Khu biệt thự cao cấp Pradis có nhiều thành phần sinh sống.
Nối tiếng nhất là có em L. Em đă từng là Á hậu Thái B́nh Dương, hoa hậu khu vực của hệ thống quốc gia nói tiếng Mán.
Em L đi lại công khai với một đại gia “đất” khét tiếng, thỉnh thoảng họ lại đánh ghen tơi bời ầm ĩ, v́ em L đôi khi vẫn lẳng t́nh với một đại gia bên kia Đại Tây Dương.
Giữa đại gia bên kia Đại Tây Dương và người t́nh công khai của em L có quan hệ làm ăn với nhau “vừa là đối tác vừa là đối thủ”, làm ăn với nhau nhưng hở ra là chém nhau, hại nhau.
Đại gia Đại Tây Dương giàu có, đẹp trai và lịch lăm làm em L thèm khát, chao đảo. Rất nhiều lần muốn cắt đứt quan hệ với thằng đại gia băm trợn để bay qua Đại Tây Dương má ấp, môi kề.
Không biết đại gia Đại Tây Dương có thích em L thật không, nhưng mỗi khi em L thả thính, nó lại lượn qua tặng hoa, tặng quà làm em L rất khó xử.
Bất chấp mỗi lần đại gia Đại Tây Dương ghé qua là thằng người t́nh của em nó lại tẩn cho lên bờ xuống ruộng đau cả thể xác lẫn tâm hồn.
Rất nhiều lần em L muốn bỏ quách nó đi cho xong, đă nhiều lần em khăn gói quả mướp ra đi, nhưng chỉ vài ngày lại quay về “ổ chó” với nó.
Bỏ nó làm sao được, rời khỏi nó ai cấp “thuốc trắng” cho đê mê bất tận, thứ mà em không thể bỏ được khi nó đă ăn vào năo trạng. Nó ràng buộc như thế có chạy đằng trời.
Người ta bảo rằng, thằng đại gia Đại Tây Dương nó thâm, nó chẳng thiết tha ǵ con hoa hậu xứ Mán, nó thèm ǵ cái loại đánh vơng, đu đưa chỉ tham tiền và nghiện ḷi mắt.
Nó lượn lờ để trêu ngươi thằng đại gia băm trợn, và mỗi lần như thế thằng kia lại nổi cơn ghen đánh con kia tơi tả, lại cho con kia “chích choác” nát cả một đời hoa, thiên hạ có cái buôn chuyện, và hỉ hả khinh miệt cặp t́nh nhân bất hảo của bọn xứ Mán.
Thằng đại gia Đại Tây Dương quả t́nh là cao thủ, con điếm kia cứ tự héo ṃn mà chết, thằng băm trợn không thể bỏ được con điếm này nuôi báo cô cũng mệt, lại con mang tiếng là phường lưu manh, loại đĩ bợm, quân nghiện hút để thiên hạ tha hồ chê cười, khinh bỉ.