Nhận xong món quà đắt tiền nhưng em vẫn nói lời chia tay, tôi hàng tháng loay hoay đóng tiền mua chiếc máy mà mình còn chưa được dùng ngày nào.
Đợt đầu năm, chiều bạn gái và cũng coi như tặng quà một lần thay cho mọi dịp trong năm, tôi đã mạnh dạn mua trả góp MacBook Pro M3 giá gần 37 triệu. Với tôi đây là một quyết định lớn, vì mức lương mới ra trường chỉ gần 10 triệu đồng, tôi còn chưa mua cho mình món đồ nào đắt tiền như vậy. Nhưng nghĩ đến việc bạn gái sẽ vui vẻ như nào khi nhận được món quà này, tôi cảm thấy có động lực hơn. Bạn gái tôi là tín đồ của Apple. Từ điện thoại, laptop, đồng hồ, tai nghe, tất cả mọi món đồ cô ấy dùng đều phải là đồ Apple.
Mới đi làm nên thưởng Tết được ít, còn không có tiền đưa cho bố mẹ nhưng tôi vẫn gom được 7 triệu để trả trước, số tiền còn lại trả trong vòng 1 năm, mỗi tháng tầm 2,6 triệu. Tôi nhớ như in cái cảm giác phấn khích khi đặt bút ký vào hợp đồng trả góp. Tôi nghĩ món quà này cũng như một dấu mốc đánh dấu kỉ niệm tình cảm của cả 2 đã vượt qua sóng gió từ thời sinh viên đến giờ.
Nhưng sau đợt về quê nghỉ Tết, bạn gái tôi bắt đầu có nhiều thay đổi. Cô ấy hay lấy lý do bận rộn để từ chối gặp. Khi gặp có riêng 2 đứa, cô ấy cũng chỉ tập trung xem điện thoại, lướt Tiktok chứ không hề để tâm đến chuyện tôi nói. Đỉnh điểm khi tôi căng thẳng thì cô ấy nói muốn chia tay. Cô ấy lấy lý do không cảm thấy hạnh phúc, không thể chia sẻ suy nghĩ, tâm sự trong công việc, cuộc sống.
Hàng tháng tôi phải đóng tiền trả góp cho chiếc máy chưa được dùng ngày nào.
Chia tay bạn gái hơn 2 tuần cũng là lúc tôi phải đối mặt với hạn đóng tiền trả góp MacBook. Lương tháng chưa có, tôi phải vay tạm tiền của đồng nghiệp để trả. Vậy là giờ nhận lương, trừ đi tiền sinh hoạt, tiền trả góp máy, tôi gần như không để ra được đồng nào. Vừa bị bạn gái chia tay, vừa phải đóng tiền trả góp cho chiếc máy mình chưa dùng ngày nào. Tôi có inbox cho em để nhắc về việc mua máy nhưng em hoàn toàn lờ đi, không trả lời.
Tôi không dám kể với ai vì chỉ thấy mình ngu. Cố gắng chứng minh tình cảm thông qua món quà vượt khả năng chi trả khiến tôi trở nên vừa thảm hại, vừa cạn túi và cuối cùng cũng chẳng được gì.
Chắc phải rất lâu nữa, tôi mới dám tìm hiểu hay yêu người khác. Thời gian này tôi sẽ tập trung kiếm thêm việc để có thêm tiền tiêu và quan tâm hơn đến bạn bè, gia đình - những người luôn bên tôi vô điều kiện mà không đòi hỏi gì.