15 năm trời, Michel tìm cha nhưng vô vọng. Sau  khi thông tin được đăng tải trên Facebook hơn hai tiếng, chàng trai  người Đức đã có manh mối và tìm được cha người Việt sau gần 30 năm mất  liên lạc.
                                                                                                       	Năm 1980, Lê Đại Phong (quê Thanh Hóa) được cử sang Đức học nghề tại  Dresden. Chỉ vài tháng làm việc trong nhà máy gặt đập liên hoàn, chàng  trai người Việt yêu cô gái ở cùng cư xá tên Anke Weiland, đến từ thị  trấn Anklam. Đôi trẻ đã làm lễ đính hôn trong nhà thờ.
  	Kết thúc khóa học, Phong được lệnh về nước làm việc. Dù biết người yêu  đã mang giọt máu của mình nhưng cuối năm 1983, Phong đành rời nước Đức.  Đầu năm 1984, Anke sinh con trai, lấy họ mẹ, tên là Michel Weiland.
 
|  | 
| Bức ảnh Michel hiện nay (bên trái) và hình ảnh ông Lê Đại Phong  thời trẻ (bên phải) cùng thông tin anh tìm cha được đăng tải. Ảnh: Facebook Thanh Hóa. 
 | 
 	Lớn lên, Michel bắt đầu hỏi mẹ về người cha chưa bao giờ gặp mặt và  khao khát tìm ra nguồn cội của mình. Năm 1998, Michel khi ấy 14 tuổi bắt  đầu công cuộc đi tìm cha qua bức ảnh ông thời trẻ. Thông tin duy nhất  anh có được từ mẹ là "Bố tên Lê Đại Phong. Trước năm 1980 làm việc tại  Bệnh viện chống lao Thanh Hóa. Năm 1980-1982 sang Đức học nghề tại  Dresden".
  	Chưa từng gặp nhưng Michel vẫn vô cùng yêu quý cha, lúc nào cũng mang  bên mình bức ảnh thời trai của ông Phong. Để Michel hình dung về đất  nước Việt Nam, một người bạn của anh vẽ tấm bản đồ đơn sơ, chỉ có năm  địa danh là Hà Nội, Hải Phòng, Thanh Hóa, Huế và Sài Gòn. Trong đó,  Thanh Hóa quê hương của người cha được khoanh tròn.
  	Anh lục tìm thông tin từ những bạn bè cũ của cha mẹ nhưng không ai còn  liên lạc với ông Phong. Michel từng đăng tin trên Đài truyền hình RTL  của Đức nhưng không có kết quả. Mang nỗi niềm kể cho bạn bè người Việt  sinh sống tại Đức, Michel được họ giúp đỡ bằng cách truyền tin cho nhau.  Bà Ngọc Điệp, Việt kiều sống ở Halle, đã quyết tâm giúp chàng trai đoàn  tụ với gia đình.
  	Cuối năm 2013, nhân chuyến công tác về Việt Nam, bà Điệp mang luôn tập  tài liệu tìm cha của Michel. Bà nhớ ánh mắt đăm chiêu và câu nói chưa  sõi tiếng Việt của Michel "Cô về nước tìm cha giúp cháu, để cháu được  gặp cha một lần".
 
|  | 
| Bản đồ Việt Nam mà Michel nhờ người vẽ để tìm cha. Ảnh: Lê Hoàng chụp lại. 
 | 
 	Lần theo nhiều đầu mối để tìm ông Phong nhưng cuộc tìm kiếm của bà Điệp  rơi vào ngõ cụt. Cuối cùng, nữ Việt kiều nhờ con gái nuôi ở Việt Nam  giúp đăng tin lên Fanpage Thanh Hóa. Hơn 2 tiếng sau, bà nhận được thông  tin cho biết ông Phong đang sống ở quê nhà và được giúp liên hệ với  ông.
  	Khi bà Điệp thông báo tin vui, Michel hỏi đi hỏi lại nhiều lần đó có  đúng là cha mình không. Chàng trai người Đức bật khóc vì hạnh phúc.
  	
Cô gái Nguyễn Thị Thiên Trang (đang học ĐH Quốc gia Hà Nội) trở thành một trong những mắt xích giúp cha con Michel đoàn tụ. Đọc  tin trên Facebook, cô mang câu chuyện Michel tìm cha kể cho bác ruột là  Nguyễn Thị Hằng Thu nghe, bởi bà từng làm việc tại Đức. "Bác đang ăn  cơm vội vàng bỏ hết để chạy đi tìm danh bạ, dò hỏi thông tin từ bạn bè  cùng sống tại Dresden trong khoảng thời gian từ năm 1980 đến 1984",  Trang kể.
  	May thay, hàng xóm nhà Trang lại chơi rất thân với ông Phong hồi ở bên  Đức. Hai người vẫn giữ liên lạc với nhau. Khi Trang đưa tấm ảnh ông  Phong hồi còn trẻ, người hàng xóm nhớ ra ngay chuyện tình của người bạn  và cô gái Anke.
 
|  | 
| Mỗi ngày, ông Lê Đại Phong đều mang ảnh Michel lúc 8 tháng tuổi ra ngắm nghía và đếm từng ngày được gặp lại con. Ảnh: Lê Hoàng. 
 | 
 	Xác nhận thông tin gần như trùng khớp 100%, Trang lại băn khoăn liệu  ông Phong có muốn nhận lại người con thất lạc của mình hay không. Sau  khi được bạn cho xem ảnh Michel, ông Lê Đại Phong sững sờ đến bật khóc.
  	
Ở tuổi 53, ông Phong bảo niềm vui tìm được con đến bất ngờ tựa như mơ, ông đã có cái Tết vui nhất trong hơn 30 năm qua.  Người thân, bạn bè kéo đến ngôi nhà nhỏ ở phường Tân Sơn, TP Thanh Hóa,  chia vui khi biết tin ông tìm thấy con. "Nhiều năm qua, gia đình tôi  luôn trăn trở một nỗi niềm bằng mọi giá phải tìm được đứa con ngoại  quốc. Nhưng vì nhiều lý do, tâm nguyện ấy chưa thể thực hiện", ông tâm  sự.
  	Hồi tưởng quá khứ hơn 30 năm trước, ông Phong kể: "Ngày từ biệt, chúng  tôi đứng ở sân bay, bịn rịn chẳng muốn đi và hẹn nhau ngày gặp lại".  Thời gian đầu, hai người thường thư từ cho nhau. Nhưng rồi khoảng cách  xa xôi khiến mối liên lạc ngắt quãng. Về nước lập nghiệp, kinh tế khó  khăn khiến ông Phong không thực hiện được lời hứa sum họp với người yêu.  Thời gian sau, ông lập gia đình với một phụ nữ cùng quê, có với nhau ba  cô con gái.
  	Năm 1984, Anke gửi cho ông bức thư cuối cùng có kèm hình một bé trai.  Phía sau tấm ảnh có lời đề tựa ngắn ngủi bằng tiếng Đức: "Phong thân  yêu. Đây là con trai của anh lúc nó 8 tháng tuổi". Bà Anke biết người  yêu đã lập gia đình ở Việt Nam nên chúc ông hạnh phúc và thông báo sẽ  lấy chồng bên Hungary. Từ đó, hai người đứt hẳn liên lạc.
  	Bức hình Michel được người cha thân sinh của ông Phong cất cẩn thận.  Những ngày cuối đời, ông cụ đưa cho vợ ông Phong với lời dặn dò: "Sau  này có điều kiện, phải tìm bằng được đứa cháu nội đang thất lạc phương  xa". Lời trăn trối của người cha quá cố khiến ông Phong và vợ luôn day  dứt.
  	Ở nước Đức xa xôi, Michel không hề biết người cha cũng đang âm thầm tìm  kiếm mình. Không có điều kiện sang Đức tìm con, ông Phong nhờ con gái  đăng tin trên phương tiện truyền thông và các diễn đàn nhưng vẫn bặt  tin. Cuối năm 2013, ông Phong được người bạn báo có thông tin Michel  đang tìm ông trên Facebook.
 
|  | 
| Bà Ngọc Điệp trao cho Michel Weiland món quà là những chiếc dreamcatcher của các em gái gửi từ Việt Nam sang. Ảnh: NVCC. 
 | 
 	Ngay chiều hôm đó, nhờ bà Ngọc Điệp kết nối liên lạc, ông được nói  chuyện với Michel. Hai cha con tâm sự rất lâu bằng tiếng Đức. Cuộc trò  chuyện xúc động rưng rưng và cả hai đều không muốn cúp máy. Kết thúc  cuộc trò chuyện ông bật khóc: "Cha nhớ con lắm, con trai của cha ạ".
  	Michel hẹn ngày 17/4 sẽ sang Việt Nam hội ngộ với người cha sau hơn 30  năm xa cách. Anh đang học thêm tiếng Việt để dễ dàng giao tiếp với người  thân. Ông Phong dự định sẽ đưa con đi thăm họ hàng, sau đó cả gia đình  sẽ đi nghỉ ở Hạ Long. Ba con gái của ông đều giỏi ngoại ngữ nên thường  xuyên nhắn tin, gọi điện cho anh trai Michel.
  	Từ khi biết chồng tìm được con riêng, bà Nguyễn Thị Xuân như trút được  gánh nặng trong lòng: "Tôi biết rõ quá khứ của chồng nhưng chấp nhận kết  hôn. Chúng tôi đến với nhau cũng vì tình yêu nên có thể gạt bỏ tất cả".  Bà kể, ngày nào cũng thắp hương cầu nguyện hương hồn ông nội linh  thiêng phù hộ cho chồng tìm được con. Giờ ngày đó đã đến, tâm nguyện của  ông cụ cũng như cả gia đình đã thành hiện thực. Ngày Michel sang Việt  Nam, bà sẽ ra sân bay đón và đưa cậu về quê nhà.
vnn