VBF-Nguyên nhân khiến cho hai mẹ con này chia ly cũng chỉ v́ người bố thích con trai mà nhà th́ lại nghèo. chính v́ vậy mà cô gái đă bị gia đ́nh bỏ lại BV sau khi sinh nhưng lại được 1 gia đ́nh khác nhận nuôi...Ngày 8/7 vừa qua, người phụ nữ 39 tuổi Lôi Tú Vinh lần đầu tiên được gặp mặt mẹ đẻ. Nước mắt tuôn rơi, họ khóc suốt một tiếng đồng hồ. Và cũng trong khoảng thời gian ngắn ấy, không biết họ đă ôm nhau đến bao nhiêu lần v́ mừng, v́ tủi.
Dường như chỉ có làm như thế, họ mới bù đắp được cho nhau nỗi đau chia ly trong suốt 39 năm. Dường như chỉ có nước mắ mới có thể xóa đi những chua chát, đắng cay mà cả hai phải chịu đựng.
Mẹ con chị Lôi Tú Vinh mừng tủi ôm nhau sau 39 năm xa cách.
Có những lúc gần gũi về mặt địa lư nhất, nơi ở của Lôi Tú Vinh chỉ cách người thân đúng 1km.
Người phụ nữ này lớn lên tại huyện Văn Thành, thành phố Châu Sơn, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc. Bố mẹ nuôi nói với cô rằng, họ đă đưa cô về từ viện phúc lợi. Khi đó, họ sinh được một người con nhưng không may đứa trẻ yểu mệnh, qua đời.
V́ nhớ con, cộng thêm việc dư thừa sữa mẹ nên họ muốn có một đứa con nhằm khỏa lấp khoảng trống trong gia đ́nh.
Về sau, mẹ nuôi của Lôi Tú Vinh lại mang thai và sinh thêm hai cô con gái nữa. "Cuộc sống vốn không mấy dư giả nhưng họ vẫn đối xử với tôi rất tốt".
Điều không may là, vào năm cô 11 tuổi, mẹ nuôi bị bệnh qua đời. 5 năm sau, khi Tú Vinh mới 16 tuổi, cô phải ra ngoài làm thuê phụ giúp gia đ́nh.
T́m lại gia đ́nh
Một thân một ḿnh phải ra ngoài bươn trải khi tuổi đời c̣n quá trẻ, Lôi Tú Vĩnh khát khao t́m lại được bố mẹ đẻ của ḿnh. Vài năm gần đây, sức khỏe của người bố nuôi ngày càng xuống dốc, ông mới nói cho cô biết manh mối để t́m ra lai lịch, gốc gác của ḿnh.
Kể từ đó, cô hầu như đều sống và làm việc tại thành phố Thụy An, Chiết Giang để t́m kiếm người thân.
Những giọt nước mắt hạnh phúc, hờn tủi.
"Chúng ta đă đưa con về từ viện phúc lợi thành phố Thụy An. Bố mẹ đẻ của con rất có thể là người thành phố đó", Lôi Tú Vinh thuật lại lời bố nuôi.
Và trên thực tế, đúng là cô đă được sinh ra tại thị trấn Đinh Điền, thành phố Thụy An. Năm đó, gia đ́nh cô đă có 4 người con. Gia cảnh nghèo túng khiến cả nhà không có bữa nào được no bụng.
Tuy nhiên, bố mẹ đẻ của cô vẫn luôn muốn sinh được một cậu con trai nên khi bé gái mới vừa chào đời được 3 ngày, họ đă lén lút để con trước cửa viện phúc lợi Thụy An.
Hơn 30 năm trước, bố đẻ của Lôi Tú Vinh đă qua đời. Hơn 10 năm sau, mẹ cô là bà Trần Kim Muội mới đem chuyện về đứa con gái bị đem đi cho kể với các con. Những năm qua, các chị em của cô đều đau đáu kiếm t́m thành viên bị thất lạc của gia đ́nh.
"3-4 năm trước, thành phố Ôn Châu tổ chức sự kiện t́m kiếm người thân. Chúng tôi đă giấu mẹ tôi tham gia và gặp một số người có tuổi trùng khớp với em tôi nhưng không t́m được", người chị thứ 3 của gia đ́nh là Dư Mỹ B́nh nói.
Trong khi đó, hành tŕnh t́m kiếm người thân của Lôi Tú Vinh cũng chưa bao giờ dừng lại. "Vài năm nay, cuộc sống của tôi đă dần ổn định, con trai cũng đă vào trung học nên tôi càng có nhiều thời gian để t́m lại ruột thịt của ḿnh", người phụ nữ 39 tuổi cho hay.
Niềm vui ngày đoàn tụ được thể hiện bằng những cái ôm rất chặt và những giọt nước mắt.
Và may mắn có lẽ đă mỉm cười với các thành viên trong gia đ́nh này sau khi Tú Vinh đăng tải thông tin t́m người thân trên Nhật báo Thụy An vào ngày 21/6 vừa qua.
Chỉ một ngày sau đó, Dư Mỹ B́nh khi xem báo đă phát hiện thông tin này và hẹn Tú Vinh gặp mặt.
"Vừa nh́n thấy Tú Vinh, tôi đă có thể khẳng định đây chính là em gái ḿnh. Không chỉ giống nhau về ngoại h́nh, tôi c̣n có cảm giác gần gũi đặc biệt đến khó tả, chính là cảm giác cùng chung máu mủ", người chị ba nói.
Vào ngày 24/6, kết quả giám định ADN cho thấy, bà Trần Kim Muội và Lôi Tú Vinh có quan hệ mẹ con.
"Tôi sống ở Đường Hạ, dù có chuyển nhà vài lần nhưng đều sống quanh khu đó. Nhà của các chị tôi cũng ở gần đó", người phụ nữ 39 tuổi chia sẻ.
Thật khó tin, sau nhiều năm sống rất gần nhau, có thời điểm chỉ cách nhau 1km mà họ phải chịu đựng nỗi đau chia xa đến tận hôm nay. Nhưng dù sao, đây cũng là một cái kết viên măn cho Lôi Tú Vinh và người nhà của cô – một cái kết đẹp "như chưa hề có cuộc chia ly".