Mỗi quốc gia sẽ có nền văn hóa khác nhau và vì thế tập tục an táng người chết của mỗi quốc gia cũng khác. Dưới đây là những cách được coi là kinh hãi nhất mà một số nơi trên thế giới đã thực hiện đối với thi thể người đã qua đời.
1. Ảnh chụp sau khi chết
Những người dân Anh thời Nữ hoàng Victoria khá thẳng thừng với các chết hơn chúng ta bây giờ. Đối với họ cái chết đóng vai trò to lớn trong cuộc sống, cho nên họ chụp rất nhiều ảnh cho người đã khuất. 
 
Đó được gọi là “Ảnh chụp hậu cái chết”, một cách để lưu lại ký ức về người thân yêu đã lìa đời. Những tấm ảnh thường được giữ lại trong cuốn album ảnh của gia đình và thậm chí còn trưng bày trong nhà đầy hãnh diện.
Thực tế là, khi chụp ảnh trong thời kỳ Victoria, người ta phải ngồi im không cử động trong vài phút liền, và đối với người chết thì điều đó không khó. Chi phí để chụp ảnh thời đó cũng rất đắt, chính vì vậy những người dân tằn tiện phải dành dụm cả đời để có một tấm ảnh như thế, đồng nghĩa với việc tấm ảnh duy nhất trong cả đời họ là ảnh sau khi chết. 
Người dân thời Victoria thường tạo dáng cho người đã khuất như thể là họ vẫn còn sống, sử dụng các giá đỡ đặc biệt để dựng họ lên. Người ta còn mời cả những người họ hàng đứng vào bức ảnh để chụp một tấm chân dung đại gia đình.
Họ làm giống đến mức mà thậm chí rất khó để phân biệt liệu những người trong tấm ảnh là còn sống hay đã chết. Các bằng chứng cho thấy họ đã chết bao gồm ảnh không bị mờ nhòe do họ không thể cử động, hoặc nếu nhìn thật kĩ ta sẽ thấy có giá đỡ đằng sau họ. 
2. Quật mả 
Ở Madagascar, không có khái niệm “An nghỉ” với người chết. Người dân ở đây có một nghi thức có tên “famadihana”, nghĩa là “lộn xương”, ở đó họ sẽ lật phần thân xác của người thân đã nằm dưới mồ lên để dạo quanh thành phố. 
 
Cứ khoảng 5-7 năm, xương cốt của người chết được đào lên và xịt nước hoa, sau đó đem đi đến một bữa tiệc nhảy cùng một vài người thân và bạn bè trong tiếng nhạc của ban nhạc sống.  m nhạc, nhảy múa và tiệc tùng sẽ diễn ra suốt cả đêm.
Đối vời nhiều người dân, đây chính là dịp để gặp lại gia đình của người quá cố, trò chuyện về cuộc sống của họ và cầu mong lời chúc phúc từ gia đình đó. 
Tục lệ này có vẻ rất bất thường, nhưng nó xuất phát từ niềm tin rằng linh hồn của người đã khuất sẽ không bước vào cõi chết, mà vẫn tiếp tục vương vấn lại cho đến khi thân xác đã phân hủy hoàn toàn, để người còn sống sẽ hỏi xin sự thông thái và lời cầu bình an từ họ. 
Những người phụ nữ bị khó sinh thậm chí còn lấy một mảnh vải liệm của người chết và giấu dưới ga giường, hoặc ăn mảnh vải liệm đó để việc sinh nở được dễ dàng. Khi mặt trời ló dạng, phần còn lại của bộ xương sẽ được trả về ngôi mộ, đồng thời rượu và tiền cúng sẽ được niêm phong và dùng lại cho 5 năm tiếp theo. 
3. Vũ công thoát y cho người chết
Ở một số vùng nông thôn của Trung Quốc, đám tang là biểu hiện của danh gia vọng tộc, lượng người đến dự sẽ phản ánh trực tiếp địa vị của người đã khuất. 
 
Chính vì điều này, các gia đình đôi khi phải dựng lên một màn biểu diễn để thu hút đám đông, làm tăng danh tiếng và địa vị của người chết, đôi khi thành ra biến tướng và quá đà. Khác với khung cảnh đám tang buồn bã yên lặng thường thấy, đây là những bữa tiệc tổ chức linh đình nhân danh cuộc đời của một con người. Một vài nơi người ta còn thuê vũ công thoát y để tiễn đưa người con trai đã khuất, hoặc để tăng số lượng người đến dự. Gần đây các nhà chức trách Trung Quốc đã cố gắng dẹp tục lệ này vì sức ép của dư luận. 
4. Người chết vẫn dự tiệc
Miriam Banks thích sống trong những bữa tiệc và khi bà qua đời, các con gái biết rằng đó không phải là lúc bỏ qua một bữa tiệc cuối cùng trong đời bà.
 
Thay vì được đặt trong quan tài và để mọi người gửi lời cuối đến mình, Miriam đã được dựng lên bên một chiếc bàn, cùng một điếu thuốc trong tay, một chai bia và một cốc rượu whiskey ưa thích của bà đặt trước mặt.  
Đây không phải là không khí ảm đạm thường thấy ở trong đám tang, bởi thậm chí còn có nhạc R&B xập xình cùng quả bóng disco quay đầy sắc màu, những thứ mà Miriam rất thích. 
Một dịch vụ tương tự cũng được tổ chức cho Mickey Easterling, một người có giao thiệp rộng tại New Orleans, Mỹ. Bà cũng được mặc cho những bộ cánh đẹp nhất, với khăn trùm đầu xa xỉ, một điếu thuốc trong ống tẩu dài ở một bàn tay, và khăn quàng bằng lông chim quấn quanh vai.  
  
vietbf @ sưu tầm