HOME-Au
HOME-Au
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Videoauto
VIDEO-Au
Home Classic
Home Classic
Donation
Donation
News Book
News Book
News 50
News 50
worldautoscroll
WORLD-Au
Breaking
Breaking
 

Go Back   VietBF > World Box| Thế Giới > Vietnam News | Tin Việt Nam > 2005-2023 Vietnam News


 
 
Thread Tools
  #1  
Old  Supseries Resize NHỮNG CẢM NGHĨ ĐẦU TIÊN VỀ NƯỚC MỸ
Máy bay đang hạ cao độ để đáp xuống phi trường LAX, lòng tôi có một chút bồi hồi vì đây là lần đầu tiên tôi đặt chân đến Mỹ. Một đất nước được nhiều người cho là # 1 trên thế giới, và xem nó như một “thiên đường hạ giới” nên lòng tôi có một chút háo hức để xem thiên đường đó trong thực tế như thế nào?. Tôi đoan chắc cô A đi chung đoàn với tôi sẽ còn háo hức hơn tôi nhiều, vì theo lời cô tâm sự: “Được đặt chân lên đất Mỹ là niềm mơ ước của tôi từ mấy chục năm trước. Tôi đi làm và kiên nhẫn ky cóp để dành mỗi năm 2 triệu (= $US 100) cho việc thực hiện ước mơ này. Ba mươi năm trôi qua tôi để dành được 60 triệu, kỳ này Việt Travel tổ chức đi Mỹ 1 tuần giá có 40 triệu quá rẻ nên tôi đặt vé liền, còn 20 triệu coi như chi phí linh tinh và mua sắm…Vậy là ước mơ lâu đời của tôi trở thành hiện thực!” Không phải chỉ có cô A mà hình như ai cũng thích đi Mỹ, ít nhất là 1 lần trong đời rồi chết cũng mãn nguyện

Sau khi qua thủ tục cửa khẩu, lấy đầy đủ hành lý và đẩy ra khỏi cổng, ai cũng thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị tâm lý để “enjoy” thiên đàng nước Mỹ. Bỗng hướng dẫn viên thông báo có 1 vị khách bị kẹt lại, không biết vì lý do gì, nên cả đoàn phải chờ. Lúc đầu chúng tôi còn đứng lịch sự đợi, tưởng đâu 15′ – 30′, ai dè 1 tiếng rồi 2 tiếng vẫn chẳng thấy tăm hơi vị khách “đặc biệt” đâu? Xuống máy bay ai cũng mệt nhoài vì giờ giấc bị thay đổi và vì hành trình bay quá dài, bây giờ lại phải chờ đợi quá lâu, ai nấy mệt mỏi ngồi bò lê bò càng dưới đất, rồi lại thêm đói bụng nên quay ra “xì nẹt” HDV. Tội nghiệp HDV chỉ biết xin lỗi và cười trừ vì anh cũng mù tịt không biết chuyện gì xảy ra cho vị khách ĐB, họ không cho HDV tiếp cận vị khách. Họ đem ông ta vào phòng và thẩm vấn trong đó. Thật là thiên đường đâu chẳng thấy, chỉ thấy địa ngục, nước Mỹ “Welcome” đoàn như thế này thì # 10, chứ # 1 gì nỗi !
Theo chương trình dự định, trước tiên đoàn sẽ ghé thăm khu Little Saigon (một kiểu Saigon ngoài Việt Nam), nơi có cộng đồng người Việt sống tụ họp lại đông nhất thế giới. Tôi có cô bạn thân ở vùng này, tụi tôi đã liên lạc email và ĐT hàng ngày trước khi đi, bạn tôi dặn khi nào xe lăn bánh đi Little Saigon thì nhớ ĐT báo tin để bạn ra đón gặp mặt. Đợi gần 3 tiếng rồi chắc bạn tôi đang nóng ruột chờ ĐT, may quá thấy ông ngồi kế bên có ĐT nói chuyện với người nhà ở Mỹ, tôi bèn xin cho gọi nhờ để báo tin cho bạn biết. Sau khi tóm tắt ngắn gọn là tôi đã đến Mỹ và bị chờ đợi vô vọng ở phi trường… ấm ức quá tôi bèn “phang” cho bạn một hơi:
– Nước Mỹ # 1 của bạn gì ẹ quá! không có nỗi 1 cái ghế cho khách ngồi. Cả đoàn du lịch hơn 40 người phải ngồi lê lết dưới đất với hành lý ngổn ngang trong mấy tiếng liền, ngó thiệt thảm! Hình ảnh này quay phim chiếu lên chắc không ai dám tới Mỹ nữa!
Nói xong tôi thấy hả bớt ấm ức, nhưng tội nghiệp chắc bạn tôi bị “quê”, dù thường ngày bạn thường khen tôi hiền lành và có “Tâm Phật”, bởi vậy mới biết muốn tu cũng tùy hoàn cảnh, và có bị thử thách mới biết trình độ tu của mình tới đâu?
Cuối cùng thì sau hơn 3 tiếng chờ đợi dài lê thê, vị khách ĐB đã xuất hiện với nét mặt bơ phờ hốc hác, ông cho biết vì khuôn mặt ông giống 1 nghi can khủng bố, nên an ninh phi trường phải giữ ông lai thẩm vấn, điều tra, rồi chờ xác minh…vì vấn đề an ninh của nước Mỹ là quan trọng hàng đầu. Như vậy nước Mỹ tiếng là “thiên đàng” nhưng vẫn không có bình an, mà khi không có bình an thì sao gọi là thiên đàng được? Nhìn đâu cũng nghi thấy có khủng bố làm tụi tui bị vạ lây. Vị khách ĐB than thở:
– Không biết cha mẹ sinh ra tôi có khuôn mặt giống mấy thằng trời đánh khủng bố làm chi, để tôi chịu khổ rồi còn làm quý vị khổ lây.Phải chi tôi giống T.T. Obama thì đỡ biết bao.
– Thôi thoát được là mừng rồi. Hú vía! tưởng đêm đầu tiên ở “Thiên đường Mỹ” mà phải nằm đường ngủ rồi chứ
Khi xe lên xa lộ, tôi thấy xa lộ Mỹ cũng bị kẹt xe khủng khiếp giống ở Saigon, chỉ có khác ở Mỹ là xế 4 bánh, còn ở Saigon là xế 2 bánh. Như vậy chắc là môi sinh cũng bị ô nhiễm trầm trọng.Ở Nhật thì khác, phương tiện di chuyển chính là tàu điện ngầm nên tôi thấy đường phố ít xe cộ và có vẽ yên tỉnh, ở mỗi ngã tư người ta còn làm tiếng chim hót khi khách qua đường nên không gian có vẽ bình an…
Sau một thời gian ngắn ở Mỹ, đi chơi nhiều nơi, thăm nhiều chỗ…Cái ấn tượng ban đầu về nước Mỹ # 10 đã dần dần phai nhạt. Dựa vào thực tế những gì tôi trông thấy và trãi nghiệm tôi xin chia sẻ một số cảm nghĩ về nước Mỹ :

rest-area

“Rest Room” ( RR) : Người xưa cũng đã từng nhận định đây là nơi con người thể hiện một trong “tứ khoái” của mình và cái mà tôi “ấn tượng” nhất và khoái nhất của nước Mỹ chính là RR. Tôi khoái nhất là cái giấy lót bàn cầu sao mà nó mướt và sạch, ngồi lên mới thấy sướng làm sao! Tôi đã từng đi du lịch nhiều nơi trên thế giới, nhưng không ở đâu tôi thấy có “tiết mục” này. Không biết RR của vua chúa, của tổng thống ra sao, nhưng cái RR công cộng mà tôi “ấn tượng” nhất là RR ở nhà thờ Kiếng (Crystal Catheral) sao mà nó lịch sự đẹp đẽ và sang trọng làm sao! Giờ đây tôi mới hiểu rõ tại sao người Mỹ đặt tên nó là “Rest Room” vì đó là nơi người ta “thư giãn”. Mỗi lần tôi đi RR hơi lâu làm bạn tôi lo hỏi “sao lâu vậy? có gì trục trặc không? ” Thực ra tôi đang enjoy và thư giãn vì tên nó là “Rest Room” mà!
Ở Mỹ chỗ nào cũng có RR Free và rất sạch sẽ, ngay cả dọc các xa lộ thỉnh thoảng lại có Rest Area để người ta xuống đi RR, rồi đi tới đi lui thư giãn gân cốt. Điều làm tôi ngạc nhiên là không phải chỉ có con nguời mới được quan tâm mà ngay cả chó cũng được chiếu cố. Ở một khu Rest Area (CA), tôi nhìn thấy tấm bảng “Dog’s Exercise Area” và cạnh đó là khu RR cho chó và có thiết kế sẳn một hộp đựng túi nylon để chủ nó lấy hốt “chất thải” rồi bỏ vô thùng rác gần đó cho vệ sinh.
(Cái vụ này không biết đến thế kỷ nào VN mới đạt tới?) Đúng là người Mỹ có cái nhìn thực tế, nên thấy rõ nhu cầu thiết yếu của con người và giải quyết vấn đề một cách “tuyệt vời”. Đối với những du khách tuổi “về hưu” thì nhu cầu RR càng quan trọng hơn.Mỗi khi đi chơi đâu xa mối quan tâm hàng đầu của tôi chính là RR, có như vậy mới thấy thoải mái, an tâm. Cám ơn nước Mỹ đã cho tôi sự an tâm đó khi đi du lịch Mỹ (và có lẽ cũng chỉ có duy nhất ở Mỹ).
Xin đừng xem thường chuyện RR và cho đó là chuyện “dơ bẩn” như ở Việt Nam. Các thành phố lớn, các khu du lịch sang trọng đều ít quan tâm đến việc xây dựng RR, thử hỏi du khách khi có nhu cầu mà không có chỗ giải quyết sẽ “khốn khổ” đến mức nào? Chắc phải mượn câu thơ của N. Du để diễn tả hoàn cảnh “éo le” này : “Đoạn trường ai có qua cầu mới hay”. Nói tới đây tôi chợt nhớ câu chuyện vui về RR : Trên một chuyến xe đò Saigon – Đà Lạt một chú ba tàu “mắc” quá, chịu hết nỗi bèn la lớn lên nói với bác tài : “Chời ơi! làm ơn ngừng xe, cho ngộ xuống “đi”, rồi nị muốn “ăn” bao nhiêu thì “ăn”, ngộ cũng cho hết…” khiến cả xe cười rần rần.
Vệ Sinh và nước uống: Ở Mỹ vấn đề vệ sinh luôn được quan tâm, thùng rác có mặt ở khắp nơi tạo điều kiện thuận lợi cho người dân giữ vệ sinh công cộng. Tôi gần như không thấy rác xuất hiện trên đường phố hay trên xa lộ. Nghe nói xả rác trên xa lộ sẽ bị phạt rất nặng. Dân Mỹ từ người lớn tới trẻ em không bao giờ xả rác ngoài đường, họ có ý thức giữ gìn vệ sinh công cộng rất cao. Tôi nhìn thấy một em bé mở viên kẹo ăn, rồi cầm giấy gói kẹo giữ trong tay cho tới khi tìm được thùng rác thì mới vứt vô đó. Ngược lại khi tôi đi hành hương Ấn độ thì tình trạng vệ sinh thật khủng khiếp, những con bò ngang nhiên đi trên đường phố và vô tư ngừng lại để “ị” bất cứ lúc nào chúng muốn, nên phân bò đầy đường phố, không ai dọn dẹp, mùi xú uế xông lên khắp nơi, nhất là khí hậu nóng bức miền xích đạo của Ấn Độ. Người dân nghèo thì đỡ hơn bò một chút, họ biết chạy vô hai bên lề đường rồi cũng “đứng, ngồi, tiểu, tiện tự nhiên thoải mái”. Bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn thấy rùng mình. Hiếm thấy toilet công cộng ở Ấn Độ.Ngoài ra tôi còn nghe nói ở Sông Hằng người ta thiêu xác người rồi thả xuống đó, rồi tiểu tiện, tắm giặt, gội đầu cũng ở đó. Thậm chí còn uống nước sông Hằng xem như là nước thiêng trị bệnh. Tôi nghĩ tôn giáo không chỉ góp phần nâng cao đời sống tâm linh con người mà còn phải góp phần nâng cao trình độ hiểu biết về vệ sinh để bảo vệ sức khỏe người dân
Bên cạnh đó, nước uống là một vấn đề cần thiết cho sức khỏe, người ta có thể thiếu ăn, nhưng không thể thiếu nước. Ở Mỹ vòi nước công cộng để cho mọi người có thể tới uống có mặt ở khắp nơi : Công viên, phi trường, bịnh viện,trường học, rest area…. Nhưng tôi bị ám ảnh bởi “nước phong ten VN” thiếu vệ sinh nên mỗi lần đi chơi, phải đem theo nước chai, đem nhiều thì xách nặng quá, đem ít thì không đủ uống. Bạn tôi khuyến khích đem theo 1 chai nước thôi, uống hết gặp vòi nước ở đâu thì châm thêm, vì Bác sĩ nói rằng nước “phong ten” ở Mỹ đảm bảo an toàn vệ sinh còn tốt hơn là nước chai…nhưng sao tôi vẫn thấy hơi ngán sợ bị đau bụng vì bụng tôi hơi yếu. Một buổi sáng trước khi đi chơi, tôi xách nước theo nhiều hơn, vì hôm qua thiếu nước mà mua dọc đường bị “chém” tới 3 $/1 chai nên bị “đau bụng” (dĩ nhiên là đau bụng vì xót tiền, chứ không phải đau bụng kiểu kia). Tôi lẩm bẩm : “Thiệt là nan giải không biết tính sao,sợ đau bụng kiểu này thì lại bị đau bụng kiểu kia”. Bạn tôi cuời nói:
– Hôm qua bạn xót tiền không dám mua nước, tôi đưa bạn chai nước , bạn uống hết sạch. Vậy bạn có thấy bị đau bụng không? nước lấy từ phong ten đó!
– Ủa vậy hả? vậy là mình vô tình đã “past test” rồi, nước phong ten ở Mỹ thật an toàn, tôi uống nguyên 1 chai mà chẳng hề thấy đau bụng gì cả, vẫn khỏe re!
Ôi ! tốt quá, từ nay đi du lịch ở Mỹ, tôi an tâm không phải bận tâm về nước uống nữa, vì ở đâu cũng có mà lại Free Thiệt là cám ơn nước Mỹ lắm vì tôi có thói quen uống nước nhiều (do nghe lời BS dặn để tốt cho sức khỏe đó!)
– Chim Hải Âu và nỗi sợ hãi : Cảnh mà tôi thích nhất ở Mỹ là được nhìn từng đàn chim sẻ, chim bồ câu và đặc biệt là chim Hải Âu rất dạn dĩ và thân thiện với con người. Lúc đầu khi muốn tiếp cận với chúng, tôi cứ luôn miệng nói “Đừng sợ, đừng sợ” nhưng tôi thấy hình như chúng không biết sợ hãi là gì? Khi trong tay tôi có mấy miếng bánh mì là cả đàn lập tức sà xuống bu chung quanh để ăn. Có con dạn dĩ hơn còn sà xuống và “chớp” miếng bánh mì từ tay tôi tha đi mất tiêu. Từ đó tôi luôn luôn nhớ để dành bánh mì cho chim ăn, vì đó cũng là một niềm vui đầy thú vị mà ở Việt Nam không có được. Mẹ con tôi chụp hình với chim Hải Âu và cảnh cho chim ăn không biết bao nhiêu lần mà vẫn chưa thấy chán. Các loài chim ở Mỹ hình như không hề sợ hãi con người, có lẽ vì không ai làm hại chúng. Khác với ở Việt Nam thấy bóng con người ở đâu là chim vội vỗ cánh bay xa, chậm bay thì có thể biến thành chim rô ti hay chim nướng cho mấy quán nhậu mọc ở khắp nơi. Ở Việt Nam không chỉ có chim mới mắc bệnh sợ hãi, mà con người cũng nhiễm bệnh này khá nặng. Tôi nói vậy là vì nhớ đến câu chuyện một tối ở hotel, sau một ngày đi chơi mệt mỏi, tối về ai cũng muốn tắm rửa cho mát mẻ. Bạn tôi vô tắm trước, nhưng khi tắm xong đóng lại vì vòi nước cũ quá nên bị rớt ra, không xài được nữa. Bạn tôi đòi gọi tiếp tân để họ cho người lên sửa, nghe vậy mẹ con tôi sợ hãi can ngăn:
– Thôi bây giờ 10 giờ tối hết giờ làm việc rồi, đừng gọi cho mất công mà còn bị rầy
Con tôi còn chêm vô:
– Gọi lên có khi họ còn khép mình vô tội phá hoại tài sản rồi bắt mình đền thì chết
Bạn tôi trả lời :
– Đừng sợ, sao cái gì cũng sợ vậy? Không gọi lên sửa rồi làm sao mấy người có nước tắm
– Thì kiếm cái ly hứng nước ở sink, rồi lau mình sơ sơ cũng được mà!
Nhưng bạn tôi không đồng ý và cương quyết gọi cho tiếp tân. Tôi lo lắng thầm nghĩ : “Con nhỏ này gan quá, nói không chịu nghe lời, rồi đây sẽ rắc rối tùm lum cho mà xem” Trong bụng tôi bắt đầu đánh lô tô, tôi lo niệm Phật cho “tai qua, nạn khỏi”. Khi bạn tôi gọi ĐT xong, tôi hồi họp hỏi : “Họ nói sao? có la rầy gì không?”. Bạn tôi cười ngất : “La gì mà la, họ sẽ cho người lên sửa ngay để mình có nước tắm liền” Tôi bán tín bán nghi: “Thiệt vậy sao?”
Một lát sau có tiếng gỏ cửa và một ông thợ vào xem xét, ông trở ra và hẹn sẽ đi lấy đồ mới tới thay liền. Quả thật một lát sau ông ta trở lại không phải chỉ thay cái vòi nước mới mà thay luôn cả bông sen mới, vì cả 2 đều quá cũ. Trời ơi tôi mừng quá, vội lấy tiền tip cho ông ta. Đây quả là chuyện lạ vì nó hoàn toàn khác với hotel ở VN mà tôi đã từng trãi qua.
Bạn tôi cuời nói:
– Thấy chưa? mấy nguời ở VN dưới chế độ Công sản lâu quá rồi nên nhiễm bệnh “Cái gì cũng sợ” dù đó là việc đòi hỏi quyền lợi chính đáng của mình mà cũng sợ không dám nói.
Mấy mẹ con tôi bây giờ mới thực sự hoàn hồn hết sợ bèn thi nhau kể lại tâm trạng sợ hãi lúc nảy mà lăn ra cuời bể bụng. Đúng là bịnh “Cái gì cũng sợ” đã ăn sâu vô tâm khảm người dân VN từ lúc nào không biết. Bây giờ nhờ qua Mỹ mẹ con tôi mới học được bài học “Đừng sợ”. Nghĩ lại cái xả hội gì mà từ chim tới người ai cũng mắc bệnh sợ hãi trầm trọng. Đơn giản như việc chạy xe ngoài đường, chẳng phạm tội gì, bị CA ngoắc vô là sợ rồi, lo móc tiền ra để “lót tay” cho thoát nạn. Bởi vậy thấy CA đâu là lo né tối đa như chim thấy thợ săn. Nhớ lại chuyện sửa vòi nước lúc nảy vừa thấy “quê” vừa thấy tức cười Đúng là xả hội Mỹ văn minh có khác, quyền lợi chính đáng của con người luôn được đáp ứng nhanh chóng. Cuộc sống nếu vắng bóng những “nỗi sợ hãi” thì thật hạnh phúc biết bao! Tối đó được tắm với vòi nước và bông sen mới, thấy “đã” làm sao, được hưởng cảm giác mát mẽ, thoải mái, chứ ở VN gặp trường hợp này chắc là phải hứng từng ly nước nhỏ mà lau mình sơ sơ rồi. Cám ơn nước Mỹ đã cho tôi bài học “Đừng sợ” nhưng không biết ít bữa về lại VN cái bịnh cũ này có tái phát không? Thực ra dạo gần đây ở VN đã có nhiều người vượt qua những nỗi sợ hãi để lên tiếng đòi hỏi và bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình như phong trào “Dân oan” hay “Chúng tôi muốn biết” (Tôi mới biết chuyện này khi qua Mỹ, ở VN mọi chuyện đều bị bưng bít hết). Nhưng quan trọng là những đòi hỏi chính đáng ấy có được đáp ứng không? Dân chủ thực sự hay chỉ là “bánh vẽ” thể hiện qua điều này.
Free và On time : Khi đi thăm Balboa Park (San Diego) tôi tưởng phải mua vé vào cửa ai dè Free. Đã vậy lại còn Free xe Tram phục vụ du khách lên ngồi chở đi vòng vòng tham quan cảnh đẹp, vì công viên rộng mênh mông, nếu đi bộ thì chắc phải than thở như TCS : “Ôi! hai bàn chân mỏi…” Chữ Free đáng yêu làm sao, dù được hiểu theo nghĩa “Tự Do” hay “Miễn phí”, nghĩa nào cũng đáng yêu hết! mà chẳng phải mình tôi yêu đâu, có lẽ du khách nào đến Mỹ cũng đều yêu như tôi thôi. Khi đến thăm “Golden Gate”, cây cầu nổi tiếng của San Francisco, mà tôi nghe tiếng từ khi còn học Anh văn ở trung học lận. Tưởng nổi tiếng lâu đời muốn thăm thì phải trả tiền vé, nhưng lại cũng Free luôn. Bởi vậy dân Mỹ siêng năng đóng thuế vì tiền thuế đó được chi vào những lợi ích công cộng, chứ không chui vào túi các quan tham nhũng như ở Việt Nam
Bên cạnh đó tôi thấy dịch vụ nào liên quan đến người Mỹ đều rất đúng giờ (on time), ngay cả lịch trình xe Tram miễn phí chở khách tham quan cũng rất đúng giờ. Tôi rất thích mục này, vì đâu có ai thích chờ đợi, hơn nữa đúng giờ là một cách biểu hiện mình biết tôn trọng người khác. Người ta thường nói “Thời giờ là vàng bạc” cho nên mình không nên phung phí vàng bạc của người khác, đó là một thái độ có văn hóa. Nguời Việt Nam mình tự nhận là có 4000 năm văn hóa, nhưng lại xài giờ cao su hơi nhiều kể cả ở Mỹ nên mới có câu : “Không ăn bean (đậu), không phải Mễ. Không đi trễ, không phải Việt Nam”
Ý thức tự giác và lịch sự: Xa lộ Mỹ có lúc cũng kẹt xe dữ dội hay vào giờ cao điểm các đường trong thành phố cũng bị kẹt xe, nhưng tất cả các xe đều nối đuôi trật tự lớp lang, không có xe nào “xé rào” vượt ẩu, hoặc leo tràn lên lề như ở Việt Nam, rồi mạnh ai nấy lách. Ở các ngã tư tôi không hề thấy có bóng dáng cảnh sát giao thông, mọi người tự giác tuân theo tín hiệu đèn xanh đỏ. Nếu gặp ngã tư có 4 bảng Stop, các xe tự động dừng lại, và lần lượt theo thứ tự, xe nào đến trước, đi trước, đôi khi tôi còn thấy họ ngoắc tay nhường nhau đi trước. Ngay cả những buổi tối về khuya, lác đác ít xe chạy hoặc không có xe, khi gặp đèn đỏ hoặc bảng stop họ vẫn ngừng lại đúng luật. Hình như sống trong xả hội mọi người từ trên xuống dưới đều biết biết tôn trọng luật pháp, nó trở thành một nề nếp tốt ăn sâu vào thói quen của từng người.Ai cũng làm vậy, không thể làm khác được. Không như ở Việt Nam toàn xài “luật rừng”, “luật tùy tiện” hay “luật COCC” bắt đầu từ cấp cao rồi ảnh hưởng lan dần tới cấp dưới, ai cũng lo lách luật hay không muốn giữ luật, nên xả hội mới “bát nháo” như hiện nay. Mới đây nghe nói có “Thư ngỏ” tố cáo nhà nước vi phạm pháp luật, bắt người vô tội (Nhà văn Nguyễn quang Lập già yếu, vì dám viết những sự thật) được hằng ngàn nhà văn, nhân sĩ, trí thúc…tham gia ký tên, nhưng những loại “thư ngỏ” này “gửi thì nhiều” nhưng chẳng bao giờ được phản hồi y như gửi cho “bù nhìn”
Nói tới đời sống xả hội, tôi nhận thấy nguời Mỹ cư xử rất lịch sự như khi tới những địa điểm tham quan, lúc thấy tôi và bạn tôi chụp hình cho nhau.Có một bà mẹ đẩy xe nôi đi ngang, ngừng lại và đề nghị chụp dùm cho bọn tôi. Hay như khi đi vào Aquarium thấy bọn tôi có vẽ “lơ ngơ” họ tiến đến hỏi thăm có cần họ giúp gì không? hình như họ đoán mình có nhu cầu cần giúp là họ sẳn lòng giúp.Đi đâu lỡ bỏ quên đồ, quay lại đồ vẫn còn đó. Thật là tử tế ! Những lúc chúng tôi lạc lối hay có thắc mắc gì họ đều tận tình giúp đỡ. Điều này giúp tôi hiểu tại sao người Mỹ làm từ thiện mạnh nhất thế giới. Tôi cảm thấy cuộc sống ở đây sao đầy tình người, dù nước Mỹ là nước tư bản chứ không phải là nước thuộc “thiên đường xả hội chủ nghĩa” mà VN mình đang mơ ước đạt tới.(Lạ một điều là dù chửi Mỹ rất hăng, nhưng con cháu các cán bộ đảng viên cao cấp đều tìm đường qua Mỹ du học hay định cư luôn).
Nói tới cuộc sống tình người ở Mỹ, tôi muốn gửi lời cám ơn chân thành đến sự đón tiếp nồng hậu của các bạn quen biết gần xa, kể cả người chưa quen biết (như chị M, bạn của bạn tôi), cô S lặn lội lái xe mấy tiếng từ San Diego – OC để gặp tôi một lát… Các bạn làm tôi cảm thấy mình quá “đắt hàng” và rất “ấm áp” dù trời CA đã bắt đầu trở lạnh. Có lẽ mọi sự rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại, xin cám ơn “tấm chân tình” các bạn đã tặng, làm tôi rất vui và ấm lòng dù đang ở “xứ lạ quê người “. Các bạn và những người Mỹ tôi gặp trong chuyến đi này đúng là ” The beautiful people”.
Trên đây là một vài cảm nghĩ của tôi khi lần đầu tiên đặt chân đến đất Mỹ, có thể như nguời mù sờ voi. Hơn nữa ở đời không có gì hoàn hảo 100%, bạn có thể đồng ý với tôi hay không? Điều đó không quan trọng, vì đây chỉ là những cảm nghĩ riêng mà tôi muốn chia sẻ với các bạn sau vài tuần trãi nghiệm thục tế trên đất Mỹ. Nó cũng giúp tôi “giải mả” vì sao ai cũng thích đi Mỹ.

God Bless America
Tạm biệt America, mong có ngày gặp lại
Kỷ niệm chuyến đi Mỹ đầu tiên
Cuối năm 2014
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

VietBF Homepage Autoscroll

VietBF Video Autoscroll Portal

Home Classic

Home Classic Master Page



Hanna
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Hanna's Avatar
Release: 01-03-2015
Reputation: 58282


Profile:
Join Date: Dec 2006
Posts: 88,250
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	dukhachviettrendatmy-small.png
Views:	0
Size:	276.8 KB
ID:	721730  
Hanna_is_offline
Thanks: 11
Thanked 3,751 Times in 3,090 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 8 Post(s)
Rep Power: 109
Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8Hanna Reputation Uy Tín Level 8
Old 01-03-2015   #2
cha12 ba
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
 
cha12 ba's Avatar
 
Join Date: Jan 2013
Posts: 37,942
Thanks: 81,070
Thanked 56,786 Times in 24,153 Posts
Mentioned: 430 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 10758 Post(s)
Rep Power: 76
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11cha12 ba Reputation Uy Tín Level 11
Default

bài viết hơi nổ kiểu vẹm:
Thằng VC bị giữ 3 tiếng vì mang đồ cấm hoặc có chất ma túy, mặt nó giống Hồ thúi, Phạm Văn Đồng ác ôn....còn giống khủng bố thì thằng Vẹm nào cũng là thứ khủng bố cả
Hai nữa Phi Trường LAX chổ Tom Brabley International Terminal thiếu gì ghế, vậy người tới chờ đón thân nhân chắc ngồi chồm hổm kiểu Vẹm à....
cha12 ba_is_offline  
Old 01-04-2015   #3
nhattran03
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
 
nhattran03's Avatar
 
Join Date: Sep 2007
Location: Quận hột cam
Posts: 9,806
Thanks: 920
Thanked 2,999 Times in 1,782 Posts
Mentioned: 9 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 673 Post(s)
Rep Power: 29
nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7
nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7nhattran03 Reputation Uy Tín Level 7
Default

Bài viết không phãi người mới qua Mỹ,.....
nhattran03_is_offline  
Old 01-04-2015   #4
chu9chin
R7 Tuyệt Đỉnh Cao Thủ
 
chu9chin's Avatar
 
Join Date: Nov 2011
Posts: 8,938
Thanks: 1,073
Thanked 350 Times in 241 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 41 Post(s)
Rep Power: 23
chu9chin Reputation Uy Tín Level 6
chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6chu9chin Reputation Uy Tín Level 6
Default

Rest Room” ( RR) : Người xưa cũng đã từng nhận định đây là nơi con người thể hiện một trong “tứ khoái” của mình và cái mà tôi “ấn tượng” nhất và khoái nhất của nước Mỹ chính là RR. Tôi khoái nhất là cái giấy lót bàn cầu sao mà nó mướt và sạch, ngồi lên mới thấy sướng làm sao! Tôi đã từng đi du lịch nhiều nơi trên thế giới, nhưng không ở đâu tôi thấy có “tiết mục” này. Không biết RR của vua chúa, của tổng thống ra sao, nhưng cái RR công cộng mà tôi “ấn tượng” nhất là RR ở nhà thờ Kiếng (Crystal Catheral) sao mà nó lịch sự đẹp đẽ và sang trọng làm sao! Giờ đây tôi mới hiểu rõ tại sao người Mỹ đặt tên nó là “Rest Room” vì đó là nơi người ta “thư giãn”. Mỗi lần tôi đi RR hơi lâu làm bạn tôi lo hỏi “sao lâu vậy? có gì trục trặc không? ” Thực ra tôi đang enjoy và thư giãn vì tên nó là “Rest Room” mà!

Nói tới đây tôi chợt nhớ câu chuyện vui về RR : Trên một chuyến xe đò Saigon – Đà Lạt một chú ba tàu “mắc” quá, chịu hết nỗi bèn la lớn lên nói với bác tài : “Chời ơi! làm ơn ngừng xe, cho ngộ xuống “đi”, rồi nị muốn “ăn” bao nhiêu thì “ăn”, ngộ cũng cho hết…” khiến cả xe cười rần rần.



hehehehehehe........ ......thế mới gọi là LĂNG BÁC chứ.......đây là lý do tại sao ....đám B5 , gia đình Cuthinh không thích trở vê Việt Nam................. .........
chu9chin_is_offline  
Old 01-04-2015   #5
Williamtran
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Apr 2007
Posts: 1,377
Thanks: 476
Thanked 2,060 Times in 719 Posts
Mentioned: 6 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 166 Post(s)
Rep Power: 21
Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7
Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7Williamtran Reputation Uy Tín Level 7
Default

cô này viết bài này có vài cho lộ ra cái ba sạo "dành 30 chục năm 60 trieu =3000 dollars ,2000uSD cho dịch vụ và vé máy bay ,1000 tiêu vặt .vậy mà có đoạn chị ta viết 2 mẹ con tôi chụp hình với chị hải âu .v.v.v và nhiều chỗ khác sạo nữa

Mẹ con tôi chụp hình với chim Hải Âu và cảnh cho chim ăn không biết bao nhiêu lần mà vẫn chưa thấy chán. Các loài chim ở Mỹ hình như không hề sợ hãi con người, có lẽ vì không ai làm hại chúng. Khác với ở Việt Nam thấy bóng con người ở đâu là chim vội vỗ cánh bay xa, chậm bay thì có thể biến thành

nhưng khi tắm xong đóng lại vì vòi nước cũ quá nên bị rớt ra, không xài được nữa. Bạn tôi đòi gọi tiếp tân để họ cho người lên sửa, nghe vậy mẹ con tôi sợ hãi can ngăn:
Williamtran_is_offline  
 
User Tag List


Úc cấm thiếu niên dưới 16 tuổi dùng Facebook vì quá độc hại, Mỹ có lẽ tiếp bước? Cái chết bí ẩn của Tulku Hungkar Dorje tại Sài Gòn: Bàn tay Bắc Kinh và sự im lặng của Hà Nội Thương Tín qua đời : Đám Tang Lặng Lẽ Ở Phan Rang Và Hào Quang Vang Bóng
85.000 tấm visa bị xé bỏ: chân dung nước Mỹ thời truy bức di dân 48 Giờ Cùm Tay Trên Bầu Trời: Số Phận Bà Melissa Trần Và Bóng Đen Luật Di Trú Mỹ Từ Tử Thủ Đến Công Chức Xứ Người – Đời Lưu Vong Của Trung Tướng Ngô Quang Trưởng
Mùa Noel “Ông Già Định Ở Lại” – Góc Đời Riêng Của Vợ Chồng Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu Trump, Obamacare và bài trắc nghiệm đạo đức mang tên “Make America Great Again” Từ giọt nước sông Rio Grande đến bóng ma sụp đổ USMCA
Lá Cờ Vàng – Giấc Mơ Nhỏ Và Vận Mệnh Lớn Của Dân Tộc Những trùng hợp rợn người trong lịch sử nhân loại Những bí mật bên trong xác ướp Ba Đình
Dân kinh doanh trả giá đắt vì chính sách thuế của Cộng Sản Trăm năm bia đá cũng mòn, bia hám danh thì còn mãi Sài Gòn ‘bỏ phố’: Mặt bằng trăm triệu, đèn tắt và kỷ nguyên thu mình của người kinh doanh
Costco kiện thuế quan: Cú tát 2.000 USD vào lời hứa ‘năm sau’ của ông Trump 401k – IRA – IUL: Ba cái ‘hũ để dành’ ở Mỹ, xài trật là mất toi tuổi già Chi bộn tiền làm đẹp, giờ ôm rổ mỹ phẩm mà run: Nỗi hoang mang của khách Mailisa sau ngày thẩm mỹ viện tắt đèn
Cột điện gỗ Mỹ để: Nửa thế kỷ vẫn đứng vững ở miền Nam Việt Nam Việt Nam sau 50 năm: Quyền được tự hào và nghĩa vụ… tự chịu đựng Thất thủ trước mưa lũ: Khi bộ máy cứu nạn chỉ còn là những công điện trên giấy
Từ quán phở tị nạn đến tiệm ăn làn sóng mới Hai cái bắt tay lịch sử Nixon – Thiệu và bi kịch một đồng minh bị bỏ rơi Lũ đã dâng tới nóc nhà rồi, lệnh cứu hộ mới ký: 24 giờ vàng bị đánh cắp bởi hai chữ “chờ lệnh”
Việt Nam dưới chế độ cộng sản: Có thật đáng để tự hào? Từ thuyền nhân Việt Nam đến công tố viên hạ gục “Kẻ sát nhân Golden State” Mỹ chính thức “khai tử” đồng penny: Chia tay 1 cent sau 232 năm lặng lẽ trong túi áo người dân
Địa đạo Củ Chi: Huyền thoại tuyên truyền và sự thật bị chôn trong đất đỏ Saudi bắt tay đại gia AI Mỹ: canh bạc nghìn tỷ USD của Thái tử Mohammed bin Salman Walmart – “liều thuốc giải” cho cơn khủng hoảng chi phí sinh hoạt ở nước Mỹ
Trump khoe “thời hoàng kim” dưới mái vòm McDonald’s, trong khi người Mỹ vẫn ngộp vì tiền chợ tiền nhà Doanh nghiệp nhỏ nước Mỹ oằn mình dưới thuế quan Trump và cơn bão chi phí sinh hoạt Trump xoay sang “Plan B”: Giấc mơ làm nước Mỹ rẻ hơn và thực tế hóa đơn ngày một dày
Trump “ảo thuật” giá cả: nói lạm phát giảm, nhưng hóa đơn người Mỹ vẫn tăng Trump trong lâu đài mạ vàng: hứa cứu tầng lớp lao động, rồi lạc khỏi nỗi lo tiền chợ “No Kings” rầm rộ khắp nước Mỹ: Gần 7 triệu người xuống đường, khẳng định “Không có vua trong nền dân chủ”

 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

iPad Videos Portal Autoscroll

VietBF Music Portal Autoscroll

iPad News Portal Autoscroll

VietBF Homepage Autoscroll

VietBF Video Autoscroll Portal

USA News Autoscroll Portall

VietBF WORLD Autoscroll Portal

Home Classic

Super Widescreen

iPad World Portal Autoscroll

iPad USA Portal Autoscroll

Phim Bộ Online

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

Home Classic Master Page

Donation Ủng hộ $3 cho VietBF
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 20:24.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.11119 seconds with 13 queries