|
Người Việt giải mã bí ẩn thôi miên
06-20-2011
|
#1
|
|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Dec 2008
Posts: 44,699
Thanks: 262
Thanked 591 Times in 456 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 61
|
Thỉnh thoảng đọc báo, xem mạng lại thấy đăng một vài vụ cướp, trấn lột bí hiểm đến nỗi mà nạn nhân bị tên cướp khoa tay “úm ba la” hay nhìn vào mắt “thôi miên” chỉ còn nước đứng như trời trồng, nhìn của cải đội nón ra đi mà toàn thân cấm nhúc nhích, trong tôi lại dội lên những tò mò, thôi thúc. Những kẻ cướp đó có phải là thôi miên gia? Thôi miên là gì mà có sức mạnh kinh người thế?
Kỳ 1: Cuộc gặp gỡ kỳ lạ
Cửa phòng bật mở, Ánh Tuyết (xin được đổi tên) một du học sinh Úc, nhà ở Tây Hồ, Hà Nội bước vào. Khó có thể hình dung một cô gái như Tuyết, tóc tém, mũi cao, mắt sắc, khuôn mặt toát lên vẻ thông minh, vận bộ quần áo rất hợp thời, gõ cửa phòng anh Quân và bước vào lại đã từng…tự tử hụt vài bận.
Tuyết mới 20 tuổi, đang đi du học nhưng phải về nhà điều trị bệnh. Em bẽn lẽn chào tôi và mọi người rồi ngồi xuống. Em được anh Quân mời uống nước, vừa rót nước cho em, anh vừa nói: “Trước và sau mỗi ca trị liệu, nên cho thân chủ uống nhiều nước vì trong thời gian trị liệu, quá trình trao đổi chất của cơ thể được kích thích rất nhiều. Chính vì vậy, việc đưa nước vào cơ thể là rất tốt và cần thiết.” Thôi miên gia Quân bảo thầy giáo của mình từng dặn: “Uống thật nhiều, uống thật nhiều, uống thật nhiều, uống, uống, uống nhưng không phải là bia là rượu”.
 | | Anh Quân đang thôi miên. |
|
Chính bản thân Tuyết cũng đã từng trị liệu tâm lý tại Úc, khi về Việt Nam cũng chữa trị tại các bệnh viện và các bác sĩ tâm lý tư. Thế nhưng, chỉ một ngày trước buổi trị liệu đầu tiên với anh Quân, Tuyết vẫn tự tử và được người nhà kịp thời phát hiện…
“Hôm qua ngủ ngon không?” Anh Quân nhỏ nhẹ. “Vâng, cảm ơn anh, em ngủ ngon. Mấy ngày hôm nay, ai gặp em cũng nói là em trông hoàn toàn khác hẳn. Tuy không còn dùng thuốc ngủ, thuốc trầm cảm nữa mà vẫn ngủ rất ngon”.
Anh Quân giải thích trị liệu như thế này chính là một phương pháp giúp thân chủ quay lại với con người và trí tuệ đích thực của họ… Đối với Tuyết, tuy đã tiến triển rất nhiều nhưng vẫn phải qua một số ca trị liệu nữa vì còn nhiều nguyên nhân gốc cần được tìm và loại bỏ.
 | | Đốt than hồng để đi chân trần trong trại thái thôi miên. |
Trong trị liệu, có những căn bệnh và có những trường hợp thì chỉ sử dụng ám thị liệu pháp là khỏi, nhưng có những trường hợp lại phải điều trị rất nhiều thời gian và sử dụng nhiều phương pháp và kỹ thuật trị liệu khác nhau.
Hiện nay, Tuyết đã khỏi mất ngủ, các ý tưởng tiêu cực đã mất, nhưng nguyên nhân chính vẫn chưa tìm được nên anh đang sử dụng phương pháp phân tích thôi miên để tìm và loại bỏ nguyên nhân nhằm ngăn chặn tuyệt đối sự quay lại của bệnh trầm cảm.
Anh Quân nói: “căn cứ vào những nghiên cứu, cứ 10 người có ý định tự tử, ngay cả sau khi đã được điều trị tâm lý và tinh thần xong, vẫn có 7 đến 8 người mắc lại chứng trầm cảm cấp và tự tử thành công”.
Bao nhiêu những nguyên nhân và những dày vò vô cớ trong vô thức làm cho Tuyết sầu não, buồn tủi. Tất cả những cảm xúc này, Tuyết không hề chia sẻ với ai, mà chỉ còn biết thường xuyên khóc một mình… Rồi cũng những nguyên nhân vô cớ ấy làm cho Tuyết chán nản và đã nhiều lần không còn muốn sống.
 | | Dùng yết hầu bẻ cong thanh sắt nhọn. |
 | | Thôi miên có thể tạo ra sức mạnh chặt gãy gạch. |
Em chia sẻ trong nhật ký: “Tưởng như là những ngày cuối cùng của cuộc đời tôi. Tôi phải dùng nhiều thuốc an thần, thần kinh và thuốc ngủ triền miên trong nhiều tháng để có được những giấc ngủ ngắn mỗi đêm. Tôi rơi vào trạng thái lo lắng, căng thẳng "không lý do" và thường trực với ý nghĩ kết liễu cuộc đời mình và tìm nhiều kế hoạch để thực hiện mục tiêu đó, bất chấp đã bị "bắt quả tang" nhiều lần. Mặc dù tôi hoàn toàn tỉnh táo để biết việc tôi muốn làm, rằng nó trái với tất cả đạo lý, rằng nó làm tổn thương tất cả những người thân quý của tôi, nhưng tôi bất lực trong việc chiến đấu với suy nghĩ tiêu cực đó. Nó ngự trị trong đầu óc tôi, giày vò tôi khiến tôi trở nên suy sụp toàn bộ.
 | | Dẫm chân lên mảnh chai. |
Tôi lúc này ngoài động cơ để thực hiện mục tiêu duy nhất: chấm dứt cuộc sống của tôi, thì tôi hoàn toàn chỉ như một đứa trẻ nhỏ, không có chút xúc cảm nào trỗi dậy trong tôi. Tôi chỉ mong được nhắm mắt lại và biến mất khỏi cuộc đời này, và mỗi lần kế hoạch thất bại, thấy mình còn phải đối diện với cuộc đời, tôi càng chán nản. Bố mẹ tôi đưa tôi đến gặp anh Quân sau rất nhiều cố gắng của bố mẹ với các bác sĩ khác, với tất cả các mối quan hệ họ hàng, bạn bè, thầy cô để giúp đỡ tôi. Chỉ bằng việc nói chuyện với anh Quân qua điện thoại, tâm hồn tôi bỗng gợi lên cảm xúc về sự ấm áp, tin tưởng, và mong muốn chia sẻ, điều mà vào lúc đó, không ai còn có thể làm được, ngay cả người yêu của tôi. Và sau buổi trị liệu đầu tiên bác sĩ dành cho tôi, một sự đột biến về mặt tinh thần đến với tôi, không những tôi cảm nhận sâu sắc điều đó, mà ngay cả bố mẹ tôi cũng nhận thấy. Lần đầu tiên trong đời, tại buổi trị liệu đó, tôi được thư giãn sâu như vậy. Trước đây, từng bộ phận cơ thể của tôi luôn căng thẳng, tới mức tôi cảm thấy cả cơ thể tôi như tảng đá, khi càng vào sâu trạng thái thôi miên, tôi thấy tảng đá đó tan dần ra, tay tôi, chân tôi mềm ra, cơ thể tôi cứ như tan ra thành nước, đầu óc tôi cũng trở nên mát mẻ vô cùng. Sau hơn 2 giờ đồng hồ, tôi trở nên tươi tắn, thảnh thơi như vừa được ngủ một giấc ngủ sâu và dài sau nhiều tháng vô cùng khó ngủ. Gương mặt tôi sau buổi trị liệu đầu tiên đó đã toát lên vẻ hạnh phúc rạng rỡ mà bố mẹ tôi nhận rõ ngay lập tức. Đêm hôm đó, chỉ với một liều thuốc an thần nhẹ, tôi ngủ được một giấc ngủ dài cả đêm, không mơ mộng, không giật mình hốt hoảng giữa đêm.
Buổi trị liệu thứ 2 đến, tôi chờ đợi nó ghê gớm, anh Quân tiếp tục giúp tôi thư giãn thật sâu, và bác sĩ giúp chính tôi tự tìm nguyên nhân của vấn đề của tôi, và tôi dần hiểu rõ hơn thế nào là vô thức, thế nào là sự thiếu hiểu biết về chính bản thân mình, tôi đã không biết yêu tôi như thế nào, và hé lộ dần những tác động khách quan lên tình trạng bệnh tâm lý của tôi. Quả thật là những điều vô cùng ngạc nhiên, bất ngờ đối với tôi, bởi lần đầu tiên tôi được trải nghiệm vô thức lên tiếng, còn đầu óc mà tôi vẫn suy nghĩ thì lại hoàn toàn thư giãn.Tôi đã được dự 3 buổi trị liệu của bác sĩ Quân. Tôi giờ đây hoàn toàn không dùng bất kỳ thuốc an thần hay thuốc ngủ nào cả, tôi ngủ ngon và sâu mỗi đêm, ban ngày tôi cũng dễ dàng nghỉ ngơi và ngủ, có lẽ đó là nhu cầu của cơ thể tôi sau một thời gian quá dài căng thẳng. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn tươi mới về tinh thần, tôi hạnh phúc hơn, tôi cười thật nhiều với mọi người, tôi quan tâm tới những người xung quanh tôi nhiều hơn, lần đầu tiên, cảm xúc của tôi nhẹ nhàng, tự nhiên, không cảm thấy bị "bắt buộc", hay bị "phải", "nên" làm những điều đó…
Thạc sĩ Nguyễn Mạnh Quân là Viện trưởng Viện nghiên cứu ứng dụng khoa học thôi miên AHR thành lập tại Việt Nam năm 2010, là thành viên của tổ chức thôi miên quốc tế NGH. Anh cũng là người sáng lập Trường đào tạo thôi miên y khoa tiếng Việt đầu tiên của người Việt Nam trên toàn thế giới, được cấp giấy phép đào tạo tại Berlin, Đức, kể từ năm 2009.
|
Xứ Đoài
(GDVN)
|
|
|
06-22-2011
|
#2
|
|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Dec 2008
Posts: 44,699
Thanks: 262
Thanked 591 Times in 456 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 61
|
Câu chuyện kỳ lạ quanh cuộc thôi miên đầy màu sắc bí ẩn
Ám thị sau thôi miên là ám thị được đưa ra cho vô thức trong quá trình trị liệu và tiếp tục được duy trì sau khi ca trị liệu đã kết thúc. Ám thị sau thôi miên là một dạng phản ứng có điều kiện mà yêu cầu phải được lặp lại nhiều lần. Đôi khi, một ám thị duy nhất có thể thay thế được rất nhiều những động tác của phần tiền cảm ứng… Tác dụng của ám thị sau thôi miên có thể trực tiếp khởi động trong buổi trị liệu hoặc gắn với một tín hiệu (như một cử chỉ, một địa điểm, một thời khắc) hay một từ khóa nào đó. Ví dụ như: "Ngay sau khi bạn bước vào phòng thi, bạn sẽ...", "Bất cứ khi nào tôi nói với bạn câu "Hãy nhắm mắt lại", bạn sẽ lập tức rơi vào trạng thái thôi miên sâu".
Rèm cửa kéo lại, căn phòng tối nhờ nhờ, chỉ còn ánh sáng vàng vàng hắt ra từ cái bóng quả nhót trên trần. Không gian tĩnh lặng như tờ, tưởng nghe được cả tiếng muỗi đập cánh. Anh Quân bắt đầu giúp Tuyết đi vào trạng thái thôi miên để thực hiện cho tôi xem một số hiện tượng hiệu ứng của ám thị. Giọng anh lúc ấy âm sắc trầm bổng, lúc thì hùng dũng như sấm chớm khi giông bão, lúc nhẹ nhàng tựa cánh hoa trước gió xuân: “Anh chuẩn bị đếm từ một đến ba cơ thể em không thể cử động. Không thể cử động được. Không thể cử động được. Càng cố càng không thể được. Một, hai, ba”. Mở mắt ra. Tuyết đứng im như pho tượng. Đặt bàn tay của Tuyết lên tường, anh nói: “Bàn tay dính liền vào tường, dính lún vào trong tường rất chặt, càng cố càng không cử động được. Thử cử động đi, không thể được”. Lạ thay chỉ khi anh “ra lệnh” bàn tay Tuyết cử động bình thường và chạm vào cổ tay, tay cô bé rời khỏi bức tường và cử động hoàn toàn bình thường như trước. Anh Quân bảo Tuyết ra giường trị liệu, anh đề nghị Tuyết ngồi thẳng, và khi nào em cảm thấy có một lực hút rất mạnh ở phía sau, thì em sẽ tự động ngã ra phía sau.
 | | Một học viên đang chữa bệnh bằng thôi miên cho người thân. |
Vừa nói, một tay anh che tầm nhìn phía trước mặt em, một tay anh khua phía sau lưng, cách chừng 1 gang tay. Và em đổ ra phía sau thật, một cách tự nhiên, nhẹ nhàng, trong trạng thái mắt nhắm và khuôn mặt rất thanh thản. Em chìm vào trạng thái thôi miên.
Tôi đi từ ngạc nhiên này đến bất ngờ khác, mặc dù biết trước không phải là thần thánh nào ở trước mặt mình, nhưng những điều xảy ra thật quá khó hiểu với tôi, những gì mà anh Quân nói trước đều xảy ra, kể cả những “mệnh lệnh” dường như vô lý với Tuyết.
Anh Quân tiếp tục: “Anh đếm từ một đến ba thì mở mắt ra, nhưng khi em mở mắt ra thì tên của em biến mất, em không có tên. Nào, một, hai, ba, mở mắt ra”.
Sau trao đổi về trạng thái khỏe mạnh của cơ thể, anh hỏi: “Anh tên Quân, em tên gì?”. Trước câu hỏi cực đơn giản, cô gái đăm chiêu suy nghĩ, hai mắt chớp chớp ra chiều tìm kiếm lung lắm, nhưng không thể nhớ nổi tên của mình, trong tâm trí của em, em đã quên đi chính tên gọi của mình.
Thôi miên thực sự đã tác động được tới bộ nhớ của con người bằng ngôn ngữ của nhà trị liệu. Để tôi quan sát một lúc, cũng đủ thời gian để hàng loạt dấu hỏi hiện lên trong đầu tôi, anh quay lại với Tuyết, yêu cầu em nhắm mắt lại và đưa lại ám thị cho em: “Tên em là Tuyết, tên của em lập tức quay lại. Dà. Thư giãn để ổn định tinh thần. Anh đếm đến ba em mở mắt ra, cơ thể mỗi lúc một tỉnh, mỗi lúc một tỉnh”… Và khi Tuyết mở mắt lại, anh lặp lại câu hỏi lúc trước “Em tên gì?” Cô gái rành rọt. “Tuyết”.
Lấy một tờ giấy và cái bút anh bảo: “Tờ giấy bình thường, bút cũng bình thường nhưng kể từ lúc này nó không bình thường khi mà hai chữ MQ tức Mạnh Quân được viết lên. Anh giắt giấy này vào tay em lập tức toàn bộ cơ thể bị trói bằng một sợi dây vô hình không thể cử động được”.
Quả thật, từ lúc anh Quân giắt tờ giấy có chữ MQ vào tay, cô bé ngồi im, không thể cử động toàn bộ cơ thể, như một pho tượng, cho đến khi anh Quân rút lại tờ giấy và nói những lời cho phép cơ thể cô bé trở lại trạng thái bình thường, thì cô bé đứng dậy và đi lại trước mặt tôi.
Biểu diễn một hồi rồi ca phân tích thôi miên cũng bắt đầu. Tôi cố dỏng tai, nhưng chỉ nghe giọng nói của anh Quân nhỏ, lúc trầm lúc bổng, gần như chỉ có bệnh nhân mới nghe thấy. Lạ thế, trước đây tôi cứ tưởng thôi miên là phải nhìn vào mắt nhưng đằng này không hề, mà chỉ là bắt đầu bằng giọng nói đều đều, nhỏ nhỏ. Tuyết chìm sâu vào vô thức. Anh Quân nói: “Anh có tin không, nhiều khi chỉ một vài câu nói rất vô tình của những người khác mà lại là nguyên nhân chính để một con người bị bệnh đôi khi không có cách nào chữa được. Trong trạng thái thôi miên, nếu thân chủ đồng ý thì chính họ có thể kể vanh vách một câu chuyện ngày họ còn rất nhỏ hay thậm chí lúc vẫn còn nằm trong thai, mà cũng chính bởi vậy mà việc tìm nguyên nhân gốc gây bệnh thật nhiều khi cũng không phải khó lắm… Ngay cả nguyên nhân gây bệnh, nhiều khi tưởng chừng rất vô lý, trong trường hợp Tuyết, cảm giác chán chường, vô vị, buồn tủi chính là cảm giác mà lúc Tuyết còn học cấp 2, bị người bạn lớp trưởng giận và nhận xét trước các bạn là Tuyết chẳng có giá trị gì. Những câu nói ấy tưởng chỉ làm cho tâm hồn một đứa trẻ buồn chán nhất thời nhưng không ngờ năm sau Tuyết bỗng thu mình lại, khép kín không muốn chơi với ai.
Gia đình, bạn bè và mọi người ngạc nhiên. Chính Tuyết cũng không biết tại sao, em chỉ biết em không còn thích giao tiếp nữa. Giờ đây mặc dù em đang có người yêu, một chàng kiến trúc sư đẹp trai, nhanh nhẹn, thông minh yêu thương em hết mức, nhưng đôi khi sự yêu thương ấy lại làm cho Tuyết phẫn nộ bởi bạn trai chính là tác nhân để cảm xúc tiêu cực mà cậu bạn lớp trưởng năm xưa tác động đột nhiên vùng dậy. Nguyên nhân có vậy nhưng để tìm trong lôgic của ý thức thì chẳng bao giờ thấy vì những câu chuyện thế này, Tuyết cũng chẳng bao giờ còn để ý hay nghĩ tới. Những cảm xúc tiêu cực ấy đã bị xóa đi trên tầng ý thức và bị ném vào tầng vô thức, và chính là nguyên nhân gây nên căn bệnh trầm cảm".
 | | Bệnh nhân đang chìm vào trạng thái thôi miên sâu |
Thông thường, anh Quân đều phải ghi hình lại nội dung mỗi ca trị liệu, căn cứ vào đó để lập một liệu trình cho ca trị liệu tiếp theo. Liệu trình các ca trị liệu, thông thường chẳng ca nào giống ca nào, nó được thay đổi dựa theo sự chuyển biến của những biểu hiện bệnh tật. Liệu pháp thôi miên có lẽ tạm hiểu là như vậy, nó được dựa trên cơ sở của việc ổn định hóc môn, cảm xúc thông qua việc tác động vào bộ não, vô thức và thần kinh. Huyền bí thì không phải, còn ma thuật thì lại càng không. Đây chính là hàng loạt những kỹ thuật, những kỹ thuật mà ai cũng có thể học được. Thôi miên giúp chúng ta biết cách sử dụng sức mạnh trong chính chúng ta một cách tối ưu. Nếu ta học nội công bằng phép học thông thường thì cần hàng chục năm để đạt được một khả năng nào đó, nhưng sử dụng phương pháp tự thôi miên thì người ta chỉ cần một thời gian rất ngắn, đôi khi chỉ cần vài chục ngày để đạt được khả năng trên.
Hay trường hợp của chị Việt Thảo, nhân viên văn phòng ở Hoàn Kiếm, Hà Nội, kể chuyện mình được anh Quân thôi miên…qua điện thoại: “Trước đây tôi bị bệnh đau bụng và mất ngủ mãn tính, tôi đã từng chữa mãi mà không khỏi. Tôi đã uống cả thuốc Tây và thuốc Bắc, rồi thấy người ta nói là châm cứu khỏi, tôi cũng đi châm cứu hơn hai tuần liên tục, nhưng hôm nào cũng phải uống thuốc ngủ. Tìm thấy chỗ đăng ký trị liệu miễn phí cho người gặp khó khăn ở trên mạng của anh Quân, tôi khai đơn và gửi đi. Sau 5 ngày tôi bỗng nhận được điện thoại của Thạc sỹ Nguyễn Mạnh Quân từ bên Đức gọi về. Điều này đã làm tôi rất cảm động. Anh Quân nói rằng với căn bệnh của tôi thì khả năng chữa khỏi rất là cao và thậm chí chỉ sau mấy ngày thì đã có thể khỏi hẳn rồi. Anh ấy nói là với chứng bệnh của tôi và vì tôi còn trẻ nên có thể sẽ chữa được từ xa (tôi năm nay 26 tuổi), nếu không khỏi thì mới phải đến chữa trực tiếp. Ban đầu tôi hoàn toàn không tin, vì tôi đã chữa đủ các loài thuốc từ hơn 3 năm nay mà không khỏi, nay lại nói là chữa bệnh từ xa thì tôi thật sự nghi nghờ, nhưng anh Quân nói là mọi việc bắt đầu từ cơ thể người bệnh, chứ không phải từ phía các chuyên gia như mọi người vẫn lầm tưởng. Rồi anh ấy đề nghị tôi đúng 10 giờ đêm tại Việt Nam, phải nạp đầy pin điện thoại để anh ấy điện về chữa giúp. Tuy thực lòng tôi không tin, nhưng vì thấy anh ấy quá nhiệt tình, thậm chí còn gọi điện từ nước ngoài về để giúp mình, nên tôi đồng ý làm theo.
 |
Trước khi vào chữa bệnh, anh Quân nói là trong lúc chữa bệnh, nếu tôi ngủ thì anh ấy sẽ dừng lại và hôm sau làm tiếp, tôi bật cười vì ngay cả khi tôi uống thuốc ngủ mà còn chưa ngủ được ngay... Nhưng đúng là hôm ấy tôi đã ngủ! Khi tôi tỉnh dậy thì đã 5h40 sáng. Tôi hoàn toàn ngỡ ngàng và không biết mình đã ngủ lúc nào... Tôi mừng quá nên sau khi ăn sáng xong, tôi gọi điện sang Đức để cám ơn anh Quân, thì bị anh ấy trách là vừa nằm nghỉ được một lát thì đã bị tôi khua, tôi đâu có biết là ở bên Đức lúc đó mới là 01 giờ đêm, vì múi giờ chênh nhau với Việt Nam 6 tiếng... Tổng cộng cũng chỉ có 5 ca trị liệu từ xa, mỗi lần hơn một tiếng đồng hồ và cũng kể từ hôm ấy tôi không hề phải uống thuốc ngủ. Bệnh đau bụng thì sau hơn 1 tuần mới khỏi hẳn. Từ hôm ấy đến nay, tôi đã thoát được một gánh nặng của bệnh tật, tưởng như không còn cách gì thoát ra được”.
Liệu pháp thôi miên cho phép người ta tìm ra những nguyên nhân sâu thẳm nằm trong vô thức, hay tâm lý, tâm thần, cũng như về mặt tinh thần của một căn bệnh đang mắc phải (đó là nguyên nhân gốc của bệnh lý…) để có thể trị bệnh tận gốc. Như vậy nền móng của bệnh tật sẽ được tháo gỡ, gạt sạch và xóa bỏ. Khi nào thực hiện được việc đó, thì quá trình thay đổi và quá trình trị tâm bệnh cũng như thể chất mới được bắt đầu. Theo anh Quân, về mặt thể chất liệu pháp thôi miên có thể tác động đến toàn bộ các quá trình vận động của các cơ quan chức năng trong cơ thể con người như hoạt động của dạ dày và hệ tiêu hóa, hệ tim mạch, hệ bài tiết, hệ hô hấp, hệ miễn dịch, hay hoạt động của hệ cơ, hệ thần kinh cũng như những cảm nhận và đời sống tình cảm. Ngay cả các đau đớn do các bệnh phong khớp gây ra cũng có thể được ổn định, và tác động một cách tích cực. Thông thường thì liệu pháp thôi miên có tác động mạnh hơn bất kỳ loại thuốc nào. Ưu điểm lớn ở đây là không gây bất kỳ một tác dụng phụ nào có hại cho cơ thể. Ghê gớm hơn nhiều đó là sự thay đổi về tinh thần. Sức mạnh mang tính quyết định của liệu pháp thôi miên khi điều trị các căn bệnh khó chữa, đó là khả năng đi thẳng vào trạng thái vô thức của con người. Nhiều liệu pháp khác cũng đã cố gắng thông qua những con đường gián tiếp, để tìm đến những ký ức đã bị lãng quên hay bị dồn nén, những tình cảm, những mâu thuẫn của người bệnh, những thứ gọi là gốc gác của các triệu chứng bệnh. Nhưng con đường gián tiếp này, thông thường tốn rất nhiều thời gian còn khi được trị liệu bằng liệu pháp thôi miên, thì việc này lại vô cùng đơn giản.
Xứ Đoài
(GDVN)
|
|
|
|
|