“Sài gòn, ngày… tháng… năm…
Ba ơi, có nhiều điều con không biết nói với ai, chỉ có thể dám viết vào nhật ký và tự đọc và khóc mà thôi.
Khi con 6 tuổi, thay vì vô tư vui đùa như các bạn đồng trang lứa, con lại thấy sự cãi vã của ba mẹ từ chuyện cơm áo gạo tiền, đến chuyện ba đi khuya về sớm.
Những giọt nước mắt của mẹ ba đâu có thấy, mẹ lo lắng cho chị em con tất cả từ việc học, ăn uống, ốm đau. Những lúc tụi con cần ba, ba đã ở đâu?
Con nhớ những khoảnh khắc cha con mình chơi đùa, ba ẵm con đi công viên, hát cùng con, cả nhà đã có những giây phút hạnh phúc.
Từ khi con thấy ba có cô nào đó ở ngoài, biểu hiện ba lạ lắm. Ít khi về sớm, ít ăn cơm nhà, ít hỏi thăm chuyện học hành của tụi con và tình thương cũng có vẻ ít đi, la mắng tụi con nhiều hơn, gây lộn và làm mẹ khóc nhiều hơn. Con thật sự không hiểu người lớn kết hôn, sinh con như vậy đã đủ hạnh phúc chưa, tại sao lại phải có người khác, tại sao lại phải ngoại tình.
Mỗi lần ba làm tổn thương mẹ, ba nghĩ là tụi con còn nhỏ không hiểu chuyện, nhưng ba đâu biết rằng hai chị em con đã nghe và biết hết, tụi con cũng ôm nhau mà khóc. Lúc đó con chỉ có một điều ước làm sao để gia đình trở lại như xưa. Và ba đừng nghĩ rằng, ba chỉ có nghĩa vụ đi làm, chu cấp cho gia đình mà ba không cần dành thời gian cho tụi con, không thèm quan tâm tụi con. Chúng con đã lớn rồi, con cũng cần có ba ở nhà để trò chuyện, để hỏi ý kiến ba về cuộc sống, về các mối quan hệ, về tình yêu và để cảm nhận tình thương yêu của ba.
Bây giờ con đã học hết cấp 2, đã là thiếu nữ, khi nhìn bọn con trai con thật sự rất ghét. Nếu thích một ai đó, liệu có tình cảm lâu dài, hay bọn con trai rồi cũng như ba có người này người kia và mình sẽ rơi vào cảm giác đau khổ.
Khi con lớn một chút, con chỉ mong sao ba mẹ sống tách ra, li dị càng tốt, sống trong gia đình như một địa ngục. Con càng ngày không thể tâm sự với ai, sợ bạn bè chê cười, về nhà chỉ ăn qua loa rồi đóng cửa phòng vì ngoài tiếng cãi vã trong nhà, con không thấy điều gì làm con vui, điều gì có thể làm gắn bó những thành viên trong nhà. Con thương mẹ, thương chị và nghĩ là mình phải tiếp tục sống, phải có kiến thức, để sau này cuộc sống tốt hơn.
Ba à, nếu ba là người đàn ông tốt, hãy dũng cảm chọn. Chọn gia đình hoặc chọn thú vui sở thích cá nhân. Chọn chúng con và mẹ hoặc chọn người yêu tùy ba. Nhưng ba hãy giải thoát cho 1 trong 2 phía. Vì con chưa đủ tuổi và còn phụ thuộc gia đình. Con vừa thương vừa hận ba.
Con gái của ba.”
VietBFsưu tập