Lư Huân đă tốt nghiệp Đại học hơn 15 năm. Sau khi rời khỏi trường, anh làm chủ một đơn vị sản xuất thiết bị. Công việc bận rộn và áp lực phải thành công khiến Lư Huân làm việc quên ngày đêm.
Cho đến một ngày gần đây, Lư Huân bất ngờ nhận được cuộc gọi từ lớp trưởng, nói rằng muốn mời anh đến dự buổi họp lớp.
"Đă rất lâu rồi cả lớp chưa gặp mặt cậu. Hăy dành chút thời gian đến tham dự buổi họp lớp kỷ niệm 15 năm này nhé", lớp trưởng nói với Lư Huân.
Cuộc điện thoại của lớp trưởng kéo Lư Huân về những khoảnh khắc đẹp từ khi c̣n là sinh viên. Lư Huân xuất thân từ một gia đ́nh nông dân nghèo khó. Năm 18 tuổi, nhờ nỗ lực của bản thân mà anh rời xa ngôi làng hẻo lánh và chuyển đến thành phố lớn học tập. May mắn là Lư Huân đă có những người bạn học tốt. Biết hoàn cảnh của Lư Huân, bạn học không coi thường mà c̣n giúp đỡ anh rất nhiều. Nếu không có những người bạn học tốt bụng, có lẽ Lư Huân đă phải ngừng học v́ điều kiện của gia đ́nh.
Nhớ đến những người bạn này, Lư Huân đă hứa với lớp trưởng rằng nhất định sẽ tham dự họp lớp.
Vào ngày diễn ra họp lớp, có rất nhiều bạn học đă đến. Mọi người đều bất ngờ khi nh́n thấy Lư Huân - một người đă rất lâu không tham dự bất kỳ buổi họp lớp nào. Nh́n thấy các bạn học cũ, Lư Huân xúc động vô cùng.
Trong bữa tiệc, sau vài ly rượu, mọi người bắt đầu tṛ chuyện về sự phát triển và t́nh h́nh hiện tại của ḿnh trong những năm qua. Khi Lư Huân kể lại hành tŕnh lập nghiệp của ḿnh, nhiều bạn học bày tỏ ngưỡng mộ. Khi biết được Lư Huân đang làm chủ của doanh nghiệp lớn, nhiều người bạn c̣n trêu đùa rằng giờ đây anh đă trở thành người thành công, giàu có nhất lớp.
Gần đến cuối bữa tiệc, do có việc đột xuất nên Lư Huân xin phép đi về trước. Sau đó, anh đến quầy lễ tân để lặng lẽ thanh toán hoá đơn là 75 ngàn tệ (khoảng 259 triệu đồng).
Sau khi Lư Huân rời đi, mọi người mới biết anh đă thanh toán hoá đơn. Tin tức này khiến tất cả mọi người đều sửng sốt. Khi lớp trưởng gọi điện cho Lư Huân th́ anh nói muốn mời các bạn: "Khi c̣n đi học, các bạn đă giúp đỡ tôi rất nhiều. Giờ đây cho phép tôi được mời các bạn một bữa thay cho lời cảm ơn".
Lư Huân cứ ngỡ mọi chuyện đă xong nhưng ngay khi anh về đến khách sạn, chuẩn bị nghỉ ngơi th́ điện thoại bùng nổ thông báo. Anh phát hiện hầu như cả lớp đều đă chuyển khoản lại cho anh số tiền ăn ngày hôm đó. Lư Huân lập tức lên nhóm lớp và hỏi các bạn đang làm ǵ. V́ anh nghĩ rằng, bản thân thực ḷng muốn mời các bạn. Nên Lư Huân thấy hành động chuyển tiền của mọi người là không cần thiết.
Một bạn học nói, họ rất vui mừng với sự xuất hiện của Lư Huân. Dẫu biết giờ Lư Huân đă giàu có nhưng ai cũng hiểu đồng tiền khó kiếm được, nên không muốn lợi dụng anh. Một bạn học khác lại nói, việc giúp đỡ Lư Huân khi c̣n đi học là chuyện thường t́nh. Do đó, Lư Huân không cần phải nhớ công ơn của các bạn. Một bạn học khác tiếp lời, nếu muốn cảm ơn các bạn th́ thay v́ đưa tiền, Lư Huân hăy dành thời gian tham dự họp lớp.
Nh́n những lời nói chân thành của các bạn trong nhóm lớp, Lư Huân rất xúc động. Thời gian đă thay đổi, ai rồi cũng có cuộc sống riêng nhưng t́nh cảm chân thành của họ dành cho anh vẫn không thay đổi.
Là một người lăn lộn trên thương trường, anh hiểu rằng t́nh bạn giữa người trưởng thành mà khi dính đến tiền bạc th́ sẽ dễ tan vỡ. Thế nhưng, anh hiểu rằng ở đâu đó vẫn có những con người đối xử tốt với nhau mà không có một chút vụ lợi cá nhân. Giờ Lư Huân đă thực sự hiểu được, t́nh cảm đẹp và trong sáng mới là điều mà con người ta trân trọng, hơn tiền của nào.
VietBF@ Sưu tập
|