Có một thầy đồ ngồi dạy học ở một nhà giàu. Nhà ấy nuôi nhiều chó dữ lắm. Một đêm, thầy đồ muốn đi đồng, nhưng mà tính nhát; phần th́ sợ ma, phần th́ sợ chó, cho nên không không dám mở cửa ra. Đến sau mót quá, không thể nào nhịn được nữa, mới đào một cái hố ở ngay kẽ vách, rồi ngồi ỉa phứa vào đấy. Sáng mai, thầy đồ ta gọi chủ nhà lại, trỏ cái hố mà bảo rằng:
– Đêm hôm qua, trộm nó đào ngạch nhà ta. Tôi biết. Tôi mới đợi lúc nó tḥ đầu vào, tôi ỉa lên đầu nó
một băi. Nó sợ chạy mất.
Chủ nhà vốn đă biết tính thầy nhát và hay nói khóac. Đă ỉa ra nhà nó, mà lại c̣n trực thuật nó! Nó mới gọi cả nhà đến đông đủ mà bảo rằng:
– Nhà ta nuôi một đàn chó, rặt là đồ ăn hại cả. Đêm hôm qua có trộm đào ngạch, thế mà chó không con nào biết ǵ sốt! May có ông đồ, không th́ khốn! thôi đem mà đánh chết cả mấy con chó đi! Từ rày đă có ông đồ giữ nhà hộ.
VietBF@sưu tập
|