Sau Hoài niệm về tremolo, Giấc mộng vườn hoa, Tiếng chuông b́nh minh - với những tác phẩm âm nhạc cổ điển, nghệ sĩ guitar Kim Chung lần đầu tiên giới thiệu album độc tấu guitar với những t́nh khúc vượt thời gian - Mắt biếc.
Album thứ 4 này được nghệ sĩ chọn những tuyệt phẩm nhạc Việt đă ở lại nơi miền nhớ của nhiều thế hệ người nghe. Đó là Cây đàn bỏ quên, Thuyền viễn xứ, Niệm khúc cuối, Hương xưa… và đặc biệt là Mắt biếc, bản nhạc lưu giữ nhiều kỷ niệm của cuộc t́nh lăng mạn cách đây 15 năm. “Ngày đó tụi ḿnh thường hát với nhau bài Mắt biếc. Và trong những lần say sưa đàn hát, người ta thường nhắc đi nhắc lại lời đề nghị Kim Chung làm một đĩa nhạc có bài này”, cô thổ lộ. Vậy mà 15 năm sau, “mắt biếc năm xưa” mới được reo lên, tất nhiên sẽ không c̣n giọng hát ngọt ngào năm xưa nữa, mà chỉ duy nhất tiếng guitar rải cùng bao nhớ nhung, vuốt theo những gam buồn... Nhưng, không tê tái như những “chờ nhau” năm cũ, bởi dù không đến được với nhau, họ vẫn là bạn cho đến bây giờ, và “người đó sẽ là người đầu tiên ḿnh dành tặng CD này”, cô cho biết.
Ảnh: Dzungyoko
Nghệ sĩ Kim Chung từng tu nghiệp guitar ở Tây Ban Nha, hiện là giảng viên của Nhạc viện TP.HCM. Sau khi phát hành CD, cô sẽ có đêm diễn vào 19.6 tại Trung tâm văn hóa Pháp, Hà Nội và 21.9 tại Nhạc viện TP.HCM.
Trong album có 2 ca khúc do Vơ Tá Hân chuyển soạn (Cây đàn bỏ quên, Niệm khúc cuối) và 1 là của Phùng Tuấn Vũ - người thầy đă d́u dắt Kim Chung trước khi cô vào Nhạc viện TP.HCM (Như cánh vạc bay). Điểm thú vị khác là ở bài Hạ trắng, sườn bài của Đỗ Đ́nh Phương chuyển soạn, được Kim Chung sửa lại đôi chút cho phù hợp với tiếng đàn của ḿnh, rồi soạn thêm phần dạo đầu, giang tấu, câu kết bài và phần chuyển điệu sang giọng mi thứ. Cũng để tránh cảm nhận “một màu” trong những bản chuyển soạn này, người chơi đă khéo léo kết hợp guitar cùng piano mộc, piano điện, sáo trúc, violin và trống trong Hương xưa, Đưa em t́m động hoa vàng. Thế nên, nghe album, vẫn với kỹ thuật reo dây sở trường, song những giai điệu vốn quen thuộc này như bỗng giàu nỗi niềm hơn khi được gửi gắm không ít những riêng - chung.
Nguyên Vân
TN