Dù là ở một huyện miền núi cách thành phố Vinh 130km nhưng khách đến xem bói nhà thầy này toàn là khách "sộp". Trước cửa nhà thầy, có hai chiếc xe ôtô con đỗ ch́nh ́nh, c̣n trong sân là gần chục chiếc xe máy. Tiền đặt lễ, ít nhất cũng phải 50.000 đồng/lần.
Mùa thầy bói bội thu
Mới mùng 1 Tết mà nhà “thầy” Đại (thị trấn Quỳ Hợp, tỉnh Nghệ An) đă có cả chục người đến xếp hàng chờ đến lượt.
Mỗi người, "thầy" Đại chỉ phán nhanh gọn trong ṿng chưa đầy 10 phút và với “năng suất” làm việc ấy, một ngày, "thầy" “làm phúc” cho cả trăm người.
Ở nhà "thầy" Tr. ở phường Quang Phương (thị xă Thái Ḥa, Nghĩa Đàn, Nghệ An), số lượng và mật độ khách đến xem bói c̣n đông hơn nhà "thầy" Đại bởi như lời nhiều người bảo, "thầy" Tr. có thâm niên những 40 năm xem bói.
"Thầy" Tr. đặc biệt "uy tín" ở khoản cầu duyên. Sáng mùng 4 Tết, trong số khoảng hai chục người có mặt chờ "thầy" phán, có tới 6-7 người đến để cầu duyên. Cứ mỗi suất cầu duyên, thầy ra điều kiện phải sắm 10 lễ, mỗi lễ một cỗ xôi và một con gà, nếu không làm được th́ gửi thầy 700.000 đồng, thầy lo liệu cho hết.
Để khách yên tâm, thầy c̣n nói vuốt đuôi: “Đấy là thầy c̣n chỉ lấy giá bằng nửa giá thị trường thôi đấy”.
Nhiều người đi xem bói dịp đầu năm mới đă góp phần giúp các "thầy" bói “ăn nên làm ra”. Như trường hợp "thầy" N. (một thầy bói nổi tiếng tại làng Quảng Minh (Thanh Oai, Hà Nội), trung b́nh một ngày "thầy" xem và cúng cho khoảng bốn gia chủ, mỗi gia chủ gửi "thầy" từ 500.000 đồng/lần trở lên, và thế là mỗi ngày "thầy" có thể kiếm được khoảng 2 triệu đồng, thu nhập cho một tháng khoảng trên 50 triệu đồng.
Một người hàng xóm nhà "thầy" N. cho biết: “Trước đây, "thầy" N. kiếm sống bằng nghề chăn vịt, nhưng nay th́ ăn trắng mặc trơn nhờ nghề xem bói”.
Quá tin, rước lo vào người
V́ "nghề xem bói” ăn nên làm ra nên các “thầy” cũng có nhiều chiêu để cạnh tranh. Thậm chí, nhiều thầy bói c̣n tiếp thị trên mạng Internet, sẵn sàng phục vụ khách hàng mọi lúc, mọi nơi.
Có nhiều phụ nữ có gia đ́nh chỉ v́ nghe bói toán mà chuốc lấy nỗi hoang mang, lo sợ. Chị Hồng Thanh, 27 tuổi, có thói quen năm nào cũng đi rút thẻ và cúng lễ đầu năm tại chùa làng Khê Tang (Thanh Oai, Hà Nội). Năm nay v́ ṭ ṃ muốn hiểu rơ hơn quẻ thẻ vừa rút được nên chị t́m đến nhờ một bà "thầy" bói xem hộ.
Mùng 3 Tết, chị Thanh và mấy người bạn rủ nhau đến nhà bà bói ở xă Cao Viên (Thanh Oai, Hà Nội). Vừa gặp chị, thầy phán: “Số cô năm nay gặp khó khăn về đường con cái, thậm chí sẽ không có con nếu không cúng giải hạn". Chị Thanh kể lại giọng vẫn đầy lo âu: “Tôi sợ quá hỏi thầy tiền cúng hết bao nhiêu? Thầy đáp, thầy chỉ làm phúc, tổng cộng hết khoảng... 24 triệu đồng. Nghe xong, tôi chết lặng, mấy ngày Tết về nhà ăn không ngon ngủ không yên”.
Chị Thanh một mặt tính toán vay tiền nhờ thầy cúng giải hạn, một mặt chị lại t́m đến một ông thầy khác ở làng Quảng Minh (Hà Nội) để xem tiếp. Tuy nhiên “ông thầy này lại phán khác hẳn bà thầy kia. Thật chẳng biết nghe ai, chị Thanh hoang mang.
Chị T.H (33 tuổi), ở cùng làng chị Thanh, cũng đă phải đưa cho bà thầy nói trên 10 triệu đồng vào năm ngoái để nhờ bà cúng giải hạn nhằm lấy được chồng. “Nhưng đến nay, đă sang năm 2011 mà tôi vẫn chưa thấy ai "ghé mắt", chị T.H. buồn rầu.
Vào dịp đầu Xuân, nhiều bạn gái chưa chồng cũng hay rủ nhau đi xem bói. Tết năm nào Lê Thị Mai, quê ở xă Minh Hợp (huyện Quỳ Hợp, Nghệ An), cũng đi xem bói. Năm nay có ư định lập gia đ́nh nên từ mùng 2 Tết, cô gạt hết mọi kế hoạch du Xuân, đến chầu chực ở tư gia của thầy Đại, ở huyện Quỳ Hợp xem gia sự và hỏi ngày cưới.
Nghe thầy phán chưa yên, mùng 4 Tết, cô lại rủ một bạn gái đến nhà thầy Tr. ở phường Quang Phương (thị xă Thái Ḥa) để tiếp tục nghe thầy này phán. “Nghe nói thầy này siêu lắm. Có người bị quỵt nợ 20 triệu đồng, đến đây nhờ thầy làm lễ mà đ̣i được nợ." Cô bạn gái đi cùng Mai đang có mong muốn nhờ thầy xem khoản tiền mấy chục triệu nhờ người ta thu xếp công việc vào làm ở công ty sữa TH trong huyện liệu có mang lại kết quả ǵ không. Vừa đến phiên cô đặt lễ, thầy liếc một cái rồi phán: “Năm nay th́ chỉ nên lấy chồng thôi. C̣n việc ở công ty TH th́ “HT” thôi. Tức là “hết tiền” ấy. Con hiểu chưa?”
Nghe xong, cô lo ngay ngáy. Mai an ủi bạn: “Đừng lo. Nghe nói ở xă Nghĩa Thắng có cô Tâm xem cũng được. Mùng 9 là trên đó mở cửa trời, ḿnh lại lên coi”.
Những người "nghiện" xem bói có thể không quản đường xá xa xôi t́m đến những "thầy" được đồn thổi có "uy tín" và thậm chí có người c̣n tin vào thầy bói hơn tin vào chính bản thân ḿnh. Đơn cử như trường hợp của bác sỹ V.T, ở huyện Thanh Oai, Hà Nội. Là một bác sỹ có tay nghề khá, đáng lẽ phải tin vào khả năng chữa bệnh của ḿnh th́ vị bác sỹ này lại đặt hết niềm tin vào thầy bói. Mỗi khi có bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo t́m đến chữa bệnh, bác sỹ này đều hỏi tuổi để nhờ "thầy" xem có sống được không rồi mới nhận chữa bệnh.
Một giảng viên lâu năm của trường Đại học Khoa học xă hội và Nhân văn (Hà Nội) cho rằng xem bói, rút quẻ ngày xuân là một truyền thống lâu đời của người Á Đông, thể hiện mong muốn được may mắn, thành đạt.
Tuy nhiên, quá mê tín vào những lời "thầy" bói phán để chuốc lấy hoang mang, lo lắng, mất thời gian, phí tiền bạc th́ không nên chút nào, bởi việc rút thẻ, xem bói đầu năm chỉ là tham khảo cho vui chứ không hề có căn cứ khoa học.
(Theo Vietnam+)