Xin nói ngay, “không giống ai” ở đây chẳng hề mang hàm ư ǵ chê trách, tuy nhiên, cái sự “không giống ai” ở SEA Games 26 của nước chủ nhà Indonesia khá lạ lùng và chẳng giống với bất cứ kỳ đại hội nào mà chúng tôi từng biết.
KIỂM TRA AN NINH KHI CÓ KHI KHÔNG
1 năm trước, khi tác nghiệp tại Asian Games 16 - 2010 Quảng Châu (Trung Quốc), hầu hết phóng viên các nước đă than phiền về sự nhiêu khê trong kiểm tra an ninh của những nhà tổ chức. Việc “làm quá” của BTC Asian Games dù khiến người ta bực ḿnh, nhưng hầu hết đều cảm thấy sự an toàn gần như tuyệt đối. Thế nhưng ở SEA Games 26, việc kiểm tra an ninh là một câu chuyện khá hài hước.
Những ngày đầu mới đến Palembang, chúng tôi đă thấy mọi người ra vào khu liên hợp thoải mái như đi… siêu thị. Thậm chí, tại lễ khai mạc và ngày thi đấu đầu tiên của đại hội, nơi này chẳng có bất cứ trạm kiểm soát nào. Tuy nhiên, đến ngày thi đấu thứ hai, mọi người được các nhân viên yêu cầu phải xếp hàng đi qua 2 cửa kiểm tra an ninh, c̣n túi xách cho chạy qua một cái máy soi như ở sân bay.
Kiểm tra an ninh, nghe có vẻ to tát, nhưng chủ yếu chỉ là để tịch thu bật lửa và thuốc lá không được mang vào khu liên hợp, bởi đây là kỳ SEA Games không hút thuốc. Thế nhưng cái máy soi “rách việc” này lại rất thích “nuốt” túi xách mà chẳng chịu “nhả” nên thỉnh thoảng nhân viên an ninh và khổ chủ lại phải vất vả lôi cái túi bị dính chặt ở trong máy ra. Kết quả hôm sau, mọi người cứ thoải mái đeo túi xách bước qua cửa kiểm tra an ninh, c̣n cái máy soi được “nghỉ để bảo dưỡng”.
Việc kiểm tra an ninh cũng rất ngẫu hứng, hôm nào thích th́ làm, c̣n không th́ thôi. Đồng thời, ở một số địa điểm thi đấu, các cổng kiểm tra an ninh đến ngày tranh tài cuối cùng mới lắp khiến nhiều người bật cười, bởi chẳng biết để làm ǵ!? Việc kiểm tra an ninh hời hợt và mang tính chiếu lệ tại đại hội, có lẽ v́ người dân Palembang rất hiền lành và dễ mến chăng?
Những ngày diễn ra SEA Games, khu liên hợp thể thao Palembang như một trung tâm lễ hội. Hàng ngàn người đổ về đây để xem các địa điểm thi đấu hiện đại vừa mới được hoàn thành, đồng thời cổ vũ cho các tuyển thủ chủ nhà tranh tài. Thế nhưng chúng tôi chưa thấy bất cứ một sự cố an ninh nào xảy ra trong những ngày ở Palembang.
LÀNG SEA GAMES AI VÀO CŨNG ĐƯỢC
Việc kiểm tra an ninh khiến người ta ngạc nhiên một, nhưng làng SEA Games – nơi chỉ dành riêng cho HLV, VĐV và gần như bất khả xâm phạm ở tất cả các kỳ đại hội, nhưng ở SEA Games 26 ai cũng có thể ra vào thoải mái khiến người ta phải kinh ngạc mười.
Những ngày đầu, khi đến đây và ghé thăm làng SEA Games, chúng tôi cứ ngỡ nơi đây dễ dăi v́ chưa có bao nhiêu đội tuyển đến trú ngụ và các nhà tổ chức cũng muốn nhân dịp này “khoe” với giới truyền thông về việc chuẩn bị chỗ ăn, nghỉ cho các đoàn thể thao. Tuy nhiên, sau đó việc vào thăm làng SEA Games vẫn rất thoải mái. Thậm chí nhiều người dân đến xem thi đấu vẫn có thể nhởn nhơ dạo quanh khu nhà ở của các tuyển thủ, thậm chí chạy xúm xít xin chữ kư hoặc tạo dáng chụp ảnh cùng các tuyển thủ cứ y như ở nơi công cộng, khiến nhiều HLV và lănh đạo các đoàn phải bực ḿnh.
Nếu ở Jakarta, HLV Falko Goetz không cho giới truyền thông tiếp túc với học tṛ của ông, dù đội U23 Việt Nam ở khách sạn Sultan, tức vẫn thuộc nơi công cộng. Vậy nhưng ở Palembang, thỉnh thoảng các phóng viên vẫn ghé thăm chỗ ở của các đội tuyển Việt Nam, cơm trưa cùng mọi người hoặc tranh thủ ngả lưng một chút chờ buổi chiều tiếp tục “hành quân” đến các địa điểm thi đấu khác một cách thoải mái mà chẳng gặp bất cứ phiền toái ǵ. Nên đây có thể xem là kỳ đại hội dễ dăi nhất từ trước đến nay.
NHỮNG CHIẾC XE CHỈ PALEMBANG MỚI CÓ
Ở Palembang, nỗi ám ảnh lớn nhất với các phóng viên là phương tiện di chuyển. Nhất là từ khách sạn đến MPC (trung tâm báo chí) hoặc khu liên hợp thể thao, và ngược lại từ khu liên hợp thể thao về MPC, hoặc từ MPC về khách sạn bởi gần như không có taxi. Tuy nhiên, trong khu liên hợp thể thao lại có nhiều phương tiện di chuyển miễn phí cho mọi người.
Xếp hàng đầu và thuộc dạng sang trọng nhất là xe bus loại lớn có máy lạnh, loại xe này tất cả các đại hội thể thao lớn khác đều có, nên chẳng cần phải bàn. Đáng nói là ở đây có loại xe ôtô cỡ nhỏ và rất thông dụng. Những chiếc xe này tàn tạ một cách kinh khủng, bên ngoài sơn phết hoa ḥe hoa sói nh́n cũng tàm tạm, nhưng vào trong th́ đúng là hú hồn. Muốn mở cửa phải tḥ tay ra ngoài mới mở được, v́ bên trong không có bất cứ cái chốt nào.
Nhiều phóng viên nói đùa: “Ở Việt Nam loại xe này nếu cho c̣n bị chửi chứ đừng bảo là để phục vụ SEA Games”. Thế nhưng ở Palembang nó vẫn phục vụ SEA Games và vẫn hàng ngày chở cả trăm lượt người ra vào đều đặn ở các địa điểm thi đấu, trong đó có chúng tôi. Chưa kể bác tài của các xe này rất đáng yêu, cả ngày chạy liên tục trong cái nắng nóng nung người, nhưng họ luôn nở nụ cười và rất nhẹ nhàng với mọi người.
Cuối cùng, loại xe thứ ba có mặt nhiều nhất ở khu liên hợp là xích lô. Đây là xích lô miễn phí và dành cho các thành viên có thẻ tác nghiệp đại hội. Loại xe này rất được đội thể thao yêu thích bởi có thể ung dung ngắm cảnh, đặc biệt là những buổi chiều mát mẻ nên không ngạc nhiên khi thời điểm ấy cũng là lúc xe xích lô chạy lênh khênh trong khu liên hợp. Tuy nhiên các phóng viên chẳng mấy ai chuộng phương tiện này v́… chậm, trừ những trường hợp bất khả kháng v́ không t́m được phương tiện nào khả dĩ hơn.
Cũng do khá lỏng lẻo và dễ dăi trong an ninh ở khu liên hợp thể thao, nên mới có chuyện xe ưu tiên chở các VĐV và giới truyền thông, nhưng luôn bị cảnh khán giả “hồn nhiên” chen lấn và nhảy lên giành chỗ, khiến nhiều người chỉ biết kêu trời. Những chuyện xem ra chỉ có ở SEA Games 26, âu cũng là những kỷ niệm những khi nhớ về một kỳ đại hội trên đất Indonesia.
TỊCH THU THUỐC LÁ NHƯNG LẠI BÁN... THUỐC LÁ
Ở cổng khu liên hợp thể thao Palembang, bật lửa và các loại thuốc lá đều bị tịch thu với lư do đây là “SEA Games không thuốc lá”. Thế nhưng ở các địa điểm thi đấu như bơi lội, bắn súng, điền kinh… thuốc lá được các nhân viên ở đây bày bán công khai với giá khá cao, khiến người ta phải tṛn mắt “ngạc nhiên chưa”.
Theo Bongdaplus