Nhà tâm lư học người Nga Lev Vygotsky đă nghiên cứu điều này từ đầu thế kỷ 20.
Trong nhiều gia đ́nh, không ít cha mẹ từng chứng kiến cảnh con ḿnh ngồi chơi một ḿnh và "lẩm bẩm" những câu đối thoại kỳ quặc. Có trẻ tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời, có trẻ đóng vai cô giáo - học sinh, thậm chí có trẻ vừa xếp h́nh vừa nói: "Ḿnh phải cẩn thận, không th́ nó sẽ đổ mất!"... Những hành vi tưởng chừng kỳ lạ ấy lại được các nhà tâm lư học coi là biểu hiện tích cực của sự phát triển tư duy và năng lực tự điều chỉnh, những yếu tố quan trọng giúp trẻ thành công khi lớn lên.
Tự nói chuyện với bản thân: không vô nghĩa như nhiều người tưởng
Khái niệm "self-talk", tự nói chuyện với chính ḿnh đă được nhà tâm lư học người Nga Lev Vygotsky nghiên cứu từ đầu thế kỷ 20. Theo ông, trẻ em từ 3 đến 7 tuổi thường sử dụng h́nh thức tự thoại như một công cụ để điều hướng hành vi, tổ chức suy nghĩ và xử lư vấn đề. Vygotsky gọi đây là "ngôn ngữ riêng tư" (private speech), đóng vai tṛ cầu nối giữa lời nói bên ngoài và tư duy bên trong.
Trong quá tŕnh phát triển, khi trẻ dần trưởng thành, những lời nói thành tiếng sẽ "chuyển vào bên trong" và trở thành tư duy nội tâm, hay nói cách khác, chính là quá tŕnh suy nghĩ. Nhưng ở giai đoạn đầu, việc nói thành tiếng là hoàn toàn tự nhiên, và thậm chí c̣n có lợi.
Nghiên cứu cho thấy: trẻ tự thoại có khả năng học tập và kiểm soát cảm xúc tốt hơn
Một nghiên cứu công bố trên Early Childhood Research Quarterly cho thấy, những đứa trẻ thường xuyên tự nói thành tiếng trong khi thực hiện nhiệm vụ (như vẽ tranh, xếp h́nh, giải đố…) có khả năng giải quyết vấn đề tốt hơn, duy tŕ sự tập trung lâu hơn và ít bị phân tâm so với các bạn không có hành vi tự thoại.
Tương tự, một nghiên cứu khác từ Đại học Toronto phát hiện: trẻ em biết sử dụng lời nói để tự hướng dẫn bản thân sẽ phát triển sớm hơn về khả năng tự điều chỉnh hành vi và cảm xúc, điều vốn được coi là nền tảng quan trọng của "chỉ số AQ" (Adversity Quotient - năng lực vượt qua nghịch cảnh).
Nói cách khác, việc lẩm bẩm "đừng nóng giận", "cố lên", "chậm lại thôi"… không chỉ là phản xạ tức thời, mà c̣n là cách để trẻ học cách đối thoại với chính ḿnh trong các t́nh huống khó khăn. Về lâu dài, những trẻ biết tự điều chỉnh sẽ có khả năng học tập bền vững, kiên tŕ hơn với mục tiêu cá nhân và xử lư áp lực tốt hơn khi trưởng thành.
Cần thay đổi quan điểm: "lẩm bẩm một ḿnh" không phải dấu hiệu bất thường
Tại nhiều gia đ́nh châu Á, đặc biệt là trong môi trường nghiêm túc và khuôn mẫu, trẻ nói chuyện một ḿnh đôi khi bị hiểu lầm là thiếu tập trung, "mơ mộng" hoặc thậm chí "kỳ quặc". Tuy nhiên, theo các chuyên gia, cha mẹ không nên vội vàng ngắt lời hay ngăn cản hành vi này, trừ khi nó diễn ra trong t́nh huống thực sự không phù hợp (như khi đang trong lớp học cần giữ trật tự).
Thay vào đó, nên xem đây là một biểu hiện phát triển b́nh thường, thậm chí có lợi, nhất là trong giai đoạn từ 3 đến 10 tuổi. Một số chuyên gia c̣n khuyến khích cha mẹ cùng trẻ thực hành "tự thoại tích cực", ví dụ như:
Khi con cảm thấy thất vọng: "Con có thể thử lại mà, ḿnh làm được đấy!".
Khi con gặp khó khăn: "Cứ làm từng bước một, không cần vội đâu".
Khi con lỡ sai: "Không sao cả, lần sau ḿnh sẽ làm khác".
Việc khuyến khích trẻ nói ra cảm xúc và tự nhắc nhở bản thân sẽ giúp trẻ dần h́nh thành giọng nói nội tâm tích cực, thay v́ để những câu như "Ḿnh thật tệ quá!" hay "Ai cũng giỏi trừ ḿnh" trở thành thói quen suy nghĩ tiêu cực trong đầu.
Lời kết
Trong hành tŕnh phát triển của trẻ, không phải lúc nào cha mẹ cũng có mặt để hướng dẫn, giúp đỡ hay cổ vũ. Nhưng nếu trẻ có thể học được cách tṛ chuyện, khích lệ và điều chỉnh chính ḿnh, th́ đó chính là bước tiến lớn để trẻ tự lập về mặt cảm xúc và trí tuệ - hai điều kiện quan trọng giúp trẻ vững vàng và thành công trong tương lai.
V́ vậy, thay v́ lo lắng khi thấy con "nói chuyện một ḿnh", hăy mỉm cười. Bởi biết đâu, chính những câu nói tưởng chừng đơn độc đó lại đang đặt nền móng cho một bản lĩnh vững vàng sau này.
VietBF@ Sưu tập
|