Giáo sư Nguyễn Khắc Nhẫn
(ảnh: vietsciences.free.fr )
Tại sao người ta đi ra, ḿnh lại đi vào ? Chưa có nhà máy điện hạt nhân là may mắn lắm. Tại sao t́m đón rủi ro tai biến?
Cũng như ở Đức và nhiều nuớc khác, Pháp sẽ phải thay đổi chiến lược dài hạn về năng lượng và dần dần hạ thấp tỷ lệ điện hạt nhân. Nhiều chuyên gia chống điện hạt nhân đă tuyên bố rằng Pháp có thể bỏ điện hạt nhân trong ṿng 30 năm tới, bằng cách tiết kiệm và tăng hiệu suất năng lượng (-50%), đồng thời triệt để sử dụng năng lượng tái tạo (+ 80%) và khí (+ 20% ).
Fukushima sẽ làm tăng rất nhanh giá thành điện hạt nhân, v́ từ nay các công ty phải ồ ạt đầu tư vào khâu an toàn. Thời gian đợi cấp giấy phép và xây cất nhà máy sẽ kéo dài hàng tháng, hàng năm. Năng lượng tái tạo sẽ có cơ hội và điều kiện cạnh tranh. Fukushima cũng sẽ chặn đứng việc gia hạn vô trách nhiệm thời gian vận hành của nhiều nhà máy đến tuổi hưu trí (sau 30 hay 40 năm khai thác). Sở dĩ các công ty muốn gia hạn đến 50 hay 60 năm là v́ đă khấu hao và cũng v́ t́m cho ra địa điểm mới để xây cất nhà máy điện hạt nhân là hết sức khó khăn, trừ ở những nước thiếu dân chủ. Có ai muốn đi xe cũ đă 15-20 năm, mặc dù xe đă được kiểm tra lại và đổi mới. Nhưng máy xe vẫn cũ, cũng như thùng và vỏ bọc ḷ th́ ai giám tin cậy ? Ngày xưa, làm bài toán kinh tế về giá thành kWh cho EDF, tôi lấy giả thuyết thời gian vận hành là 20 năm thôi, chứ đâu phải 30 hay 40 năm.
Tóm lại, có thể tuyên bố rằng Fukushima sẽ đổi mới hoàn toàn công nghiệp hạt nhân, nếu chưa đủ sức chặn đứng sự bành trướng hay làm sụp đổ nó.
Đức Tâm: Sự cố Fukushima buộc một số quốc gia châu Âu và châu Á xem xét lại kế hoạch phát triển điện hạt nhân. Trong khi đó, chính phủ Việt Nam vẫn chủ trương xây dựng các nhà máy điện hạt nhân và trấn an rằng các nhà máy được xây dựng tại Việt Nam sẽ an toàn hơn và chính phủ coi vấn đề an toàn là ưu tiên hàng đầu…Trong khi đó, một số chuyên gia Việt Nam gợi ư chỉ nên xây một hoặc hai ḷ rồi rút kinh nghiệm có nên làm tiếp hay không. Ư kiến của giáo sư về việc này ?
Nguyễn Khắc Nhẫn: Cũng như ở nhiều nước trên thế giới, các nước châu Á, như Trung Quốc, Ấn Độ, Hàn Quốc, kể cả Nhật Bản, đều đang cấp tốc kiểm tra toàn bộ các nhà máy điện hạt nhân, đồng thời xét duyệt lại chiến lược phát triển năng lượng. Thảm họa Fukushima đang diễn biến có thể xem như một Tsunami rất hùng mạnh, đang ồ ạt lay chuyển công nghiệp hạt nhân thế giới. Fukushima sẽ làm cho các nhà lănh đạo và chuyên gia khoa học khiêm tốn và dè dặt hơn xưa. Việt Nam không thể coi thường hậu quả tai biến này và tiếp tục xúc tiến chương tŕnh xây cất một loạt 8 ḷ từ năm 2014 đến 2031.
Lẽ cố nhiên, những ḷ thế hệ 3 như EPR, AP1000, hết sức đắt tiền, an toàn hơn ḷ thế hệ 2. Tuy nhiên, bất cứ ḷ thế hệ 3 nào cũng chỉ là một kiểu ḷ tiến hóa (évolutionnaire) vừa dựa trên kinh nghiệm quư báu của ḷ thế hệ 2, vừa được bổ sung với những tiến bộ khoa học kỹ thuật, chứ không có ǵ cách mạng cả. Cũng như nhiều chuyên gia khác, cá nhân tôi không tin tưởng vào ḷ thế hệ 4 tương lai, đừng nói đến ḷ thế hệ 3 mà chúng tôi xem như đă lỗi thời. Các lobby và các công ty vụ lợi, sẽ tiếp tục ru ngủ nước ta với hai chữ an toàn. An ṭan chỉ tương đối mà thôi. Chuyên gia Nhật Bản lỗi lạc hàng đầu, giàu kinh nghiệm, có sự hỗ trợ cả một nền công nhiệp robot đồ sộ, thế mà trong hơn hai tuần nay, đành bó tay, bất lực, đau ḷng chứng kiến thảm cảnh điêu tàn.
Nhà kinh tế Pháp, Jacques Attali, đă đưa ra ư kiến là nên yêu cầu Liên Hiệp Quốc can thiệp, giúp mạnh Nhật Bản phục hồi t́nh trạng bi đát của Fukushima v́ điện hạt nhân liên hệ đến toàn cầu chứ không riêng ǵ cho một nước nào. Trong cuốn sách Economie de l'Apocalypse- Trafic et Prolifération nucléaire, xuất bản năm 1994, Jacques Attali đă đề nghị Liên Hiệp Quốc không nên để các nước thiếu điều kiện xây cất ḷ hạt nhân. Thủ tướng Pháp cũng đă tuyên bố sẽ không bán cho những nước này ḷ hạt nhân. Nhưng trước khi xẩy ra thảm họa Fukushima, tổng thống Pháp đi đâu cũng quáng cáo và muốn bán ḷ EPR của Aréva.
Một chuyên gia hàng đầu về ḷ hạt nhân của Mỹ, giáo Sư Arnold Gundersen, đă tuyên bố rằng hiện nay không nên xây cất thêm một nhà máy điện hạt nhân nào khác trên thế giới, cần phải đợi cho đến lúc các chính phủ lượng định lại mức độ nguy hiểm tối đa như thế nào. Lẽ cố nhiên, tôi ủng hộ lập trường này.
Fukushima đă thức tỉnh dư luận. Bây giờ người ta bắt đầu mở mắt, thấy rơ hư thực. Công nghiệp hạt nhân là một công nghiệp đồ sộ, giàu mạnh, nhưng mỏng manh nhất thế giới. V́ để đồng đôla cao hơn tính mạng con người và môi trường, nên các công ty, các lobby phải dối trá với cấp lănh đạo và dân chúng, thường xuyên che dấu sự thật.
Đừng quên rằng lửa hạt nhân, lúc sơ khởi là để tàn phá chứ không phải để kiến thíết xây dựng. Vào con đường hạt nhân bây giờ, theo ư tôi, là phản tiến bộ, đi lùi, chứ không phải đi tới, như có người vẫn mơ tưởng hăo huyền. Tạo hóa đă cho nhân loại tha hồ sử dụng năng lượng tái tạo, không tốn một xu nhiên liệu nào, thế mà tại sao cứ tiếp tục chạy theo con đường đầy chông gai hiểm trở, vô cùng tốn kém? Nếu cả thế giới triệt để tiết kiệm năng lượng, nguồn năng lượng vô cùng quư báu này có thể tương đương với 50% nhu cầu nhân loại hiện nay. Ít ai tưởng tượng rằng lăng phí toàn cầu có thể lên đến 50%.
Trong số 20 bài tôi viết (2) từ năm 2003, với tất cả nhiệt t́nh dành cho quê hương, tôi đă nhiều lần nhấn mạnh rằng Việt Nam không nên xây cất nhà máy điện hạt nhân v́ nhiều lư do : An toàn, chuyên gia, nhân lực, kinh tế, tài chính, môi trường, rủi ro nguy hiểm, lưu trữ chất thải phóng xạ...
Chính sách năng lượng của nước ta, cũng như của tất cả các nước trên thế giới, phải dựa trên việc triệt để tiết kiệm, sử dụng có hiệu lực năng lượng, khai thác tất cả các nguồn năng lượng tái tạo. Tổn thất năng lượng ở Việt Nam hiện nay có thể lên đến 35-40%. Mỗi chúng ta phải thay đổi cách nh́n và cách sống. Điều độ chừng nào quư chừng ấy. Theo tôi, không có con đường nào khác. Tại sao người ta đi ra ḿnh lại đi vào? Chưa có nhà máy điện hạt nhân là may mắn lắm, tại sao t́m đón rủi ro tai biến. Làm một ḷ điện hạt nhân là kẹt cả một thế kỉ (50 năm vận hành và 50 năm để tháo gỡ). Các nhà máy điện hạt nhân có phải là mục tiêu lư tưởng cho quân địch khi chiến tranh xẩy ra không ?
Ngày 25-3 vừa qua, trận động đất 6,8° Richter khá lớn ở Miến Điện (Myanmar) như cố t́nh nhắc đồng bào Hà Nội là tạo hóa vẫn vô thường. Như tôi đă có dịp tŕnh bày trong bài phỏng vấn của RFI về công tŕnh thủy điện Sơn La, các nhà máy điện hạt nhân tương lai ở Ninh Thuận cũng nằm trong vùng có thể bị động đất lớn. Những vệ tinh đă phát hiện vết nứt (faille) sông Hồng dài 1000 km từ Tây Tạng đến khu miền bắc và về phía nam, dọc theo bờ biển nước ta. Vết nứt tuốt (coulissant) theo đường rănh, trung b́nh 1 cm mỗi năm, có thể làm xê dịch từng cơn : sông, thung lũng, băi phù sa… mỗi khi có động đất đáng kể. Đất nước ta eo hẹp, nhất là ở ḿền trung, nếu có biến cố xẩy ra, đồng bào ta sẽ phải làm nhà, hụp lặn, ở dưới biển hay sao?
Về khâu xử lư chất thải phóng xạ, hết sức nguy hiểm và đắt tiền, có cơ quan trách nhiệm bên nhà đă tuyên bố rằng sẽ không có vấn đề ǵ v́ ta sẽ giao trọn cho công ty ngoại quốc bán ḷ đem chất thải về nước họ để giải quyết lấy. Đâu phải dễ như thế. Thảm họa Fukushima diễn ra trong lúc những thanh nhiên liệu c̣n ở trong các tâm ḷ hay trong các hồ chứa nước, xử lư chất thải phóng xạ là ở giai đọan sau. Ở nước ta, việc xử lư chất thải gia dụng hàng ngày, chồng chất ngoài đường cũng đă là một vấn đề nan giải. Tội ǵ mà phải rước thêm chất thải phóng xạ vô cùng nguy hiểm, lưu trữ ngàn năm cho con cháu.
Điện hạt nhân không đóng góp vào sự nghiệp công nghiệp hoá - hiện đại hoá đất nước. Trái lại, đi vào con đường bế tắc này, v́ kinh tài và nhân lực sẽ bị thu hút mạnh, chúng ta sẽ cứ tiếp tục chậm tiến.
Đứng về phương diện tài chánh, tôi đă nhiều lần khẳng định rằng giá thành kWh điện hạt nhân ở Việt Nam sẽ không thể nào kinh tế được, v́ những lư do dễ hiểu : Thiếu chuyên viên, tŕnh độ nhân viên khai thác, phương pháp quản trị, tinh thần kỷ luật, thời gian xây cất, vận hành và bảo tŕ, tháo gỡ, tham nhũng, lệ thuộc ngoại quốc, không có hậu thuẫn kỹ thuật và công nghệ...
Tai biến Three Mile Island, Tcherrnobyl không v́ rủi ro mà v́ thiết kế không hoàn bị và nhất là v́ nhân viên thiếu tŕnh độ hay kinh nghiệm. Chủ yếu vẫn là ở con người. Với nhân lực và ngân sách eo hẹp của nước ta, tại sao lại cả gan xung phong vào một lĩnh vực bế tắc này. Kinh phí khổng lồ, 30 tỷ đôla này, để dành cho năng lượng tái tạo và các lĩnh vực ưu tiên khác như giáo dục, nghiên cứu, y tế , xă hội có ích lợi hơn cho đồng bào không ?
Tôi xin mạn phép nhắc lại : Làm điện hạt nhân là khiêu khích tạo hóa. Đến năm 2030, th́ năng lượng tái tạo đă trưởng thành và kinh tế từ lâu. Điện hạt nhân không phải là lời giải cho bài toán năng lượng và ḥa b́nh của nhân loại và đặc biệt cho các nước như nước ta. Các giới có thế lực tiếp tục lợi dụng hiện tượng thay đổi khí hậu để đề cao vai tṛ điện hạt nhân. Tuy nhiên, đổi CO2 với chất thải hạt nhân, th́ chẳng khác nào như đổi SIDA với dịch tả.
Một chuyên gia Mỹ về dự báo, có uy tín trên thế giới, Ray Kurzweil, đă tiên đoán rằng nhân loại, nếu muốn, chỉ trong ṿng 20 năm tới, có thể sử dụng 100% năng lượng mặt trời. Đó là chưa nói đến điện gió, đang bành truớng rất nhanh, mà nước Đức dẫn đầu từ bao nhiêu năm nay. C̣n rất nhiều nguồn năng lượng tái tạo khác cũng cần đựợc nghiên cứu và khai thác mạnh.
Cũng như Tchernobyl, Fukushima đang cảnh cáo nhân lọai. Tiếng nổ long trời lở đất và sóng thần khủng khiếp ở xứ hoa đào xấu số này, rồi đây sẽ chặn đứng sự bành trướng của công nghiệp điện hạt nhân trên thế giới. Tôi hy vọng rằng nó sẽ làm lay chuyển lương tâm của những nhà khoa học hay chính trị gia, thiếu tinh thần trách nhiệm đối với nhân loại nói chung và đối với dân với nước họ nói riêng.
Chúng ta nên nghiêng ḿnh tưởng niệm và cám ơn những nạn nhân Nhật Bản đă hy sinh tính mạnh trong thảm họa này. Họ đă để lại cho nhân loại một bài học cay đắng nhưng vô cùng quư báu.
V́ sự sống c̣n của dân tộc, của những thế hệ con cháu sau này, tôi thiết tha đề nghị chính phủ Việt Nam rút lui có trật tự, cương quyết hủy bỏ chương tŕnh điện hạt nhân ngay từ bây giờ, đúng thời, hợp lư, để tránh thảm họa cho đất nước. Các cơ quan trách nhiệm nên nghĩ đến sự an toàn của hàng chục, hàng trăm thế hệ con cháu, thay v́ chạy theo những thế hệ ḷ 3, ḷ 4, không an toàn chút nào.
(Nguyễn Khắc Nhẫn, nguyên Cố vấn Nha kinh tế, dự báo, chiến lược EDF Paris, nguyên GS Viện kinh tế, chính sách năng lượng Grenoble và Trường Đại học Bách khoa Grenoble)
Chú thích:
(1) Becquerel (Bq): tác động phóng xạ đo bằng Becquerel (số hạt nhân phóng xạ tự phân hủy (désintégration) trong mỗi giây là 1 Curie)
1 Ci (Curie) = 37.109 Bq
Sievert (Sv): liều tương đương phóng xạ dùng để đo tác động sinh vật trên cơ thể. Đó là một đơn vị đề pḥng phóng xạ
1 Sv (Sievert) = 100 rem (Tchernobyl: 800-1600 rems)
1 Sv =1000mSv) (chiếu phổi: 0.1 rem)
(2)
www.vietsciences, caodangdienhoc, ugvf, tailieu.tapchithoida i, diendan.org
Đức Tâm
(RFI)