Trong thế giới vơ hiệp Kim Dung, bên cạnh những màn đấu vơ gay cấn, c̣n có những câu chuyện về những cao thủ bị hiểu lầm.
Dù mang ngoại hiệu nghe như ác nhân, nhưng thực chất họ lại là những đại hiệp chính trực.
Những hiểu lầm về ngoại hiệu của các cao thủ trong giang hồ
Ai cũng nói giang hồ hiểm ác, nhưng cái hiểm ác không nằm ở đao kiếm mà nằm ở ḷng người. Chính v́ "nơi nào có người, nơi đó có giang hồ" nên những lời đồn đại trên giang hồ không thể nào tin tưởng hoàn toàn.
Ví dụ như câu nói trong Ỷ Thiên Đồ Long Kư:"Vơ lâm chí tôn, bảo đao đồ long, hiệu lệnh thiên hạ, mạc cảm bất ṭng, Ỷ Thiên bất xuất, thùy dữ tranh phong"hoàn toàn là lời đồn nhảm. Người có được Ỷ Thiên kiếm và Đồ Long đao không thể hiệu lệnh quần hùng, mà ngược lại có thể chuốc lấy họa sát thân.
Theo trang tin Sohu, trong các tác phẩm của Kim Dung, có năm cao thủ được giang hồ đặt cho những ngoại hiệu thoạt nghe ai cũng thấy giống ác nhân, nhưng thực chất họ đều là những đại hiệp chính phái.
Độc Cô Cầu Bại: Từ "Kiếm Ma" đến bậc chính nhân quân tử
Vị cao thủ đầu tiên phải kể đến là Kiếm Ma Độc Cô Cầu Bại. Sức hút của truyện Kim Dung có lẽ nằm ở những nhân vật như Độc Cô Cầu Bại. Tuy chưa từng chính thức xuất hiện trong bất kỳ tác phẩm nào, nhưng ông lại là một nhân vật mà độc giả không thể bỏ qua.
Bởi v́ kiếm pháp mà ông để lại vô cùng tinh diệu, đă giúp cho Dương Quá, Phong Thanh Dương và Lệnh Hồ Xung trở thành cao thủ. Dù họ chỉ học được một chút kiếm pháp đó mà đă đủ để đứng vào hàng ngũ cao thủ tuyệt đỉnh đương thời.
Tuy chưa từng chính thức xuất hiện trong bất kỳ tác phẩm nào, nhưng Độc Cô Cầu Bại lại là một nhân vật mà độc giả không thể bỏ qua. (Ảnh: Sohu)
Vậy Kiếm Ma rốt cuộc là người như thế nào?Nh́n vào ngoại hiệu, có vẻ như ông ta đă luyện vơ thành si, luyện kiếm thành ma.Nhiều người cho rằng đă là "ma" th́ chắc chắn không phải người tốt. Nhưng sự thật không phải vậy, bia mộ của Kiếm Ma đă đủ để chứng minh ông là người như thế nào.
Trên bia mộ có ghi:"Tung hoành giang hồ ba mươi năm, giết hết kẻ gian ác, đánh bại hết anh hùng hào kiệt, thiên hạ không c̣n đối thủ, không c̣n cách nào khác, đành ẩn cư nơi thâm cốc, kết bạn cùng chim điêu. Than ôi, suốt đời cầu một đối thủ mà không được, thật tịch mịch khó chịu."Có thể thấy, ông đánh bại anh hùng, giết hết kẻ thù và gian tà. Điều này đủ thấy ông là người chính phái. Thế nhưng sự tích của một đại hiệp chính phái như vậy lại ít người biết đến.
Kha Trấn Ác: "Phi thiên biển bức" với tấm ḷng hiệp nghĩa
Giang Nam Thất Quái chắc chắn là những nhân vật phù hợp nhất với h́nh tượng đại hiệp trong truyện Kim Dung. Tất nhiên, vơ công của họ không cao, cùng lắm chỉ ở hạng 3. Nhưng cũng chính v́ vậy, hành động nghĩa hiệp của họ càng đáng quư.
Lấy Kha Trấn Ác làm ví dụ, bất kể đối phương là ai, nếu là kẻ gian ác trong mắt ông, ông sẽ ra tay trừng trị, không màng hậu quả. V́ vậy, ông đă nhổ nước bọt vào Đông Tà, dùng gậy đánh Tây Độc. Tất nhiên, mâu thuẫn giữa ông và Đông Tà chỉ là hiểu lầm. Hoàng Dược Sư không phải kẻ xấu.Nhưng Kha Trấn Ác dám khiêu chiến Ngũ Tuyệt, đủ thấy ông có tấm ḷng hiệp nghĩa.
Tuy nhiên, ngoại hiệu của ông lại là Phi thiên biển bức (con dơi). H́nh tượng con dơi không mang ư nghĩa tốt đẹp, ví dụ như sau này Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu cũng không phải người tốt. V́ vậy, ngoại hiệu của Kha Trấn Ác cũng dễ khiến người ta hiểu lầm.
Hoàng Dược Sư: "Đông Tà" nhưng không hề tà ác
Như đă nói ở trên, Đông Tà chưa bao giờ là kẻ ác. Chỉ là danh hiệu "Đông Tà" của ông dễ khiến người ta hiểu lầm. Trong truyện có đoạn, Lăo Độc Vật Âu Dương Phong đă có cuộc đối thoại với ông như sau:"Âu Dương Phong cười nói: 'Huynh đệ sáng nay đi từ phía Tây đến, nghỉ chân ở một thư viện, nghe tên nhà nho này giảng bài cho học sinh, nói ǵ mà phải làm trung thần hiếu tử, huynh đệ nghe chán quá nên giết hắn. Ngươi và ta, Đông Tà Tây Độc, quả là cùng hội cùng thuyền.' Nói xong, ông ta cười lớn. Sắc mặt Hoàng Dược Sư biến đổi, nói: 'Ta cả đời kính trọng nhất là trung thần hiếu tử.' Rồi ông cúi người bốc đất thành hố, chôn cái đầu người kia xuống, cung kính làm ba cái vái."
Có thể thấy,chữ "tà" trong "Đông Tà" không phải là tà ác mà là "không theo lễ nghi thông thường".Ông chỉ là tính t́nh quái gở, những việc ông làm, ngoài việc đánh găy chân mấy đệ tử ra, những việc khác đều là việc chính nghĩa. Thậm chí, trong bản sửa đổi, Kim Dung c̣n bổ sung thêm về nhân vật Hoàng Dược Sư, nói rằng ông từng ra mặt bênh vực dân chúng, được gọi là "Tà Quái Đại Hiệp". Ông cũng không hề trải qua quá tŕnh cải tà quy chính, bởi v́ ông vốn dĩ đă ngay thẳng rồi.
Dương Quá: "Tây Cuồng" nhưng đầy nghĩa khí
Tây Cuồng là ngoại hiệu của Dương Quá. Độc giả theo dơi cốt truyện sẽ biết Dương Quá là người như thế nào. Anh tuy không phải người do dự thiếu quyết đoán, nhưng trước khi hành động đều suy nghĩ kỹ càng. Ngay cả khi đối mặt với người có thể là kẻ thù giết cha ḿnh là vợ chồng Quách Tĩnh, anh cũng suy xét xem họ là người như thế nào chứ không mù quáng ra tay.
Mặc dù trong quá tŕnh bôn tẩu giang hồ, Dương Quá cũng từng đi nhầm đường, nhưng đúng như cái tên Quá Nhi mà vợ chồng Quách Tĩnh đặt cho anh,nghĩa là "có lỗi th́ sửa" và anh luôn biết quay đầu lại, cuối cùng trở thành Thần Điêu Đại Hiệp.
Trong lần Hoa Sơn luận kiếm thứ ba, anh lại kế thừa vị trí "Tây" của Tây Độc Âu Dương Phong, lại thêm danh hiệu "Tây Cuồng", khiến người ta cảm thấy anh là người ngông cuồng, điên rồ. Rất khó tưởng tượng, anh lại là một đại hiệp. So ra, ngoại hiệu Thần Điêu Đại Hiệp nghe hay hơn nhiều.
Trương Tam Phong: Từ "Lạp Tháp Đạo Nhân" đến bậc tôn sư vơ lâm
Trong truyện vơ hiệp không thiếu những cao nhân xuất gia, đặc biệt là các đạo nhân. Tuy nhiên, phần lớn họ thường được xây dựng thành h́nh tượng phản diện. Ví dụ như trong Ỷ Thiên Đồ Long Kư, Trương Tam Phong đă từng nhắc đến một cao thủ ẩn dật là Bách Tổn Đạo Nhân. Ông nói:"Ta cứ tưởng ba mươi năm trước, Bách Tổn Đạo Nhân chết đi, môn vơ công âm độc vô cùng là Huyền Minh Thần Chưởng đă thất truyền, nào ngờ trên đời vẫn c̣n người biết môn công phu này."
Không c̣n nghi ngờ ǵ nữa, Bách Tổn Đạo Nhân chắc chắn là kẻ tà ma ngoại đạo. Hắn dựa vào Huyền Minh Thần Chưởng hoành hành vơ lâm, vô cùng âm độc, ngay cả Trương Tam Phong cũng không làm ǵ được độc chưởng đó.
C̣n bản thân Trương Tam Phong, với tư cách là cao thủ đạo phái,cũng có một ngoại hiệu tương tự, đó là Lạp Tháp Đạo Nhân (Đạo nhân lôi thôi).Trong truyện có nhắc đến việc Trương Tam Phong thời trẻ quả thực đă nổi danh giang hồ với danh hiệu này:"Chỉ thấy ông thân h́nh cao lớn, râu tóc bạc phơ, mặt hồng hào bóng loáng, cười tủm tỉm trông rất dễ gần, nhưng bộ đạo bào bằng vải xanh lại bẩn thỉu không chịu được. Ai cũng biết Trương Tam Phong tính t́nh phóng khoáng, không câu nệ tiểu tiết, thời trai trẻ, giang hồ lén lút gọi ông là 'Lạp Tháp Đạo Nhân', cũng có người gọi là 'Trương Lạp Tháp', măi đến sau này, vơ công ngày càng cao, danh tiếng ngày càng lẫy lừng, mới không c̣n ai dám gọi như vậy."Nếu gặp một đạo nhân ăn mặc lôi thôi như vậy, người trong giang hồ làm sao có thể liên tưởng ông với người tốt? Thật dễ gây hiểu lầm.
Có thể nói, năm người này là những cao thủ "oan uổng" nhất trong truyện Kim Dung. Ngoại hiệu nghe như ác nhân, nhưng thực chất họ đều là đại hiệp.
VietBF@ sưu tập