Một cậu bé tầm 13, 14 tuổi vào một hiệu thuốc xin nhờ gọi một cuộc điện thoại. Ông chủ vui vẻ đồng ư, vừa làm việc ông vừa quan sát cậu bé.
Đầu dây điện thoại bên kia đổ chuông và có tiếng chào của một phụ nữ lớn tuổi.
- Con chào Bà. Con nghe nói Bà đang cần một con trẻ giúp việc cắt cỏ trong vườn, đúng không ạ? - Cậu bé lên tiếng.
- Ồ, đúng. Nhưng rất tiếc là Bà đă có một cậu bé làm việc đó rồi - Tiếng người phụ nữ đáp lại trong máy.
- Nhưng thưa Bà, con có thể cắt cỏ với giá thuê bằng một nửa so với cậu đó.
- Ồ, xin cảm ơn cậu. Bà rất hài ḷng với cậu bé thuê hiện tại rồi, con ạ.
Cậu bé tiếp tục nài nỉ:
- Ngoài công việc chính là cắt cỏ, con sẵn sàng làm thêm nhiều việc khác, như quét dọn vỉa hè và lối đi trong vườn miễn phí nữa, thưa Bà.
- Thôi nhé, con à. Bà rất cảm ơn con đă gọi điện. Bà xin lỗi nhé. Thực ḷng, Bà rất hài ḷng với cậu bé đang làm giúp việc cho Bà rồi.
Điện thoại cúp.
Người chủ cửa hàng đă lắng nghe và theo dơi toàn bộ câu chuyện. Ông tự nhiên thấy cảm t́nh với cậu bé và chợt nảy ra ư định giúp đỡ cậu.
- Này cậu bé, có vẻ cháu đang rất mong có được công việc cắt cỏ. Ông thích cháu rồi đấy. Nếu không phiền, ông muốn cháu đến làm cắt cỏ cho vườn nhà ông và có thể bắt đầu ngay từ tuần tới.
Cậu bé mỉm cười vẻ lịch lăm đáp: "Dạ, không thưa ông, cháu xin cảm ơn ạ".
Ông chủ hiệu thuốc tỏ ngạc nhiên: "Chẳng phải cháu đang muốn t́m làm công việc đó hay sao?".
Cậu bé nhí nhảnh: "Cháu gọi cho quư Bà vừa rồi là bà chủ của cháu đấy, ư cháu muốn rà soát xem chất lượng công việc cháu đang làm vườn thế nào thôi ạ".
VietBF@sưu tập