Ai cũng bảo chị sống ảo, sang chảnh, rồi ganh ghét, tỵ hiềm.
Chồng chị mất lâu lắm rồi. Một ḿnh nuôi hai con, chị phải vật lộn với đủ nghề, có ngày chỉ ngủ được hai tiếng.
Không thể nói hết nỗi nhọc nhằn của chị. Hai con chị ngày một lớn, thấu hiểu giọt mồ hôi của mẹ, nên học hành chăm chỉ, nên người.
Tới tuổi ngũ tuần, lúc hai con trưởng thành, th́ kinh tế chị cũng ổn định, dư dả. Chị không c̣n ham lăn lộn làm việc nữa, mà chị chuyển qua đầu tư thu lợi nhuận. Chị bắt đầu sống cho ḿnh.
Chị làm những ǵ chị thích. Chị sống theo kiểu chị muốn. Chị giao du với bạn bè, đi đây đi đó, gấp gáp tận hưởng những thú vui.
Chị lúc nào cũng ăn mặc thật đẹp, hớn hở và nhiệt t́nh. Có cảm giác chị không biết buồn.
Nhiều người thấy chị sống như vậy, bảo chị là đồ lẳng lơ, chảnh chọe. Chỉ có hai con chị là luôn tin yêu, hiểu và thương mẹ hết mực.
Rồi bẵng đi không ai thấy chị nữa. Chị đă mất.
Chị biết ḿnh bị nhiều bệnh, có thể ra đi bất cứ lúc nào. Thay v́ buồn bă lo lắng, chị chọn cách sống vui vẻ, tận hưởng mỗi ngày. Trước kia chị đă cực khổ đủ rồi.
Chị sống cho ḿnh vỏn vẹn được hai năm. Chị ra đi rất thanh thản, không c̣n phải nuối tiếc điều ǵ...
VietBF@sưu tập