Ông van xin tôi cho ông được giặt quần dài và đặc biệt là quần lót của tôi mỗi ngày. Ông xưng là tên nô lệ già và tôn tôi là nữ hoàng.
Tôi rất khó xử, không biết nói ǵ với bố chồng. Tôi cũng rất ṭ ṃ không biết ông làm thế để làm ǵ, ông đă làm ǵ với số quần đó. Tôi cũng không dám nói cùng ai.
Bố chồng tôi c̣n giấu hẳn một chiếc quần dài trắng satin của ḿnh. Ông không để chung trong ngăn với số quần lót mà ủi thẳng ngăn nắp, treo trên móc trong ngăn trên. Chả là tôi làm ở ngành ngân hàng, nên hằng ngày đều mặc áo dài đi làm. Tôi cũng hay bắt gặp bố chồng nh́n lén sau lưng mỗi khi tôi mặc áo dài. Hôm mất chiếc quần trắng, tôi thấy ông hơi khác lạ, bây giờ tôi mới nhớ lại. Thú thật các bạn là tôi thuộc hàng hoa khôi, dáng người đẹp, chuẩn, trắng và cao ráo.
Suy nghĩ nhiều, cuối cùng tôi nghĩ chỉ có cách nói chuyện riêng với bố. Số quần lót và kể cả quần dài trắng tôi vẫn để yên trong ngăn tủ của ông. Tôi chọn một hôm không có chồng và mẹ chồng ở nhà, tôi gơ cửa vào pḥng ông xin hỏi một chút chuyện. Rất nhiều điều bất ngờ xảy ra.
Ông đang nằm trên gường đọc báo, vội ngồi dậy khi tôi vào pḥng. Ông chỉ chiếc ghế bành trong pḥng bảo tôi ngồi rồi hỏi: “Có việc ǵ vậy con?”. Tôi mới bảo, con có việc này hỏi bố nhưng bố hứa phải trả lời thật nhé. Ông hứa với tôi như vậy. Nghe vậy, tôi làm mặt nghiêm nghị vừa chỉ vào ngăn tủ mà hôm trước tôi phát hiện:
- Bố có thể cho con biết trong ngăn này đựng quần áo ǵ vậy bố?
Ông có vẻ hơi hoảng hốt, hỏi lại có chuyện ǵ vậy?
- Bố đă hứa nói thật với con rồi, nếu không con sẽ kể chuyện này cho mẹ và chồng con nghe đấy! - Tôi nói vậy.
Ông nh́n tôi trố mắt, ra điều không hiểu chuyện ǵ đă xảy ra. Tôi thoáng suy nghĩ, hay là ông đă phát hiện ra v́ hôm trước tôi có lục lên đôi chút nên đă phi tang hết, bây giờ mới vững giọng như vậy. Nhưng tôi nghĩ, đă lỡ vào đây hỏi rồi th́ không c̣n đường nào lui. Nghĩ vậy nên tôi nghiêm mặt nh́n thẳng vào mắt ông:
- Không có chuyện ǵ đâu, con chỉ ṭ ṃ muốn biết bố đựng ǵ trong đấy mà - Tôi vừa nói vừa quan sát thái độ của ông và phát hiện ông hơi run run đôi chân, tay cử động mất tự nhiên.
- Nhưng nếu không có ǵ sai trái th́ chuyện ǵ bố phải giấu con - Tôi bồi thêm một câu nữa.
Ông nh́n tôi bằng đôi mắt hơi sợ sệt. Tôi cũng không vừa, hai chân vắt chữ ngũ, dựa vào ghế bành, liên tục nh́n thẳng vào mắt ông. Các bạn biết không, ông nh́n tôi lần nữa, ánh mắt dịu xuống, như van lơn điều ǵ đó, rồi đột ngột quỳ xuống, lết gối đến ôm đôi chân trần của tôi.
Tôi vô cùng sửng sốt, không phản ứng kịp, không rút kịp chân lên. Tôi ngớ cả người, chả là hôm đấy tôi mặc chiếc đầm trắng ở nhà, để đôi chân trần. Ông gục đầu sát đất, sát chân tôi, van xin tôi tha tội cho ông, không nói cho mẹ chồng và chồng tôi biết. Ông cầm lấy bàn chân tôi đặt lên đầu ông, ông xin làm bất cứ chuyện ǵ tôi muốn, làm nô lệ, làm tôi tớ cho tôi, miễn là tôi tha tội cho ông.
Tôi nhẹ nhàng nhấc chân lên. Ông ngước mặt lên nh́n tôi cầu khẩn. Tôi bảo ông cứ mở ngăn tủ cho tôi xem. Ông lết bằng hai gối đến từ từ mở ngăn tủ đựng số quần lót và đứng lên lấy chiếc quần dài trắng ra. Tôi hỏi ông làm ǵ với chúng. Ông thành thật khai rằng ông hôn hít, rồi treo chúng lên, ḅ qua ḅ lại.
Ông nói ông tôn thờ tôi, tôn thờ quần lót quần dài của tôi. Ông quỳ dưới chân tôi, hai tay chống đất, khai thật từ lâu mỗi khi nh́n tôi mặc áo dài đi làm, ông ao ước được có ngày được quỳ sau gót chân tôi.
Ông van xin tôi cho ông được giặt quần dài và đặc biệt là quần lót cho tôi mỗi ngày. Ông xưng là tên nô lệ già và tôn tôi là nữ hoàng. Lúc đó tôi chợt nghĩ, tại sao ḿnh không tận dụng t́nh huống này để sai khiến, để cho ông phục dịch cung phụng ḿnh? Nghĩ vậy nên tôi hứa không nói cho ai trong nhà biết chuyện này.
Thế là từ đó hàng ngày ông bố chồng được vinh hạnh giặt, phơi, ủi toàn bộ quần dài, quần lót của tôi. Tôi cũng chẳng cần biết ông làm ǵ trước khi giặt, có lẽ hôn hít liếm láp ǵ đó. Thỉnh thoảng, tôi ban cho ông được ân huệ lau chân rửa chân cho tôi. Ông vô cùng sung sướng và hầu hạ tôi chu đáo hơn. Tôi trả thù bố chồng như vậy có độc ác và có nên không?
Theo Afamily