Tuần trước, bất ngờ nhận được tin nhắn từ Cường - chồng cũ, tôi không khỏi ngỡ ngàng. Sau gần một năm ly hôn, anh ấy chủ động nhắn tin, chúng tôi nói chuyện vui vẻ, tự nhiên như chưa từng có những tháng ngày đổ vỡ. Thậm chí, Cường c̣n hẹn sẽ đến nhà tôi chơi.
Nh́n lại, cuộc hôn nhân của tôi và Cường kéo dài ba năm, kết thúc trong sự mệt mỏi và chán chường. Con gái nhỏ theo tôi, c̣n Cường ra đi với những thói quen vô tâm, gia trưởng và những tin nhắn lén lút "à ơi" với hết cô này đến cô khác. Dẫu chưa bắt quả tang ngoại t́nh, nhưng sự thiếu tôn trọng ấy đă bào ṃn ḷng tin, khiến những cuộc căi vă trở thành điều không thể tránh khỏi. Kết quả, chúng tôi đường ai nấy đi.
Thế nhưng, sau khi ly hôn, không ít đêm cô đơn, tôi tự trách ḿnh. Giá như tôi bớt cứng nhắc, biết nhún nhường và quan tâm đến Cường hơn, liệu gia đ́nh tôi có tan vỡ? Những ư nghĩ ấy khiến tôi kỳ vọng nhiều hơn khi Cường đột nhiên quay lại.
Và rồi tối hôm đó, Cường đến nhà tôi thật, ôm trên tay bó hồng đỏ rực, ánh mắt nh́n tôi đầy say đắm. Trong cơn chếnh choáng mùi rượu, anh ôm tôi vào ḷng, khẽ thủ thỉ: "Anh nhớ em lắm." Tôi dao động. Dù lư trí cảnh báo không được vội vàng, nhưng trái tim tôi vẫn mơ về một ngày đoàn tụ.
Tôi nhẹ nhàng từ chối lời đề nghị ngủ lại của Cường, hy vọng nếu t́nh cảm được nối lại, nó sẽ bắt đầu từ sự chân thành, thay v́ một cơn say bất chợt. Thất vọng, Cường rời đi, để lại bó hoa và vài lời vu vơ. Đêm ấy, tôi mơ một giấc mộng đẹp về hạnh phúc gia đ́nh được hàn gắn.
Nhưng sáng hôm sau, mọi thứ sụp đổ. Lướt Facebook, tôi như chết lặng khi thấy Cường trong một bức ảnh. Anh đứng bên cạnh một người phụ nữ mặc váy cưới trắng muốt, môi cười rạng rỡ. Đáng nói hơn, ḍng chú thích rơ ràng: "Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời tôi."
Tôi không tin vào mắt ḿnh. Làm sao người đàn ông vừa tỏ t́nh với tôi tối qua lại trở thành chú rể của người khác chỉ sau một đêm? Tôi cay đắng gọi cho Cường, hy vọng nhận được một lời giải thích. Thế nhưng, bên kia đầu dây là tiếng cười cợt nhả và sự ồn ào của tiệc cưới.
"Chỉ là anh muốn ngủ với vợ cũ một đêm trước khi cưới thôi mà. Em đừng giận nhé, cuối cùng em cũng đâu có đồng ư," Cường đáp, như thể mọi chuyện đều đơn giản và vô nghĩa.
Tôi nghẹn ngào, phẫn nộ. Dù giữa chúng tôi chưa xảy ra chuyện ǵ, nhưng cảm giác bị lợi dụng, bị coi thường khiến tôi không thể chấp nhận. Tôi tự hỏi, có nên nói cho người vợ mới của Cường biết sự thật? Hay tôi nên giữ im lặng, để mọi chuyện ch́m vào quên lăng?
Câu trả lời nào cũng khiến ḷng tôi thêm đau đớn. Nhưng một điều chắc chắn: Người đàn ông ấy, tôi sẽ không bao giờ cho anh ta cơ hội thứ hai nữa.
VietBF@ sưu tập
|