó không c̣n trinh tiết nữa đâu. Nên cẩn thận con ạ, mẹ không muốn mày lấy một con vợ hư”.
Lời mẹ anh nói khiến tôi ù tai, tôi cảm thấy ḿnh bị tổn thương vô cùng. Một người lớn, người làm công chức nhà nước mà lại nói được những lời đó sao? Một người phụ nữ hiện đại, sống trong xă hội hiện đại mà lại coi trọng chuyện trinh tiết đến vậy sao? Và mẹ anh dựa vào cơ sở nào để biết được, tôi c̣n hay mất, không những vậy mẹ anh c̣n nói tôi ‘tă’. Thật sự tôi thất vọng kinh khủng.

Nhớ cái ngày đầu tiên gặp gia đ́nh anh, tôi đă xúng xính chuẩn bị quần áo đẹp, ăn mặc làm sao cho giản dị và trang nhă nhất v́ sợ người lớn không ưa ăn mặc quá sành điệu. Tôi đă sẵn sàng tâm lư để về gặp bố mẹ anh, gia đ́nh anh, hy vọng mọi người sẽ ưng thuận tôi.
Về tới nhà anh, tôi lao vào bếp làm việc như một đứa con dâu thực thụ, nấu ăn cũng nhanh nhẹn, nhưng không biết có được mẹ anh hài ḷng không. Sau khi ăn, mọi thứ đều rất tốt đẹp, tôi dọn dẹp và rửa bát, lau dọn bếp núc tinh tươm. Tôi nghĩ, chắc mẹ anh sẽ chẳng phật ư được điều ǵ, v́ tôi đă làm tất cả chu đáo.
Tôi ngồi nói chuyện với bố anh, anh chị của anh một cách thoải mái và thân thiện. Mọi người trong nhà có vẻ quư mến tôi, chỉ riêng mẹ anh là chưa tiếp chuyện riêng tôi. Tôi biết, người khó lấy ḷng nhất trong gia đ́nh chồng chính là mẹ chồng nên cũng không lo lắng nhiều, cứ để thư thư, thời gian sẽ trả lời hết. Tôi b́nh dị, thể hiện những ǵ ḿnh có và cũng không khách sáo, câu nệ, để cả hai bên cùng cảm thấy dễ dàng. Trước đây, người ta coi việc về ra mắt là chuyện trọng đại thế nào không biết, nhưng giờ cũng hiện đại hơn rồi nên tôi cũng xem đó như một buổi về chơi cùng gia đ́nh anh, để tạo điều kiện gần gũi hơn với gia đ́nh.
Nhưng thật chẳng thể ngờ, mẹ anh gọi riêng anh vào bếp và hỏi câu đó, mẹ không hay biết tôi đứng sát cửa và nghe được tất cả. Tôi buồn chán vô cùng.
Sau hôm ấy, thái độ của tôi khác hẳn. Tôi không muốn tiếp tục cuộc t́nh này nữa v́ tôi sợ. Tôi lo lắng ḿnh sẽ gặp phải một bà mẹ chồng ghê gớm nếu như lấy anh. Tôi sợ cái ánh mắt mẹ anh nh́n tôi, phán xét tôi trong nhà bếp. C̣n anh, anh vốn là một đứa con ngoan, biết nghe lời, tại sao anh không nói một câu nào khi mẹ anh hỏi như thế?
Th́ tôi đúng là đă không c̣n trinh tiết trước khi đến với anh. Anh cũng biết điều đó, nhưng có phải giờ đây, khi nghe mẹ nói tôi chắc qua tay nhiều người rồi, anh bắt đầu suy nghĩ, động ḷng và không c̣n tin tôi nữa. Trước đây anh luôn nói, anh không quan trọng chuyện tôi đă mất trinh. Và tôi cũng thú nhận với anh, tôi đă trót ăn nằm với mối t́nh đầu, người đàn ông đầu tiên tôi yêu thương. Nhưng tôi hoàn toàn không phải là đứa con gái lăng nhăng như mẹ anh nói.
Anh và tôi cũng đi quá giới hạn không ít lần, chỉ v́ chúng tôi yêu nhau và cần gần gũi để hiểu nhau hơn. Anh cũng hứa hẹn với tôi đủ điều, cũng nói mọi thứ không quan trọng, chỉ cần bố mẹ anh ưng thuận là được. Anh c̣n nói, tôi th́ có ǵ mà mẹ anh không ưng, cả nhà anh chắc chắn sẽ thích tôi. Vậy tại sao, khi mẹ anh hỏi như vậy, anh không đứng ra biện minh cho tôi, không nói cho mẹ anh biết tôi là đứa con gái ngoan, không giống như mẹ anh nghĩ.
Có lẽ, trong đầu anh cũng đang nghĩ, tôi là đứa ngủ với cả chục gă rồi nên mới ‘tă’. Chẳng hiểu mẹ anh nh́n thế nào mà lại phán như vậy. Mẹ anh nói, muốn con trai bà lấy một cô gái c̣n trong trắng, có như thế mới làm vợ hiền, dâu thảo được. Tôi buồn ḷng vô cùng, không biết ḿnh có nên tiếp tục mối quan hệ này hay không, nhưng cứ nghĩ tới việc phải về nhà anh lần nữa, tôi ngán tới tận cổ rồi!
Theo Khám phá