Nếu so sánh vợ Tây và vợ Việt th́ quả là khó v́ mọi so sánh đều là khập khiễng. Vấn đề là yêu cầu của người chồng đối với vợ của ḿnh. Mọi chuẩn mực suy cho cùng th́ lại chính do người chồng đề ra. Nhưng quả thật tôi là Việt kiều, khi về Việt Nam mới thấy người vợ ở Việt Nam khổ hơn vợ ở bên Tây thật.
Tôi có vợ và 3 con, đang sống ở Mỹ. Bé lớn 6 tuổi và một cặp song sinh một tuổi rưỡi. Vợ tôi ở nhà chăm sóc con khá vất vả nhưng v́ là người đảm đang, lại toàn tâm toàn ư lo cho gia đ́nh nên cô ấy chẳng bao giờ phàn nàn. Công việc của tôi rất bận rộn nên chẳng giúp cô ấy được bao nhiêu.
Đợt nghỉ Giáng sinh vừa rồi, cả nhà tôi về Việt Nam chơi. Về rồi mới thấy phụ nữ ở Việt Nam thiệt tḥi nhiều quá. Khó trách vợ Tây “giỏi” hơn vợ Việt, bởi ở nước ngoài điều kiện sống tốt hơn ở Việt Nam nhiều. Với điều kiện gia đ́nh b́nh thường (không quá khá giả, ở nhà thuê và nuôi một vợ ba con ở Mỹ), tôi xin kể ra vài ví dụ để các bạn tham khảo.
Các bà mẹ ở Việt Nam tốn rất nhiều thời gian và công sức để chăm sóc con cái.
- Phương tiện di chuyển: Bên Mỹ, vợ tôi dùng xe SUV 7 chỗ để đi lại. Mỗi lần ra ngoài, cô ấy chở 3 con cùng lúc. Đi thư viện, đi công viên, thăm bạn bè, chơi sở thú…, 4 mẹ con đi với nhau mà chẳng phải lo lắng nhiều. Mỗi đứa ngồi một ghế riêng thắt dây an toàn. Đến nơi th́ 2 đứa nhỏ ngồi xe đẩy, đứa lớn đi theo. Sân chơi sạch sẽ, an toàn, trong tầm kiểm soát. Cuối tuần cháu lớn học bơi, cô ấy cho 2 cháu nhỏ vào khu giữ trẻ của trung tâm thể thao rồi đi bơi, tập yoga, rất thoải mái. Ở Việt Nam, giả sử chúng tôi có xe và vợ tôi lái giỏi đi nữa th́ 4 mẹ con cũng khó đi chơi và tự xoay sở được. Tôi nghĩ không cần giải thích nhiều lư do v́ sao.
- Đưa đón con đi học: Ở Mỹ, buổi sáng, vợ tôi một ḿnh xách xe chở con lớn tới trường rồi đưa 2 bé nhỏ đi thư viện hoặc về nhà. Tôi chỉ việc ăn sáng và đến công ty. Ở Việt Nam, việc đó có vẻ cần phải huy động nhiều sự trợ giúp. Trường các bé ngược hướng, đường lại đông, kẹt xe. Nếu vợ tôi lái xe chở các bé đi th́ cũng phải có ai đó đi kèm để phụ giúp. Vậy là vợ tôi chỉ lo chở đứa lớn đi học, 2 bé nhỏ phải nhờ ông bà nội trông hộ.
- Môi trường an toàn cho trẻ nhỏ: Ở Mỹ, nhà chúng tôi lót thảm toàn bộ, tường nhà đa số là gỗ. Trẻ con có chơi giỡn té cũng không nghiêm trọng. Đồ đạc nội thất, đồ gỗ có thiết kế nhẹ và an toàn cho trẻ. Ở Việt Nam, đa số nhà là sàn gạch bông, tường gạch, đồ gỗ cầu kỳ, nhiều góc cạnh nhọn, nặng nề. Con tôi về Việt Nam suốt ngày phải theo sát mà vẫn té dập môi, chảy máu răng, u đầu, trầy đầu gối suốt.
Đưa ra ví dụ để mọi người thấy rằng ở Mỹ, tôi có thể thả con trong nhà, tha hồ chạy nhảy, leo trèo khắp nơi mà vẫn yên tâm lo việc nhà cửa, nấu nướng. Một người có thể trông 2-3 đứa cùng lúc. C̣n ở Việt Nam, lúc nào cũng phải kè kè theo con, nhiều khi 2 người trông một bé mà c̣n thấy đuối.
- Khí hậu, thời tiết: Nhà tôi ở TP HCM, khí hậu khá oi bức, khó chịu. Con tôi v́ thế cũng mau mệt, nóng nực nên ăn uống khó khăn hơn. Tôi thấy nhiều mẹ ở Việt Nam mỗi lần cho con ăn mất 1-2 tiếng đồng hồ, tính ra cả ngày mất gần 8 tiếng cho chuyện ăn uống. Tôi nghĩ một trong những nguyên nhân là do thời tiết khiến trẻ mệt mỏi, chán ăn. Con tôi ăn ngoan và tự lập là thế, về Việt Nam vẫn giảm sức ăn do nóng bức, khó chịu.
- Bệnh tật: Khí hậu nhiệt đới nóng ẩm, ô nhiễm môi trường… làm cho trẻ ở Việt Nam bị bệnh liên miên. Tôi có 2 đứa cháu ở đây mà tuần nào gọi về cũng nghe than tụi nhỏ nóng sốt, hết đứa này lại đứa kia. Con nóng sốt, ăn uống kém, uống thuốc ngày mấy cữ, những việc như thế đ̣i hỏi nhiều người chăm sóc, trợ giúp. Chưa kể có một số bệnh truyền nhiễm như đau mắt đỏ, tay chân miệng đ̣i hỏi phải cách ly các bé. Chả trách các bà mẹ Việt đều vất vả, than văn. Đă vậy, đưa con đi khám bệnh cũng nhọc nhằn v́ phải xếp hàng dài chờ đợi, mua phiếu xét nghiệm…
Ở Mỹ, môi trường khá tốt nên các bé ít bị bệnh, hệ thống bảo hiểm cũng tốt, pḥng khám vắng, các xét nghiệm và h́nh thức thanh toán cũng đơn giản nên các bé đi khám khá thoải mái. Nhờ vậy người mẹ rảnh tay nhiều hơn và dĩ nhiên đỡ căng thẳng hơn.
- Ăn uống: So sánh trên mặt bằng chung th́ đồ ăn, thức uống ở Mỹ tốt hơn Việt Nam nhiều. Sữa không lo sữa giả, thực phẩm, rau củ khá an toàn. Mẹ ở Mỹ không mất thời gian đi lùng sữa thật, đồ ăn tốt cho con. Các mẹ càng không mất thời gian rửa, ngâm, xử lư thuốc trừ sâu (nếu có) trong rau củ khi nấu ăn hàng ngày. Nếu tính riêng việc chế biến thức ăn sao cho an toàn th́ chắc các bà mẹ ở Việt Nam phải lao tâm khổ tứ gấp mấy lần mẹ Tây, mẹ Mỹ. Vậy th́ làm sao có thể đ̣i hỏi mẹ Việt bỏ thêm thời gian để khéo tay làm bánh này bánh nọ, đổi món thường xuyên cho con?
- Việc nhà: Nhà ở Mỹ chủ yếu có cửa kính, lại ít ô nhiễm nên không nhiều bụi bặm, lau dọn tương đối khỏe. Khí hậu tốt, trời mát nên quần áo cũng ít dơ. Một tuần cả nhà giặt đồ khoảng 3 lần bằng máy giặt, máy sấy; hút bụi khoảng 3 lần. Ở Việt Nam, nhà cửa bàn ghế phải quét lau ngày 2 buổi. Quần áo hầu như phải giặt mỗi ngày. Mà đâu chỉ đơn giản là bỏ đồ vào máy giặt, các bà mẹ phải ngâm, chà kỹ cổ áo, tay áo sơ mi của chồng trước, rất cực nhọc.
Ở Mỹ, nhà tôi rất ít khi ủi đồ. Mà quả thật, ra đường thấy ai cũng ăn mặc xuềnh xoàng như nhau. Về Việt Nam, ra đường với cái áo nhăn là thấy ḿnh lôi thôi v́ nh́n quanh thấy ai ai cũng mặc áo phẳng ĺ. Ủi đồ cũng chiếm lượng thời gian kha khá của chị em rồi đó.
Trên đây tôi chỉ đưa ra vài ví dụ để thấy với nhiều yếu tố khách quan như thế, để hoàn thành vai tṛ người mẹ, người vợ, phụ nữ ở Việt Nam phải nỗ lực gấp rất nhiều lần so với các bà mẹ ở trời Mỹ, trời Tây. Thế nên, chê vợ ta không đảm bằng vợ Tây th́ thật là oan ức! Giờ thử đem cô nàng dâu Tây đảm đang về Việt Nam xem, kiểu ǵ cô ta cũng than trời đ̣i trợ giúp. Nh́n cảnh vợ ḿnh xoay xở lo cho các con là tôi nóng ruột lắm rồi, tôi dừng bút, gửi con cho ông bà rồi dẫn vợ đi spa và mua sắm đổi gió cái đă…
thearealrtz ©VietBf