Ở cái tuổi thanh xuân mơn mởn đẹp nhất của người con gái, những thiếu nữ ấy lại không may mắc phải căn bệnh lăo hóa quái ác, khiến cuộc sống biến thành địa ngục.
“Hoa khôi” miệt vườn sau một đêm hóa thành… bà lăo
Đó là trường hợp của bà Nguyễn Thị Nhỏ (SN 1961, ấp 2, xă Đức Ḥa Đông, huyện Đức Ḥa, Long An), người từng được sánh như “hoa khôi” trong xóm khiến bao người phải trầm trồ. Nhưng giờ đây, người phụ nữ ấy trông gầy xọm, da nhăn nheo, miệng móm, tóc rụng nửa phần.
H́nh dạng thảm hại của bà Nhỏ thời điểm phát hiện “căn bệnh lạ” - (Ảnh: T.G).
Nhà bà Nhỏ có 9 anh chị em, ai cũng khỏe mạnh. Hồi con gái, bà xinh đến mức nhiều người thường gọi là hoa khôi xóm, bao chàng trai cập kê ngỏ ư muốn cưới về làm vợ. Nhà quá nghèo nên bà mải đi làm lụng kiếm sống thế rồi tuổi xuân qua đi không hay. Sau ngày miền Nam giải phóng, bà sống chung với hai người chị của ḿnh. Cuộc sống nghèo khó nhưng êm đềm trôi qua trong t́nh yêu thương, đùm bọc lẫn nhau. Thế nhưng, một biến cố trong đời đă xảy ra, đẩy cuộc đời bà vào u tối.
Năm 21 tuổi, chị em bà ra ruộng t́nh cờ bắt được một con cu đinh (họ nhà rùa) liền mang về nấu. V́ đói nên mấy chị em ăn lấy ăn để một cách ngon lành. Sau khi lấp đầy dạ dày và đi ngủ th́ sáng ngày mai, ai nấy đều xuất hiện những triệu chứng lạ, bà và một người chị sốt cao, mề đay từng hột đỏ ửng nổi khắp người. Nghĩ rằng do ngứa ngáy v́ những ngày ngụp lặn ngoài sông nên chị em bà không ai lưu tâm để ư. Đến khi triệu chứng nặng hơn, bà cũng chỉ ra tiệm thuốc Tây mua mấy viên uống qua loa, thấy đỡ hơn rồi ngắt từ đó. Mấy năm sau, người chị của bà già một cách nhanh chóng, sức lực suy kiệt, mất khả năng lao động, cuối cùng đă qua đời.
H́nh ảnh thời thiếu nữ của bà Nhỏ.
Cũng giống như người chị, bà Nhỏ thấy ḿnh kiệt quệ, da nổi nhiều nốt đỏ rồi sần sùi loang dần khắp cơ thể và kéo lại thành những nếp nhăn trông như một bà lăo. Quá lo sợ, năm 1999, bà đi bệnh viện huyện để điều trị, sau khi khám các bác sĩ lắc đầu không xác định được bệnh, buộc phải chuyển lên Bệnh viện Da liễu TP.HCM. Tại đây kết quả xét nghiệm cho thấy bà bị chứng xơ cứng b́ và phải xạ trị lâu dài. Do quá túng bấn, bà chỉ cầm cự được 6 tháng th́ đành xin xuất viện trở về sống chung với bệnh.
Sức khỏe v́ thế mà cứ suy kiệt, héo ṃn, người bà gầy đét không khác nào bộ xương khô. Mái tóc dài và đen như nhung mỗi lần chải là rụng, ṿ lại từng nắm. Bà Nhỏ đau đớn bảo, bây giờ th́ nó cứ vàng khô và chết dần, chỉ c̣n mấy cọng lơ thơ trên đỉnh đầu.
Trong ngôi nhà lá xiêu vẹo ngày ngày bà phải chống chọi với bệnh tật, không người nương tựa. Cách đây không lâu có nhà hảo tâm động ḷng đă cất cho bà một căn nhà t́nh thương để tránh nắng mưa. Thấy hoàn cảnh của bà quá cùng quẫn, một số người có tấm ḷng hảo tâm đă nguyện đứng ra giúp đỡ khi lon gạo, lúc chút tiền để chị em bà sống qua ngày.
Hiện tại, thân thể bà Nhỏ héo ṃn đến mức đi lại, nói năng cũng vô cùng khó khăn, bởi căn bệnh quái ác càng về sau càng biến chứng lạ lùng. Toàn bộ cơ mặt bà bị đông cứng và khó cử động nên mỗi khi nói chuyện cũng đau đớn. “Căn bệnh lạ” không có cách chữa trị khiến cuộc sống của bà rơi vào bĩ cực thực sự.
Cô gái 26 bỗng dưng biến thành... bà lăo 80
Câu chuyện về chị Nguyễn Thị Phượng, 26 tuổi, bị mắc căn bệnh lạ khiến chị bỗng dưng già đi như bà lăo 80 tuổi chỉ sau vài năm, gây xôn xao dư luận suốt từ năm 2011. Chị Phượng, sống tại thị trấn Giồng Trôm, huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre, trước đó là một thiếu nữ trẻ đẹp.
Chị Nguyễn Thị Phượng trước khi bị lăo hóa (bên phải) và sau khi mắc căn bệnh lạ (bên trái).
Chị Phượng vốn có tiền sử dị ứng với thức ăn hải sản. Hồi năm 2008, sau một lần ăn hải sản, chị bị dị ứng nổi mẩn ngứa khắp mặt. Thấy vợ bị dị ứng, anh Nguyễn Thành Tuyển, 34 tuổi, chồng chị Phượng đă đi mua thuốc dị ứng cho vợ uống. Uống thuốc mấy ngày mà không khỏi, anh Tuyển chở chị Phượng đến pḥng khám của bác sĩ trong huyện, bác sĩ chẩn đoán chị mắc bệnh viêm da và cho uống thuốc 1 tuần. Nhưng sau khi uống hết số thuốc, mặt chị Phượng bị sưng và nổi mề đay sần sùi khắp trên da. Sau đó, chị Phượng đă đi khám ở nhiều pḥng khám khác nhau, mỗi nơi chẩn đoán một kiểu và rồi bệnh t́nh của chị vẫn không thuyên giảm.
Trước đây, chị là một thiếu nữ có nhan sắc.
Càng ngày, gương mặt của chị càng nhăn nheo như một bà cụ. Không chỉ da mặt chảy xệ mà bụng của chị Phượng cũng bị như vậy. Mặc dù chưa từng sinh con nhưng da bụng chị giống như của người đă từng sinh 2, 3 đứa con vậy. Cổ và một phần da tay cũng có hiện tượng lăo hóa. Gương mặt nhăn nheo, già nua khiến chị Phượng chẳng dám soi gương, mỗi khi ra đường chị phải đeo khẩu trang. Gia đ́nh, bạn bè không ai c̣n nhận ra chị, chỉ khi nghe giọng nói, mọi người mới ngỡ ngàng khi biết đó là chị.
Vợ chồng chị Phượng và anh Tuyển.
Theo chẩn đoán của các bác sĩ, chị Phượng mắc bệnh tế bào vón. Về vấn đề da mặt bị chảy xệ, nứt ở chân, bụng, nách… các bác sĩ cho rằng đó là tác dụng phụ của các loại thuốc chị Phượng từng uống trước đây.
May mắn là mặc dù vợ mắc bệnh lạ, nhưng anh Tuyển vẫn luôn yêu thương và chăm sóc cho vợ. Nhờ có chồng nên chị Phượng cũng vững tin hơn rất nhiều.
Cô gái trẻ già đi 40 tuổi v́ bị lăo hóa
Mang trong ḿnh tâm hồn, chất giọng của người phụ nữ đang tuổi c̣n xuân sắc, nhưng diện mạo chị Nguyễn Thị Ngọc Mai, 29 tuổi, trú tổ 4, khối Thanh Nam, phường Cẩm Châu, TP Hội An, Quảng Nam, trông chẳng khác nào người phụ nữ ngoài 60 tuổi.
Chị Mai một năm trước, khi chưa phẫu thuật.
Chị Mai bị lăo hóa từ năm học hết lớp 5. Ban đầu trên cơ thể chị xuất hiện những vết đỏ nhỏ bằng chấm bi ở cánh tay. Ba mẹ chị nghĩ con gái chỉ bị dị ứng nên xức dầu, bôi thuốc nhưng sau đó những vết đỏ này lan rộng, càng lúc càng thấy ngứa, rồi sưng húp tạo thành những quầng thâm nổi khắp người. Da mặt dần xuất hiện nhiều nếp nhăn như bà lăo, Mai mặc cảm nên nghỉ học, sau đó lập gia đ́nh và có 2 con. Trong những năm qua, bệnh t́nh của chị được nhiều người biết đến và giúp đỡ điều trị ở các nơi. Nguyên nhân bệnh được cho là tế bào vón. Sau ca phẫu thuật ở Đài Loan vào năm 2012, chị Mai lột xác trẻ lại.
Khuôn mặt chị Mai trông tươi trẻ hơn sau khi điều trị tại Đài Loan.
Thời gian đầu sau khi được “làm trẻ”, chị trở về quê với khuôn mặt dễ nh́n hơn, trắng trẻo, mập mạp là điều ai cũng dễ dàng nhận thấy. Chị bắt đầu ḥa nhập với cuộc sống mà không c̣n tự ti, mặc cảm như trước. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, lớp da mặt bắt đầu co rúm lại, gương mặt bà lăo trước đây lại trở về khiến chị xót xa, ngại ngần mỗi khi ra ngoài.
Hiện tại, chị Mai đă đón hai đứa con (đứa lớn lớp 1 và đứa nhỏ lớp mẫu giáo) về sống với ḿnh ở nhà ba mẹ ruột. Cuộc sống của mấy mẹ con đều trông chờ vào đồng lương may gia công của chị. Anh Trần Thân Thương, chồng của chị Mai mỗi ngày bươn chải với nghề xe ôm cũng không đủ nuôi thân, v́ thế mọi gánh nặng con cái đều đè nặng lên đôi vai “già” yếu của chị Mai.
Chị Mai hiện nay.
Hiện tại, chị Mai đă đón hai đứa con (đứa lớn lớp 1 và đứa nhỏ lớp mẫu giáo) về sống với ḿnh ở nhà ba mẹ ruột. Cuộc sống của mấy mẹ con đều trông chờ vào đồng lương may gia công của chị. Anh Trần Thân Thương, chồng của chị Mai mỗi ngày bươn chải với nghề xe ôm cũng không đủ nuôi thân, v́ thế mọi gánh nặng con cái đều đè nặng lên đôi vai “già” yếu của chị Mai.
Cô gái 25 tuổi hóa bà lăo
Nguyễn Thị Như Ư (SN1987) là con gái thứ 3, cũng là con út trong gia đ́nh của ông Nguyễn Đ́nh Hộ (77 tuổi) và bà Lê Thị Tám (73 tuổi), ngụ thôn Na Kham, xă Điện Quang, huyện Điện Bàn, Quảng Nam. Liên tục từ năm lớp 1 đến năm lớp 7, Ư đều là học sinh giỏi nhưng rồi đột nhiên cô phát bệnh. Mới 25 tuổi, nhưng trông Ư không khác ǵ một phụ nữ đă ngoài 50.
Ư với hàng chục giấy khen khi c̣n đi học.
Theo lời bà Tám, từ bé Ư không hề có biểu hiện bệnh tật ǵ lạ mà vẫn lớn lên, khỏe mạnh như bao bạn bè khác. Tuy nhiên đến năm lớp 8 (14 tuổi) th́ cơ thể Ư bắt đầu có những dấu hiệu già nua, da bị lăo hóa. Gia đ́nh đă đưa Ư đi nhiều bệnh viện để khám nhưng bác sĩ vẫn không thể t́m ra bệnh.
Nguyễn Thị Như Ư mới 25 tuổi nhưng nh́n già như người ngoài 50.
Bất lực trước bệnh t́nh, nhưng v́ ham học, Ư vừa chịu đau vừa đến lớp theo học cho hết lớp 9 để tốt nghiệp cấp 2. Vào lớp 10 khoảng hơn 2 tuần th́ Ư chính thức nghỉ học v́ mỗi khi nghe giảng bài, đầu em lại đau như búa bổ.
Từ lúc về quê, dù mang trong người căn bệnh lạ, sức khỏe yếu dần, không c̣n khả năng lao động nhưng thấy gia cảnh gia đ́nh quá nghèo khó, Ư không cam chịu ngồi yên một chỗ nên xin phép bố mẹ đi “làm ăn”.
Bố mẹ lúc đầu không hề hay biết con gái của ḿnh đi “làm ăn” ở đâu nhưng buổi sáng, thấy Ư dậy từ sớm rồi đón xe đi ra Đà Nẵng.
Măi đến sau này, t́nh cờ người quen bắt gặp, bà Tám mới biết được con gái của ḿnh hàng ngày thường rong ruổi, lê la khắp các góc chợ để xin ăn. Cứ thế, ṛng ră suốt 10 năm nay, đều đặn mỗi sáng Ư đón xe ra các chợ ở Đà Nẵng để lang thang ăn xin.
Ai cho được đồng nào, Ư dành dụm đưa mẹ lo trang trải cuộc sống và trả bớt nợ nần trong những lần đi chữa trị cho ḿnh.
Nh́n hoàn cảnh em, ai cũng thấy thương, nhưng đa phần người ta cho thức ăn chứ tiền th́ rất ít. Nhưng suốt 12 năm qua, lần nào em ăn ǵ vào cũng đều nôn ra hết, do vậy người ngày càng gầy g̣ và lăo hóa, cân nặng chỉ c̣n 24kg.
(Theo Trí thức trẻ - tổng hợp GĐ&XH, PL&XH, Zing/Tri thức)