Những tờ giấy màu trắng thường được gọi chung Fabric Softener dùng bỏ vào máy sấy để cho quần áo thơm tho, mềm mại hơn và không bị dính nhau lại, c̣n có nhiều công dụng khác nữa. Sau đây là những kinh nghiệm mà nhiều phụ nữ đă chia sẻ để chúng ta biết sử dụng Fabric Softener cho nhiều mục đích khác nhau :
1. Khi bạn đặt một miếng Fabric Softener ở gần nơi có kiến, chúng sẽ chạy đi hết.
2. Tránh được mùi hôi mốc bằng cách kẹp một miếng giấy Fabric Softener vào sách hay cuốn album lâu ngày không mở ra.
3. Vào mùa có nhiều muỗi, khi ra ngoài vườn sinh hoạt, bạn có thể đeo nơi thắt lưng một miếng Fabric Softener th́ mấy chàng muỗi sẽ không thèm lại gần.
4. Dùng miếng Fabric Softener để lau những vết xà bông đóng ở cửa kính của bồn tắm.
5. Làm cho đồ ṿật hay áo quần thơm tho và tươi mát bằng cách đặt một tấm Fabric Softener trong mỗi hộc tủ hay treo trong closet.
6. Để tránh chỉ bị rối hăy dùng miếng Fabric Softener vuốt sợi chỉ đă xâu vào kim trước khi may.
7. Nếu không muốn vali đựng quần áo bị ẩm, hăy đặt một miếng Fabric Softener dưới đáy trước khi xếp hành lư mang theo.
8. Làm cho không khí trong xe hơi trong lành bằng cách đặt một miếng Fabric Softener dưới ghế ngồi.
9. Muốn rửa sạch những thức ăn dính chặt bên trong xoong nồi th́ hăy đặt một miếng Fabric Softener vào trong xoong rồi ngâm nước qua đêm.
Hôm sau mới dùng miếng sponge để chùi rửa. Chất dùng để chống lại sự dính nhau (static) có trong Fabric Softener sẽ làm cho đồ ăn rớt ra khỏi xoong nồi dễ dàng hơn.
10. Đặt một miếng giấy Fabric Softener dưới đáy của mỗi thùng rác để tránh mùi hôi.
11. Dùng miếng Fabric Softener để lau những nơi có dính lông chó hay mèo, nó sẽ lấy đi những lông rụng đó một cách sạch sẽ.
12. Dưới mỗi giỏ đựng quần áo dơ, bao giờ cũng đặt một miếng Fabric Softener để khỏi có mùa hôi.
13. Làm cho giày không có mùi hôi bằng cách đặt miếng Fabric Softener trong đó qua đêm. Ngày mai, đôi giày sẽ thơm tho để mang đi làm hay đi học.
14. Dùng Fabric Softener để lau mặt kính máy TV sẽ làm cho bụi bặm bớt đóng lớp trên đó.
Phía trên cao băng đá, có một cái bông tuyết nhỏ sống trên những đám mây của mùa đông. Cái bông-tuyết này có một cái lỗ h́nh-ngôi-sao ở giữa và sáu cánh tay đưa ra mà nh́n giống như những cây thông bé nhỏ. Tất cả những cái bông-tuyết đều có sáu cánh tay, dĩ nhiên, nhưng không phải tất cả chúng nó đều nh́n giống như những cây thông bé nhỏ cả. Hơn thế, chỉ có một số ít là có h́nh-ngôi-sao ở giữa. Cái bông-tuyết này th́ đặc biệt. Tên của nó là Glitter.
Glitter đă lớn lên kế bên cửa nhà của ông Flip, một cái bông-tuyết già khó tính, với những cánh tay vuông. Glitter rất thích nói chuyện với ông Flip.
"Cậu đă được tạo nên cách đặc biệt, Glitter. Không có cái bông-tuyết nào nh́n giống như bạn cả," ông Flip đă nói với cậu bé một lần.
"Có những bông-tuyết nào giống như ông không, Flip?" Glitter hỏi.
"Không! Tôi là một-loại-duy-nhất, cậu bé." Ông Flip tiếp tục, "Cậu có thể nh́n chung quanh đám mây mà chúng ta đang sống ở đây, nhưng cậu sẽ không bao giờ t́m được hai cái bông tuyết giống nhau đâu."
Glitter suy nghĩ về điều này trong một lúc. "Đấng Tạo Hóa của chúng ta phải thật sự quan tâm đến chúng ta nếu Ngài đă tạo nên mỗi chúng ta cách đặc biệt."
"Đúng vậy," ông Flip đáp lại. "Ngài chắc chắn là như vậy."
Bất th́nh ĺnh một cơn gió lồng lộng thổi qua đám mây. "Ô! Thật là vui!" Glitter đă la lên khi cậu đă bám vào một trong những cánh tay mạnh mẻ của ông Flip. Cơn gió đă mang họ ra khỏi đám mây và đi vào bầu trời mở rộng. Glitter có thể thấy tất cả xung quanh him những h́nh dạng khác nhau của những người bạn bông-tuyết của cậu ta trong khi họ đang bay trong cơn gió. Glitter chưa bao giờ thấy điều ǵ thật đẹp như thế này. Cậu vui mừng rằng Đấng Tạo Hóa đă tạo nên cậu để làm một phần của bầu trời mùa đông dễ thương này.
Ông Flip and cậu bé Glitter cách chậm chạp cuốn đi xuống qua không khí mùa đông tươi mới. Glitter nh́n về phía mặt đất và một cái thở hổn hển của sự kích động đă đi vào cổ họng của cậu. "Hăy nh́n ḱa, ông Flip! Hăy nh́n vào những màu sắc!"
Đó là sự thật. Phía dưới những bông-tuyết, những đứa trẻ đă tụ tập đông đúc để đi trợt băng trên một cái hồ đông đá nhỏ, đang xoay ṿng và lượn trong những cái áo khoác màu sắc tươi sáng của chúng. Khi những bông tuyết đến gần hơn, Glitter đă không thể cầm được sự vui cười. Không có đứa trẻ nào nh́n giống như đứa trẻ nào hết! Vài đứa có da sậm và vài đứa có những tàn nhan. Vài đứa có những cái răng to, và vài đứa có những cặp mắt xanh lá cây. Ở chỗ này chỗ kia th́ có một cái đuôi tóc vàng đưa ra từ dưới cái nón, hay những cái mũ len che cái lỗ tai giữ cái tóc quăn đen ở đó.
"Tất cả những đứa trẻ đều khác nhau, ông Flip. Đấng Tạo Hóa cũng phải tạo nên họ cách đặc biệt!" Glitter nói lớn.
Ông Flip trả lời cách nhẹ nhàng khi họ đậu lên trên tà áo của một cô gái nhỏ có tóc-đỏ nhỏ, "Đúng vậy. Và Đấng Tạo Hóa yêu thương từng người họ."
Bạn có biết rằng Thượng Đế tạo nên bạn cách đặc biệt không? Và Ngài yêu thương bạn là người trong hiện tại! Thực vậy, Thượng Đế yêu thương bạn nhiều đến nỗi mà Ngài muốn ở cùng vơí bạn măi măi. Kinh Thánh nói rằng: "V́ Đức Chúa Trời đă yêu thương thế gian [gồm có bạn!], đến nỗi Ngài đă ban Con Một của Ngài [Chúa Giê-xu], hầu cho hể ai tin Con ấy th́ không bị hư mất, nhưng được sự sống đời đời [có nghĩa là măi măi!]" (Giăng 3:16). Nếu bạn muốn sống đời với Thượng Đế trên Thiên Đàng, chỉ tin rằng Chúa Giê-xu đă chết thế cho h́nh phạt về những tội lỗi của bạn rồi (những tội lỗi là những điều xấu mà chúng ta làm) và Ngài đă trở lại sự sống. Hăy cầu xin Thượng Đế giúp bạn sống một cuộc đời mới, trong sạch cho Ngài.
Bạn không cần phải là người lớn hơn, thông minh hơn, hay đẹp hơn chính bạn bây giờ. Thượng Đế yêu thương bạn là người mà Ngài đă tạo nên và Ngài muốn ở cùng bạn măi măi - bắt đầu từ hôm nay! Bạn chỉ cần nói điều này với Thượng Đế với hết cả tấm ḷng của bạn:
Kính thưa Thượng Đế, con cám ơn Ngài đă tạo nên con đặc biệt và thương yêu con nhiều đến nỗi mà Ngài đă ban gởi Chúa Giê-xu xuống chết cho những tội lỗi của con. Xin Ngài hăy vui ḷng vào cuộc đời con ngay bây giờ và giúp con sống cho Ngài. A-men.
Ông luật sư kia mới mở văn pḥng luật tại một trung tâm thương mại khá khang trang và nhộn nhịp người mua sắm. Vào ngày khai trương, trong lúc đang lau bụi bặm trên bàn giấy và xếp mấy quyển sách luật vào kệ sách, ông luật sư bỗng nghe có tiếng chân người ngoài cửa bước vào. Ông giả vờ như không thấy, ngồi xuống ghế và nhắc vội ống nghe điện thoại lên nói thật to:
"Hello, đây là văn pḥng luật sư X… Dạ vâng, từ ngày tốt nghiệp Tiến Sĩ luật khoa đến giờ tôi đă thắng nhiều vụ kiện lớn. Tôi đươc rất nhiều thân chủ tin tưởng. Đặc biệt, các công ty danh tiếng đều nhờ cậy đến tôi. Tôi luôn dành 10% khoản thu nhập rất cao của tôi để trợ giúp cho các công việc từ thiện."
Có tiếng gơ cửa, ông luật sư quay lại, thấy một người thanh niên đang đứng chờ từ năy giờ, ông mới lịch sự nói vào ống nghe điện thoại:
- Dạ xin lỗi bà, bây giờ tôi phải tiếp một thân chủ vứa mới đến. Lát nữa tôi sẽ gọi lại để hầu chuyện bà.
Quay về phía người thanh niên, ông hỏi: "Anh cần ǵ?"
Người thanh niên nói: "Thưa luật sư, có phải hôm nay là ngày đầu tiên văn pḥng của ông bắt đầu làm việc không?"
Ông luật sư mừng rỡ như bắt được vàng: "Đúng, đúng... thế anh cần tôi giúp vụ kiện nào?"
Người thanh niên trả lời: "Dạ thưa không. Tôi là chuyên viên của hảng địện thoại được gởi đến để gắn đường dây điện thọai cho văn pḥng ông."
Trong sách Tin Lành Giăng 15:5, Chúa Giê-su có phán rằng: "Ta là gốc nho, các ngươi là nhánh. Ai cứ ở trong ta và ta trong họ th́ sinh ra lắm trái, v́ ngoài ta, các ngươi chẵng làm chi được”. Vâng, đối với Cơ Đốc Nhân chúng ta, Chúa Giê-su chính là cây nho, và chúng ta là những nhánh nho. Cây và nhánh có chung một ḍng nhựa, nên có cùng một sự sống. Càng gắn bó với cây, nhánh càng sinh nhiều hoa trái. Nếu nhánh chỉ giả vờ gắn liền với cây th́ không thể nào sinh hoa trái được. Ví như đường dây đ́ện thoại của ông luật sư; không có sự nối liền đường dây với tổng đài th́ không thể có liên lạc đối thọai; mà không có liên lạc đối thoại th́ làm ǵ có thân chủ để nhận tiền thù lao.
Điều đặc biệt của cây nho là muốn sinh nhiều trái hơn, những nhánh của nó phải chịu đau đớn v́ cắt tỉa, v́ có cắt tỉa và vun xới, nhánh mới đâm hoa kết quả. Khi Chúa Giê-su chịu bị đóng đinh trên cây thập tự, và sườn bị ngọn giáo đâm thấu, Ngài như một thân nho trơ trụi, rồi từ đó Hội Thánh của Ngài được sinh ra, đơm bông kết trái dồi dào.
Cũng như những nhánh nho, mỗi Cơ Đốc Nhân cũng phải được cắt tỉa, vun xới bằng chính sự hy sinh và đau khổ bởi những thử thách trong đời sống th́ mới đơm bông, kết trái. Điều quan trọng là chúng ta hăy ở trong Chúa v́ ngoài Ngài ra, chúng ta chẵng làm chi được. Ở trong Chúa và kết nối với Ngài qua đường dây cầu nguyện để chúng ta tiếp nhận được sức sống và khả năng kết trái từ nơi Ngài. Chúa Giê-su đă dạy: "Ví bằng các ngươi cứ ở trong ta, và những lời ta ở trong các ngươi, hăy cầu xin mọi điều ḿnh muốn, th́ sẽ được điều đó” (Mathiơ 15:7).
Nếu Chúa Cứu Thế Giê-su là Gốc Nho đích thực và Người Trồng Nho là chính Đức Chúa Trời, th́ chúng ta, những Cơ Đốc Nhân, hăy là những nhánh nho căng nhựa sống, để dâng hiến cho đời những chùm nho tươi tốt, ngon ngọt.
Nguyện xin Chúa cắt tỉa chúng ta khỏi những gian dối và giả h́nh, để cây đời chúng ta trổ sinh nhiều hoa thơm, trái tốt. Cũng xin Chúa giúp chúng ta can đảm, dám sống theo những đ̣i hỏi cắt tỉa của Ngài. Amen.
Lê Thy viết theo một tài liệu sưu tầm trên internet
Chuyện xảy ra tại một làng quê xứ Tô Cách Lan (Scotland) . Nơi đó có một người rất nghèo tên là Fleming . Một hôm, đang làm việc ngoài đồng, bỗng ông nghe một tiếng kêu cứu phát ra từ một bải śnh lầy gần đó. Ông vội vă quăng bỏ tất cả dụng cụ, chạy về hướng bải lầy. Đến nơi ông thấy một cậu bé đă bị lún nửa thân h́nh trong đống bùn đen . Cậu bé kinh hoàng tột độ, vừa la hét vừa cố gắng cựa quậy để mong thoát ra cơn hiểm nghèo . Nhưng cậu càng cựa quậy th́ càng bị lún sâu hơn. May thay, ông Fleming đến vừa kịp lúc để cứu cậu bé ra khỏi cái chết khủng khiếp đó.
Ngày hôm sau, một cổ xe thật sang trọng dừng trước căn nhà ông Fleming. Một ông qúi phái từ trên xe bước xuống và tự giới thiệu là cha của cậu bé được ông Fleming cứu ngày hôm qua.
Ông ấy nói vơí ông Fleming:
- Ông đă cứu mạng con tôi, tôi đến đây để đền ơn ông !
Ông Fleming xua tay từ chối:
- Tôi không thể nhận sự đền ơn đó của ông. Gặp người bị nạn th́ bổn phận của tôi là phải cứu họ.
Vừa lúc đó, con trai của ông Fleming bước vào nhà. Ông nhà giàu hỏi:
- Có phải con trai ông không ?
Ông Fleming kiêu hănh trả lời :
- Vâng, chính nó !
- V́ ông cứ nhất định không chịu nhận số tiền đền ơn của tôi, bây giờ tôi muốn bàn với ông một việc như sau. Tôi xin ông chấp nhận cho tôi lo chuyện học của cháu. Tôi sẽ đưa cháu vào học cùng trường với con tôi. Nếu cháu thông minh, siêng năng th́ cháu sẽ trở thành người hữu dụng để cho chúng ta hănh diện v́ cháu.
Ông nhà giàu thực hiện đúng lời hứa. Con ông Fleming được vào học ở trường nổi tiếng nhất và đă tốt nghiệp trường Ykhoa Bệnh viện St-Mary tại Luân Đôn rồi sau đó được cả thế giới biết đến dưới cái tên Sir Alexender Fleming, người khám phá ra thuốc trụ sinh Penicillin.
Những năm về sau, cậu bé con ông nhà giàu suưt chết trong bải śnh năm nào lại bị nhiễm bệnh sưng phổi. Và lần nầy th́ làm sao ông được cứu ? – Chính « Penicillin » đă cứu sống ông.
Vậy các bạn và các em có biết ông nhà giàu đó tên ǵ không ? – Đó là Lord Randolph Churchill !
Và cậu bé con của ông là ai ? – Sir Winston Churchill !
Nên mở ḷng với tha nhân, bạn bè ! Cho dù những ngựi được ḿnh giúp sẽ không đền đáp được, thậm chí c̣n lấy oán báo ơn, nhưng ḿnh cũng sẽ được đền bù bằng Ơn Phước của Thượng Đế ban cho
"Cái ǵ tôi đă tiêu xài, bây giờ không c̣n nữa,
Cái ǵ tôi đă mua sắm, bây giờ tôi phải để lại cho người khác,
Chỉ cái ǵ tôi đă cho, thuộc về của tôi."
Đừng bao giờ phí phạm bất cứ một giây phút nào để nghĩ đến kẻ thù hoặc người ḿnh ghét
“Đêm nay Thu sang cùng heo may
Đêm nay sương lam mờ chân mây!
Tiếng hát thật buồn từ máy thu băng đưa Lan trở về vùng kỷ niệm ngày xưa… ngoài song cửa hàng cây thay màu áo! Chiếc áo màu xanh mát của mùa Hè như hy vọng của đời học sinh, của t́nh yêu giờ đổi sang màu vàng Thu e ấp, kiều diễm, một bức tranh đẹp tuyệt vời của Đấng Tạo Hoá.
Ngày đó… một quyển Kinh Thánh thật cũ, phai màu gần như rách nát đă gợi sự chú ư của Lan khi bước vào pḥng ăn để t́m một ly cà phê … nh́n quanh đó không thấy ai, Lan nh́n quyển Kinh Thánh thật nhanh “King James Version” phai màu làm cho Lan suy nghĩ miên man.
-Chúa ơi, Có phải Chúa đưa đến cho con một người bạn cùng lư tưởng? Con cảm ơn Chúa.
Nhờ anh Bob t́m hiểu ai là chủ nhân của quyển Kinh Thánh đó, ba hôm sau anh Bob t́m Lan và nói với Lan:
- Immanuel, một thanh niên trẻ mới đổi đến đây làm việc đó Lan.
- Immanuel? Lan ít nghe người có tên đó. Cảm ơn anh Bob đă giúp Lan nhé.
D́ của Lan thường nói một quyển Kinh Thánh củ kỷ thường thuộc về một người có đời sống tâm linh rất cao… Lan cũng nghĩ như vậy.
Tan sở làm chiều hôm đó, Lan đi t́m một quyển “King James Version” mới, có sách dẫn "concordance", Lời Chúa nói viết màu đỏ, Lan nhờ ghi ngoài b́a chữ “Immanuel” màu vàng thật đẹp. Sáng hôm sau Lan mang vào sở làm và để bên cạnh quyển Kinh Thánh của Immanuel với tấm thiệp nhỏ: “Welcome Immanuel and God Bless you! Xin chào mừng Immanuel và nguyện xin Chúa thêm ơn cho bạn."
Một tuần sau … Lan đang ngồi soạn bài học Kinh Thánh cho lớp học phụ nữ tối hôm đó, Lan nh́n lên thấy một thanh niên trẻ tuổi, có nụ cười tràn lên ánh mắt, người đó đưa tay bắt tay Lan và giới thiệu:
-Chào chị, tôi là Immanuel.
-Ô, anh chính là chủ nhân của quyển Kinh Thánh nằm cô đơn ở đây mỗi sáng?
-Vâng, chính tôi.
Immanuel trao tặng cho Lan một chậu bằng sành nhỏ xinh xắn, không là chậu hoa mà là chậu lá mùa Thu, những chiếc lá màu vàng và màu đỏ nh́n giống như lá thật vậy. Rất đẹp.
-Xin Lan nhận món quà nhỏ này nhé, tôi cảm ơn Lan đă chào mừng tôi với quyển Kinh Thánh, một kỷ niệm tuyệt vời, tôi sẽ giữ măi kỷ vật của Lan.
- Xin cảm ơn Immanuel và nguyện Chúa ở cùng và xin Đức Thánh Linh d́u dắt chúng ta.
Từ đó… Immanuel và Lan trở thành bạn làm việc chung, chị em trong Chúa, hợp tính và hợp ư nhau, và nhất là cả hai yêu Chúa nhiệt t́nh.
Immanuel quư Lan như chị, Lan yêu thương Immanuel như người em trai nhỏ, Chúa đă đưa đến cho Lan để cùng chia sẻ vui buồn trên chiến trường tâm linh.
Immanuel và Lan t́m đủ mọi cách và những th́ giờ có được để làm chứng về Chúa cho người trong sở làm và ngoài phố.
Có nhiều lúc Immanuel thật buồn và nói:
- Công ty này có bốn trăm nhân viên, mà gần như cả bốn trăm người cùng muốn đi vào đêm đen!
-Ḿnh cứ làm công việc gieo giống với tất cả ḷng tin yêu Chúa và yêu người, Chúa sẽ cho kết quả như ư Ngài Immanuel ạ, đừng lo lắng nhé? Lan nói để khuyến khích Immanuel và an ủi chính ḿnh.
Cảm ơn Chúa, Immanuel và Lan làm việc nhờ được tín nhiệm trong công ty và nhờ Đức Thánh Linh vùa giúp nên ông sếp lớn (Giám đốc) và các ông sếp dưới quyền đều không ai làm khó dễ về việc mang Kinh Thánh, học và cầu nguyện trong sở làm, có người phản bác lại, có người chịu nghe và tin Chúa, có vài người đến khuyên Immanuel và Lan nên bỏ cuộc, v́ họ nghĩ sẽ có hại mà thôi!
Immanuel và Lan cười nhỏ nhẹ đáp:
- Trước mặt Thượng Đế, chúng tôi nên vâng lời quư bạn hay vâng Lời Thượng Đế ? (Công vụ sứ đồ 4: 19; Acts 4: 19).
Immanuel thường nói:
-Chúng ta như chiếc xe đang chạy trên xa lộ quá nhiều xe, chúng ta không thể dừng lại được, v́ chúng ta đang sống trong một thời điểm thật quan trọng, nếu chúng ta để thời giờ và dịp tiện qua đi, nó sẽ không trở lại. Thiên Chúa đă ban cho chúng ta trí óc để quyết định mọi việc, nhất là đời sống tâm linh, tương giao với Chúa, chúng ta đă ư thức được sự hiện hữu của Ngài và giúp chúng ta hăng hái chia sẻ với mọi người về t́nh yêu và chương tŕnh cứu rỗi của Ngài.
Mùa Thu lại đến, khi xin được trợ cấp của một trường Thần học ở California, Immanuel từ giả Lan để lên đường … ngày chia tay, Lan mời Immanuel đến nhà Lan ăn cơm, hôm đó Immanuel đến sớm, Lan c̣n đang nghe nhạc Việt nam, Lan giải nghĩa cho Immanuel hai câu hát về Thu:
“Đêm nay Thu sang cùng heo may
Đêm nay sương lam mờ chân mây …”
-Nhạc Việt Nam hay và ư nghĩa quá, Immanuel nói.
Immanuel tặng Lan quyển sổ nhỏ có địa chỉ trường thần học và địa chỉ điện thư để liên lạc, mở ra xem, Lan thật cảm động, một chiếc lá mùa Thu vàng ép vào đó.
Immanuel nói: - Đừng quên tôi!
Lan cúi đầu dấu đôi mắt ướt và nắm chặt tay Immanuel nói đùa:
- Chị sẽ nhớ cậu em trai vào mỗi mùa Thu tới, chịu không?
- Ngày gặp lại nhau, Immanuel muốn chị gọi là cậu em hay là ông Mục sư?
-Immanuel sẽ măi măi là em của chị Lan.
Những bức điện thư đi về đêù đặn, Immanuel rất tiến bộ trong việc học và hay gửi cho Lan nhiều bài học và tài liệu dưỡng linh, một món quà cho chị Lan vào lễ Chúa Giáng Sinh, nhưng không quên kèm theo trong đó hai chiếc lá mùa Thu màu vàng và đỏ thật dễ thương với lời viết:
-Những chiếc là này Immanuel đă nhặt trước sân trường và để dành tặng chị.
Lan rất quư những chiếc lá mùa Thu đó và nhớ thương người em trong Chúa của ḿnh thật nhiều !
Mùa Thu lại trở về, hàng cây ngoài sân đă khoát áo vàng Thu, Lan thấy thật buồn, Thu lại về đây, nhưng Immanuel sẽ không gửi chị Lan những chiếc lá nhặt trước sân trường nữa!
Immanuel đă mang theo mộng ước, ḷng yêu Chúa nhiệt t́nh, tha thiết với sự mất c̣n của mọi người chưa nghe, biết Chúa, Immanuel để lại cho Lan những kỷ niệm ngày cũ và nỗi đau xót nhớ thương lúc nào cũng như c̣n quá mới …đi vào ḷng đất qua một chứng bệnh mà y khoa c̣n chịu thua!
Lan t́m an ủi qua Lời Kinh Thánh dạy:
Giăng 11: 25 Đức Chúa Giê-su bảo: "Chính Ta là sự sống lại và sự sống, người nào tin Ta, dù có chết cũng sẽ sống. 26. C̣n ai sống mà tin Ta sẽ chẳng bao giờ chết, con tin điều ấy không?"
-Immanuel ơi, em đă làm tṛn sứ mệnh Chúa giao em, chị c̣n đi… đi như người lạc vào rừng Thu, không có gió heo may, không có sương lam, nhưng có ḍng lệ tuôn trên má chị, trước mặt chị những chiếc lá màu vàng, màu đỏ mờ đi, chị nhớ dáng em cười…
Lan cúi đầu và nh́n theo những chiếc lá vàng rơi đang bị gió cuốn bay nhanh… Lan nghẹn ngào th́ thầm qua ḍng lệ:
Trong một khu vườn tuyệt đẹp kia có nhiều loại hoa đua nhau khoe màu tranh sắc: Hoa Hồng, hoa Hướng Dương, hoa Vạn Thọ, hoa Cúc, kể cả vài cụm bông Móng Tay và bông Mười Giờ.
Một ngày kia, có người đến nh́n ngắm những bông hoa đẹp, rồi lấy một cây thước ra đo chiều cao, chiều dài cũng như đếm số các nụ hoa. Xong ông ta bỏ đi.
Ư thức về chiều cao và độ lớn của ḿnh, hoa Hướng Dương càng vươn cổ lên cao và nói: "Trong khắp khu vườn, không hoa nào lớn mạnh như chúng tôi". Nghe nói thế, hoa Hồng lên tiếng: "Nhưng không hoa nào đẹp và tỏa hương thơm ngát như chúng tôi". Không chịu thua ai, hoa Vạn Thọ góp lời: "Hai người nói thế nghe sao phải, to lớn và thơm tho nào có ư nghĩa ǵ. Hai người làm ǵ có được nhiều bông hoa như chúng tôi".
Nghe những loại hoa trên tranh luận, các loại hoa Cúc, hoa Móng Tay và hoa Mười Giờ cảm thấy tủi phận. Hoa Móng Tay t́m lời an ủi hoa Mười Giờ: "Bọn ḿnh không đẹp, không thơm, nhưng được cái là dễ trồng nên được nhiều người ưa thích".
Sau đó, khu vườn trở lại yên lặng trong khoảnh khắc. Nhưng hoa Cúc phá tan sự im lặng nặng nề với những phát biểu sau đây: "Sao các anh, các chị lại có thể suy nghĩ thế? Bởi đâu các anh các chị lại tranh nhau về chiều cao, về độ lớn, về vẻ đẹp, về hương thơm. Anh chị quên rằng: Dù lớn hay nhỏ, dù mạnh hay yếu, dù đỏ hay vàng, mọi bông hoa đều nhận lănh h́nh hài, vẻ đẹp và hương thơm từ bàn tay của Đấng Tạo Hóa và dưới mắt Người chúng ta đều như sau. Mỗi chúng ta đều được Người ban cho đồng đều ánh sáng và hơi ấm của mặt trời. Mỗi bông hoa đều được Người cho mưa rơi xuống gốc và sương sa trên ḿnh như nhau. Đó là Mầu Nhiệm của ḷng quảng đại và khoan nhân của Thiên Chúa".
Sự phân b́, ghen tuông đă và đang làm khổ đau cho con người cũng bằng tính tự cao, tự đại hay ít ra tính phân b́, ghen ghét cũng làm cho chúng ta không được thư thái, b́nh an. V́ thế, có người đă đề ra những phương pháp sau đây như những điều kiện để được hưởng sự b́nh an trong tâm hồn:
- Nếu tôi không muốn so sánh ḿnh với người khác, tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc với những ǵ tốt đẹp nơi tôi.
- Nếu tôi không làm nô lệ cho sự thành công, tôi có thể sản xuất những thành quả tốt đẹp kẻ khác chờ đợi nơi tôi.
- Nếu tôi không để ḿnh bị vướng vào mạng lưới của sự cạnh tranh, tôi sẽ thông phần và chia sẻ được những cái tốt đẹp hàm ẩn trong tất cả mọi người.
Để đả phá tính ích kỷ, người Ả Rập thường kể câu chuyện như sau:
Tai một khu phố nọ, có không biết bao nhiêu cửa hàng ăn uống mọc lên. Hương vị bốc lên từ các cửa hàng này thu hút những người giàu lẫn kẻ nghèo. Những người giàu đến đây để thưởng thức những của ngon vật lạ, c̣n những người nghèo th́ chỉ mong ăn được chút cơm thừa canh cặn hay cùng lắm là chỉ để hít thở được hương vị thơm ngon bốc lên từ các nhà bếp...
Một hôm, có một người nghèo mon men đến một cửa hàng. Trên tay anh cầm một ổ bánh ḿ. Anh người nghèo này có ư nghĩ độc đáo: thay v́ chầu chực hưởng phần ăn thừa của thực khách, anh bèn leo lên mái nhà, rồi ngồi cạnh ống khói của nhà bếp. Anh vừa nhai bánh ḿ vừa hít thở làn khói bốc ra từ nhà bếp, anh nhai ngấu nghiến ổ bánh ḿ mà tưởng tượng như ḿnh đang thưởng thức những của ngon được dọn trên bàn thượng khách.
Nhưng không may cho anh, v́ hôm đó người chủ nhà hàng gặp nhiều rắc rối trong công việc làm ăn cho nên không có được bộ mặt vui tươi cho mấy. Thế là ông sai những người hầu bàn lôi cổ người ăn xin xuống khỏi mái nhà và yêu cầu trả tiền. Ông lư luận với người ăn xin như sau: "Khói bốc ra từ nhà bếp của ta không phải là khói chùa, nhà ngươi đă thưởng thức làn khói đầy hương vị đó, yêu cầu nhà ngươi trả tiền cho ta".
Người ăn xin không chịu trả tiền. Nội vụ đă được đem ra trước ṭa án. Quan đầu tỉnh phải nhức đầu v́ vụ án này. Ông cho triệu tất các bực thức giả trong toàn tỉnh để giúp ông giải quyết vụ án. Những người này đưa ra hai ư kiến xem ra đều có lư cả: một bên nói rằng khói bốc ra từ cửa hàng, do đó nó là chủ hữu của ông chủ cửa hàng. Những người khác th́ cho rằng khói cũng như không khí là của mọi người, thành ra người ăn xin có quyền hưởng mà không phải trả đồng xu nào.
Sau khi đă bàn bạc và cân nhắc, quan đầu tỉnh mới đưa ra phán quyết như sau: "Người nghèo đă hưởng khói mà không đụng đến thức ăn, cho nên anh ta hăy lấy một đồng bạc, ra giữa công viên, gơ đồng bạc vào ghế đá, âm thanh của đồng bạc sẽ lan ra. Người chủ cửa hàng muốn đ̣i tiền của khói, ông hăy lắng nghe âm thanh ấy".
Người kể câu chuyện ngụ ngôn trên đây có lẽ muốn nói với chúng ta rằng sự ích kỷ không mang lại cho chúng ta một lợi lộc nào.
Nhưng sự ích kỷ không bao giờ mang tính chất trung lập. Nghĩa là khi tôi khép kín tâm hồn, khi tôi chỉ biết nghĩ đến ḿnh, không những tôi làm cho người khác bớt hạnh phúc, mà chính tôi cũng chết đi một phần trong tôi. T́nh liên đới không phải là một thứ xa xỉ phẩm được thêm vào tương quan giữa người với người hoặc như một thứ tô điểm phụ thuộc cho nhân cách của tôi, mà là đ̣i hỏi thiết yếu của ơn gọi làm ngựi. Tôi càng nên người hơn khi tôi sống cho tha nhân. Tôi càng trở nên phong phú hơn khi tôi trao ban...
Chúa Giêsu đă mạc khải cho chúng ta ơn gọi đích thực của con người: đó là sống trọn vẹn cho tha nhân. "Này là Người, này là con người với đầy đủ tính người". Đó phải là ư nghĩa của lời tuyên bố của Philato khi ông cho tŕnh diện trước đám đông một Chúa Giêsu với tấm thân không c̣n h́nh tượng của con người nữa và nói: "Này là người...". Con người chỉ thể hiện được trọn vẹn tính người khi con người tiêu hao hoàn toàn v́ người khác, khi con người sống hoàn toàn cho người khác...
Đó là định luật của T́nh Yêu mà Chúa Giê su đă mạc khải cho chúng ta: Ai đi t́m mạng sống ḿnh, người đó sẽ mất. Ai mất mạng sống ḿnh, người đó sẽ t́m gặp lại.
Câu chuyện về một con cho săn chim tên là Sam. Chó Sam đă dạy cho người chủ nó sự vui thích hóa hợp cùng thiên nhiên qua nỗi say mê dễ lây khi t́m thấy và chỉ chỗ những con chim. Thường th́ chó và chủ chia nhau những bữa ăn trưa nấu sẵn trong một khu vườn trồng táo bỏ hoang và ngủ say sưa sau đó.
Trong một buổi chiều sâm sẩm tối, chó Sam và người chủ lạc nhau. Cả hai đều không quen thuộc với vùng đất. Người chủ gọi và thổi c̣i, nhưng không thấy dấu hiệu ǵ của Sam. Người đàn ông phải về thành phố v́ một cái hẹn quan trọng và sẽ không thể trở lại cho tới ngày hôm sau. Làm thế nào ông có thể để con chó tín cẩn đi lang thang một ḿnh suốt đêm được? Oâng tự hỏi, nếu Sam trở lại và không thấy ai hết; nó có lẽ sẽ đi rong t́m và không chừng bị lạc mất luôn? Đoạn người đàn ông nhớ lại một mánh lới mà vị huấn luyện chó già nua đă truyền lại cho ḿnh. Oâng mở nút chiếc áo phủ ngoài, cởi ra cái áo sơ-mi của ḿnh và đặt nó trên mặt đất, dưới những nhánh của một bụi cây nhỏ. Hôm sau khi trở lại, ông thấy chó Sam nằm cuốn đuôi với cái mũi nó vùi dưới cánh tay áo chiếc sơ-mi. Chó Sam ngửng đầu và vẫy đuôi như muốn nói với người chủ, “Tôi đă kiên nhẫn chờ ông suốt cả đêm qua trong cảm giác cô đơn và bị bỏ mặc.”
Bạn đă từng cảm thấy lẻ loi và bị bỏ rơi không? Cô đơn là một vấn đề thông thường trong nền văn hóa tân tiến của chúng ta và người Cơ-đốc cũng không thoát khỏi điều đó. Nếu lúc nào những cảm giác đó đến, chúng ta có một thứ để an ủi tốt hơn cái áo sơ-mi cũ. Chúng ta có thể cuộn ḿnh với Lời của Đức Chúa Trời trong Kinh-thánh để được nhắc nhớ về những Hứa ngôn và các lẽï thật quư báu của Thiên Chúa, dùng cho cá nhân, phù hợp, và mang tính trường cửu:
1) ”V́ chính Đức Chúa Trời có phán rằng: Ta sẽ chẳng ĺa ngươi đâu, chẳng bỏ ngươi đâu.” (Hêb 13:5b).
2) “Có một người bạn gần gụi hơn anh em ruột” (Châm ngôn 18:24b).
3) “Đức Thánh Linh thật sự đang ngự trong anh chị em” (I Cô-rin-tô 6:19a).
4) “Cha sẽ ban cho các ngươi một Đấng cố vấn khác để ở với các ngươi cho đến đời đời” (Giă14:16b)
Buồn thay cho những người c̣n ở ngoài Chúa Cứu Thế không có được những nguồn lợi tuyệt diệu đó. Họ không c̣n chỗ nào để quay về khi bị tràn ngập bởi những cảm giác cô đơn là sự thường đưa đến chán nản, nghiện ngập, hoặc cả tự tử nữa. Điều này thúc dục tất cả chúng ta nếu có thể, chia xẻ nhiều hơn nữa với mọi người về “một sự vui mừng lớn cho muôn dân chưa từng loan ra.” (Lu-ca 2:10,TLB).
Sally đă thuật lại cho chúng tôi nghe một kinh nghiệm mà cô học được trong một lớp ngoại khóa với tiến sĩ Smith. Cô kể rằng tiến sĩ Smith là diễn giả nổi tiếng với những bài giảng rất tinh tế.
Một ngày nọ, khi bước vào lớp, Sally nhận thấy rằng hôm nay lớp sẽ có một tṛ vui ǵ đấy. Trên tường là một tấm bia lớn, và trên chiếc bàn gần đó có rất nhiều phi tiêu. Tiến sĩ Smith bảo với tất cả học sinh rằng hăy vẽ h́nh của người nào mà bạn ghét nhất, hoặc là h́nh của ai làm cho bạn tức giận, và ông cho phép họ ném phi tiêu vào h́nh vẽ đó.
Cô bạn của Sally vẽ h́nh cô gái đă "cướp" mất người yêu của cô. Một người khác th́ vẽ h́nh đứa em trai của ḿnh. Sally cũng vẽ bức h́nh của một người bạn cũ, cô dồn công sức để vẽ sao cho thật giống, ngay cả những cái mụn trên mặt cô bạn. Xong xuôi, Sally có vẻ rất hài ḷng với tác phẩm của ḿnh...
Cả lớp xếp hàng và bắt đầu ném phi tiêu, mọi người cười nói rôm rả và không khí có vẻ rất vui nhộn. Một số học sinh ném phi tiêu rất mạnh đến nỗi tấm h́nh của họ bị rách toạc cả ra. Sally chờ tới lượt ḿnh... Và cô đă rất thất vọng khi tiến sĩ Smith đề nghị mọi người dừng lại và trở về chỗ ngồi v́ thời gian có hạn.
Trong khi Sally ngồi nghĩ và hậm hực trong ḷng v́ không có cơ hội để ném phi tiêu vào h́nh kẻ ḿnh ghét, th́ tiến sĩ Smith bắt đầu gỡ tấm bia ra khỏi tường.
Và sau tấm bia đó là bức h́nh của Chúa Jesus...
Một sự im lặng bao trùm cả lớp học khi các học sinh trong lớp nh́n thấy bức h́nh của Chúa Jesus bị rách nham nhở trên tường; Những cái lỗ và những dấu lởm chởm trên mặt Chúa, và hai mắt Chúa bị đâm thủng.
Tiến sĩ Smith chỉ nói một câu, "Hễ các ngươi đă làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em ta, ấy là đă làm cho chính ḿnh ta vậy."
Tất cả mọi người đều im lặng, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của những học sinh trong lớp, mọi người nh́n vào bức ảnh của Chúa và suy gẫm cho bản thân ḿnh.
Câu hỏi suy gẫm
Hăy nghĩ về người mà bạn ghét nhất! Bạn đang đối xử với người đó như thế nào?
Mathio 25:40
"... Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi đă làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em ta, ấy là đă làm cho chính ḿnh ta vậy."
John Powell, một giảng-sư tại trường đại-học Loyola tại Chicago, viết về một sinh-viên tên là Tommy trong lớp học “Thần-học Đức-tin” của ông như sau:
Cách đây khoảng mười hai năm, tôi đứng quan-sát các sinh-viên của tôi sắp hàng vào học buổi đầu-tiên của lớp “Thần-học Đức-tin” của tôi. Đó là ngày đầu-tiên tôi gặp Tommy. Cả đôi mắt lẫn trí-óc tôi bị giật một cái. Cậu ta đang chải mái tóc vàng chảy dài quá vai đến một gang tay.
Đây là lần đầu-tiên tôi thấy một câu trai có mái tóc dài đến như thế. Tôi đoán chừng đấy là mốt mới. Trí của tôi nói với tôi rằng không phải những ǵ mọc trên đầu một người là đáng kể, nhưng những ǵ chứa bên trong cái đầu ấy mới là điều đáng kể; dầu vậy, ngày hôm ấy, tôi chưa sẵn-sàng cho điều này, và cảm-xúc tôi bị xáo-trộn. Tôi tức-th́ sắp hạng Tommy vào dưới vần “K” tức kỳ-cục, rất kỳ-cục.
Rồi Tommy hiện nguyên h́nh là “kẻ vô-thần nội-trú” trong lớp học “Thần-học Đức-tin” của tôi. Cậu ta liên-tục phản-kháng, dè bỉu, hoặc chê-trách về sự khả-tín của một Đức Chúa Cha có t́nh yêu-thương vô-điều-kiện. Chúng tôi sinh-hoạt với nhau tương-đối là ḥa-b́nh suốt một tam-cá-nguyệt, cho dù tôi phải công-nhận rằng có những lúc, cậu ta là một cục nợ nặng ngồi cuối lớp.
Vào cuối khóa học, khi cậu ta đến để trao bài thi cuối khóa, với một giọng nói đượm chút ngờ-vực, cậu ta hỏi tôi , “ Thầy có nghĩ rằng tôi có thể t́m thấy Chúa không?” Tôi tức-th́ quyết-định ngay là phải áp-dụng một màn trị-liệu bằng phương-pháp chấn-động. “ C̣n khuya!” Tôi nói một cách mạnh-mẽ. Cậu ta đáp lời” Ô, vậy mà em cứ tưởng là thầy đang cố rao bán điều ấy chứ.”
Tôi cố-ư đợi cho cậu ta bước ra khỏi cửa lớp khoảng năm bước , rồi mới gọi vói ra, “ Tommy! Tôi không nghĩ rằng em sẽ gặp Chúa, nhưng tôi chắc-chắn trăm phần trăm rằng Chúa sẽ t́m thấy em!”.
Cậu ta hơi nhún vai, rồi bước ra khỏi lóp và ra khỏi cuộc đời tôi. Tôi cảm thấy hơi thất-vọng khi thoáng nghĩ rằng cậu ta đă không bắt được câu gợi ư khéo-léo của tôi :” Chúa sẽ t́m thấy em!” Ít ra cũng c̣n được câu khéo-léo, tôi nghĩ vậy.
Sau đó tôi nghe tin rằng Tommay đă ra trường, và tôi cảm thấy thật nhẹ-nhơm. Rồi một tin buồn đến. Tôi nghe nói rằng Tommy bị bệnh ung-thư không chữa được. Nhưng trước khi tôi t́m đến gặp Tommy, th́ cậu ta đă đến gặp tôi trước. Khi cậu bước vào văn-pḥng, tôi thấy thân-thể cậu thật quá tiều-tuỵ, và mái tóc dài đă rụng hết v́ tác-dụng của cuộc trị-liệu dược-phẩm, nhưng cặp mắt cậu ngời sáng, và tôi tin rằng đây là lần đầu-tiên tôi nghe giọng cậu mang vẻ rắn-rỏi.
“Ồ Tommy, Tôi thường nghĩ đến em luôn. Nghe nói em bị bệnh.” Tôi thốt lên.
“Vâng, em bệnh, mà bệnh nặng lắm. Em bị ung-thư cả hai buồng phổi. Em chỉ c̣n được vài tuần nữa mà thôi.”
“Em có thể nói về chuyện này được không ?” tôi hỏi.
“Được chứ, thầy muốn biết về điều ǵ ?” cậu ta trả lời.
“Em có cảm-tưởng như thế nào khi biết rằng ḿnh đang chết trong lúc chỉ mới hai mươi bốn tuổi ?”
“Ờ, có khi c̣n tệ hơn nữa đó.”
“Chẳng hạn như ?”
“ Dạ, chẳng hạn như ḿnh đang ở tuổi năm mươi mà không có một giá-trị nào hay một lư-tưởng nào hết; hay là đă năm mươi tuổi rồi mà c̣n nghĩ rằng rượu chè, đàn-bà hấp-dẫn, và kiếm nhiều tiền là những điều thực-sự “thành-công lớn” trong cuộc đời.”
( Tôi bắt đầu làm một cuộc lục-soát hồ-sơ trong tâm-tưởng những hồ-sơ đánh dấu mẫu-tự “K” mà tôi đă xếp Tommy thuộc loại kỳ-cục ở đó. Tôi thấy h́nh như là bất-kỳ những ai mà tôi cố phân-hạng họ để có cớ chối-bỏ họ, th́ Chúa luôn gửi họ trở lại để dạy-dỗ tôi.)
Tom nói “Nhưng điều em thực-sự muốn gặp thầy để nói, là cái điều mà thầy đă nói với em ngày cuối-cùng của lớp học.”
(Cậu ta nhớ!) Cậu nói tiếp,” em hỏi thầy rằng thầy có nghĩ em sẽ t́m thấy Chúa không, th́ thầy nói, “C̣n khuya!” khiến em ngạc-nhiên. Rồi thầy nói, “ Nhưng Chúa sẽ t́m gặp em.” Em nghĩ về điều này rất nhiều, cho dù sự t́m-kiếm Chúa của em trong thời-gian ấy thật là mănh-liệt.”
(Câu nói khéo-léo của tôi….Cậu ta có nghĩ về câu này rất nhiều!)
“Nhưng khi bác-sĩ cắt bỏ một cục từ trong bụng em và cho em biết là cục này có mầm bệnh, th́ đó là lúc em trở nên nghiêm-trang trong việc đi t́m Chúa. Và khi mầm bệnh lan qua những cơ-quan trọng-yếu của em, th́ em thực sự đă dùng nắm tay đẫm máu của ḿnh mà đập cánh cửa bằng đồng của thiên-đàng, nhưng Đức Chúa Trời đă không xuất-hiện. Sự thật là, chẳng có chuyện ǵ xẩy ra hết. thầy đă từng bao giờ cố-gắng hết sức ḿnh để xin một điều ǵ trong một thờI-gian rất lâu mà không có kết-quả ǵ chưa ? Ḿnh trở nên bị ớn về mặt tâm-lư; và chán không c̣n muốn cố-gắng nữa. Và thầy sẽ bỏ cuộc. Rồi, một hôm em thức dậy và thay v́ kêu-cầu một vài lời khiếu-nại vô-ích qua bức tường cao để cầu đến một vị Chúa mà có thể có mặt hay không có mặt, em chỉ bỏ cuộc một cách đơn-giản. Em đă quyết-định là thực ra em không quan-tâm đến Chúa, hay đến một đời sống sau khi chết, hay bất-kỳ những ǵ giống như vậy. Em đă quyết-định là em sẽ dùng những th́-giờ c̣n lại của em để làm những điều ǵ có ích. Em nghĩ về thầy và lớp học của thầy, và em nhớ một điều nữa thầy có nói: “ Sự đau-buồn căn-bản là khi sống hết một đời sống mà không yêu-thương một ai. Nhưng cũng có một điều đau-buồn không kém là khi sống qua hết một đời và từ-giă cơi đời này mà chưa từng bao giờ nói với những người ḿnh yêu-thương là ḿnh đă yêu-thương họ. “ Bởi vậy em mới bắt đầu với điều khó làm nhất, đó là đốI với ba của em. Khi em đến gặp ba em th́ ông đang đọc báo.
“ Thưa ba.”
“Ờ, ǵ đó?” Ba em hỏi em mà không hề hạ tờ báo xuống.
“Ba, con muốn nói chuyện với ba.”
“ Rồi, nói đi.”
“ Con muốn nói là điều này quan-trọng lắm.”
Tờ báo từ-từ hạ xuống độ ba phân Anh. “ Ǵ đó?”
“ Ba, con thương ba. Con chỉ muốn cho ba biết điều ấy.”
(Tom cười với tôi và nói với một sự thỏa-măn rơ-rệt, như thể em cảm thấy một sự hân-hoan ấm-áp và bí-mật đang tuôn chảy bên trong .)
“ Tờ báo run-rẩy rơi xuống sàn nhà. Rồi ba của em làm hai điều mà em nhớ là ông chưa từng bao giờ làm trước đây. Ông khóc và ôm lấy em. Hai cha con nói chuyện với nhau suốt đêm, mặc dù cha em phải đi làm vào buổi sáng ngày hôm sau. Em cảm thấy rất sung-sướng được gần-gũi với ba em, được thấy những giọt nước mắt của ông, cảm-nhận được ṿng tay ôm-ấp của ông, và được nghe ông nói những lời yêu-thương em. Đối với mẹ và em của em th́ sự việc dễ-dàng hơn. Họ cùng khóc với em, và mọi người ôm lấy nhau, bắt đầu nói cho nhau nghe những điều thật tốt-đẹp. Chúng em chia-xẻ với nhau những điều chúng em đă giữ kín quá nhiều năm.
Em chỉ lấy làm tiếc có một điều – là em đă đợi quá lâu để làm điều ấy. Lúc ấy em chỉ mới bắt đầu mở tấm ḷng ra cho tất-cả những người mà em đă từng gần-gũi họ trước đó. RồI cho đến một hôm, khi em quay lại th́ thấy Đức Chúa Trời đă đứng sẵn ở đó ! Khi em nài-nỉ với Ngài th́ Chúa đă không đến với em. Em đoán là em đă làm giống như một người dạy thú đang giơ cái ṿng lửa cho thú nhảy qua; và thúc-dục “ Lẹ đi, nhảy qua đi mà. Lẹ đi, tôi cho Người ba ngày, ba tuần nghe.”
Rơ-ràng là Đức Chúa Trời làm việc theo cách riêng của Ngài và theo th́-giờ riêng của Ngài. Nhưng điều quan-trọng là Ngài lúc nào cũng có mặt. Chúa đă t́m thấy em . Thầy nói đúng. Chúa t́m em ngay cả khi em đă không c̣n đi t́m kiếm Ngài nữa.”
“Tommy này,” tôi thực-sư nghẹn-ngào, “tôi nghĩ rằng em đang nói một điều thật là quan-trọng và lớn-lao hơn là em nghĩ. Ít ra là đối với tôi, điều em đang nói là cách chắc-chắn nhất để t́m thấy Chúa là đừng biến Ngài thành vật sở-hữu riêng của ḿnh, hay là chỉ một người giải-quyết vấn-đề, hay chỉ là một nguồn an-ủi cấp-tốc mỗi khi ḿnh cần đến, nhưng là mở ḷng ra để yêu-thương người khác. Em biết không, sứ-đồ Giăng đă nói đến điều này rồi. Ông nói rằng: ‘Đức Chúa Trời là t́nh-yêu, và hễ ai sống yêu-thương th́ đang sống với Đức Chúa Trời và Ngài sống trong người ấy.’
Em Tom này, em có thể làm điều này cho tôi được không? Em biết không, khi em ở trong lớp của tôi th́ em quả là một cục nợ. Nhưng (tôi cười) bây giờ em có thể đền-bù lại tất-cả cho tôi được rồi đó. Em có vui ḷng đến lớp học Thần-học Đức-tin bây giờ của tôi và nói cho họ nghe những điều em vừa mới nói cho tôi nghe không? Nếu tôi nói cho họ nghe th́ sẽ không có hiệu-quả bằng một nửa so với việc chính em nói.”
“Ô.. em sẵn-sàng nói chuyện với thầy, nhưng không chắc là em đă sẵn-sàng để nói chuyện với lớp học của thầy không.”
“ Em Tom này, em suy-nghĩ về chuyện đó nghe. Nếu khi nào em sẵn-sàng th́ em gọi cho tôi.”
Một vài ngày sau, Tom gọi cho tôi, nói rằng em sẵn-sàng nói chuyện với lớp học, và em muốn làm điều ấy cho Chúa và cho tôi. Chúng tôi hẹn ngày, nhưng Tom không bao giờ đến được ngày hẹn ấy.
Em có một cuộc hẹn khác, một cuộc hẹn quan-trọng hơn nhiều so với cuộc hẹn em đă hứa với tôi và lớp học của tôi. Dĩ-nhiên là đời-sống của em không phải v́ cái chết của em mà chấm-dứt, nhưng chỉ biến-đổi mà thôi. Em đă bước một bước dài từ đức-tin vào trong khải-tượng. Em đă t́m thấy một cuộc sống tươi-đẹp hơn bất-cứ một đời sống nào mà mắt trần tai thịt của con người đă từng thấy và nghe qua, đẹp hơn hẳn những ǵ trí-óc con người có thể tưởng-tượng nổi. Trước khi em chết, em có nói chuyện với tôi một lần cuối. “Em không thể đến nổi lớp của thầy,” em nói vậy. Tôi nói “ Vâng , tôi biết.” “ Thầy có thể kể cho họ nghe dùm em không ? Thầy có thể nói cho …toàn-thể thế-giới dùm em không ?” “Tôi sẽ nói, em Tom ạ. Tôi sẽ nói cho họ biết. Tôi sẽ gắng hết sức.”
Thế nên, với tất-cả những ai đă có ḷng tốt lắng nghe lời nói t́nh-yêu đơn-sơ này, tôi xin có lời cám-ơn quư-vị.
Và em Tommy ơi, ở một nơi nào đó trong cánh đồng xanh tươi rực-rỡ nắng ấm của thiên-đàng, xin em cho tôi nói rằng tôi đă kể cho họ nghe rồI, bằng hết sức mà tôi có thể làm được, Tommy ạ.
Tổng thống Mỹ Abraham Lincoln nổi tiếng là một người khôn ngoan. Một lần nọ Lincolnbị lâm vào một thế bí là phải làm vừa ḷng một nhà chính trị, v́ vậy ông ra lệnh phải dời chỗ đóng quân của mấy trung đoàn Bộ binh. Bộ Trưởng Chiến Tranh lúc ấy làEdwin Stanton, nhận được lệnh nhưng không chịu thi hành. Ông nói: “Tổng thống điên rồí!”
Sau đó có người thuật lại cho Lincoln nghe lời Bộ Trưởng Edwin Stanton, Lincoln nói: “Nếu ông Stanton bảo tôi là điên, th́ không chừng đúng đó, v́ nhận xét của ông ta thường là rất chính xác. Để xem thử.” Lincoln cho mời Stanton tới và hai người nói chuyện. Lincoln nhận ngay ra lỗi lầm của ḿnh và vội vàng rút lại lệnh đă ban ra.
Thánh Linh của Chúa thường khi không thực hiện được những điều Ngài muốn làm v́ tính kiêu căng, bướng bỉnh và không muốn thay đổi đă khiến ta trở nên khó dạy. Nhận ḿnh sai lầm không phải là dễ, nhưng người khôn ngoan bao giờ cũng có thái độ cởi mở. Chúng ta hay bị sai lầm, phán đoán vội vă, ích kỷ, nhất là không tự thấy lỗi lầm của ḿnh.
Mỗi khi bị chỉ trích phê b́nh, hăy đến thưa với Chúa rằng: “Lạy Chúa nhưng điều họ nói có đúng hay không?” Nếu có, hăy bằng ḷng sửa đổi lại, v́ có sửa đổi như vậy, bạn mới đáng gọi là người khôn được.
Có người đưa ra trắc nghiệm sau đây:
Bạn thử trả lời có hay không, đúng hay sai đối với ba câu hỏi sau đây:
Bạn có dễ dạy không? Trả lời có hay không.
Bạn có sẵn sàng sửa chữa những ǵ ḿnh làm sai hay không? Trả lời có hay không.
Khi nhận một lời quở trách, bạn có biết ơn người nói lời đó không? Trả lời có hay không.
In 1971 I was in Vietnam as a 21 year old young man. I was stationed at Cam Ranh Bay and worked security police around the vast Air Force Base. I was in the wardog program and had a German shepherd to keep me company during the long nights.
On May 23rd we were attacked. A sapper team attempted to penetrate my position outside the POL area where we stored our jet fuel. It was there and then the Holy Spirit convicted me as I wondered what would happen to me if I died. It was during this fierce attack that I asked The Lord Jesus Christ to come into my heart and save me. Though I had been a church member during my life I did not know Christ in a personal way until this night. The Lord graciously spared my life that night and other nights and brought me home safely.
Vietnam to this day holds a special place in my heart for it was the birthplace of my spiritual life with God. I pray for the underground church there and want to return some day to that land and people. I have been in fulltime ministry the last 25 years.
Sincerely In Christ,
Pastor Steve Janke/ N.J.
Câu Chuyện của Steve Janke: Chúa Cứu Tôi Tại Việt Nam
Các bạn thân mến,
Vào năm 1971, tôi ở tại Việt Nam khi c̣n là một người thanh niên 21 tuổi. Tôi được đặt căn cứ tại Vịnh Cam Ranh và làm viên cảnh sát trật tự ṿng quanh Căn cứ Không-quân rộng lớn. Tôi đă ở trong chương tŕnh huấn luyện chó săn và có một con chó bẹt-giê làm bạn với tôi trong suốt những đêm dài.
Vào ngày 23 tháng Năm chúng tôi đă bị tấn công. Một đội công binh đă cố gắng xâm nhập vị trí của tôi bên ngoài vùng POL nơi mà chúng tôi chứa đựng nhiên liệu máy bay của chúng tôi. Tại đó và lúc đó Đức Thánh Linh đă làm cho tôi nhận thức thấy tội tôi khi tôi muốn biết điều ǵ sẽ xảy ra cho tôi nếu tôi chết. Đúng vào lúc trong giữa cuộc tấn công mănh liệt rằng tôi đă mời Chúa Giê-xu Christ vào trong ḷng tôi và cứu lấy tôi. Mặc dù tôi đă là một thành viên đi nhà thờ suốt cuộc đời tôi, nhưng tôi đă không biết về Đấng Christ bằng một cách cá nhân cho đến đêm tối này. Thượng Đế đă nhân từ cứu sống tôi đêm đó và những đêm khác nữa, và đă mang tôi về nhà cách an toàn.
Việt Nam cho đến ngày nay giữ một nơi đặc biệt trong ḷng tôi bởi v́ nó là nơi sinh ra của đời sống tâm linh tôi với Thượng Đế. Tôi cầu nguyện cho hội thánh tư gia ở đó và muốn trở lại vào ngày nào đó tới vùng đất và dân ở đó. Tôi đă làm mục sư trong 25 năm qua.
Thật hết ḷng trong Đấng Christ,
Mục sư Steve Janke/ N.J.
Chuyển ngữ: Ngô Ngọc Di (Hopeway.org)
Câu hỏi 104 - Toa thuốc bổ gan thận cho người lớn tuổi pḥng chữa bệnh đau cột sống, lưng, xương, chân gối đau tê nhức, mỏi, yếu :
Ba Kích, Đỗ Trọng, Ngưu Tất, mỗi thứ 3 chỉ (12g).
Sắc 4 chén cạn c̣n 1 chén uống nóng lúc tối.
Ba vị này phối hợp làm hạ khí ngăn nghẹn ở ngực, chữa bệnh đau nhức lưng, chân, đầu gối, mệt mỏi, chóng mặt, rối loạn áp huyết, thần kinh suy nhược, bụng dưới lạnh đầy, đau từ lưng xuống xương cùng, đau thần kinh tọa đến gót chân.
Ngoài việc chữa bằng thuốc, cần tập bài Dậm Chân Phía Trước Phía Sau/Chachcha 5 phút, Kéo Ép Gối Thở Ra Làm Mềm Bụng 100 lần, Cúi Ngửa 4 Nhịp 20 lần. Mỗi ngày tập 3 lần.
Nếu đang có những chứng bệnh kể trên mà tây y không t́m ra bệnh...chúng ta nên uống mỗi tối 1 thang luôn 10 tối.
C̣n chúng ta muốn pḥng ngừa được những bệnh kể trên, mỗi cuối tuần uống 1 lần
Công dụng của Ba Kích :
Trị thủy thủng, di mộng tinh, đau bụng dưới, đau buốt trong xương, tử cung lạnh, tiểu không tự chủ, gân xương mềm yếu, thận hư, tê bại, suy nhược thần kinh, mất ngủ, phong thấp đau nhức.....
Công dụng của Đỗ Trọng :
Trị đau nhức lưng, cột sống, chân, gối, không đi được, đau đầu chóng mặt... do thận hư.
Công dụng của Ngưu Tất :
Bổ gan thận, mạnh gân cơ, tiêu trừ ứ huyết, dẫn máu thông từ lưng xuống chân.
Thân
doducngoc
Cách cứu người tai biến mạch máu năo b́nh phục tức khắc
Tai biến mạch máu năo và đột quỵ là 2 chứng bệnh vô cùng nguy hiểm nó đến bất ngờ khiến người bệnh có thể chết bất đắc kỳ tử nếu không biết cách cấp cứu kịp thời.
Khi trong nhà có người bị tai biến mạch máu năo hay đột quỵ bất ngờ trong trường hợp khẩn cấp này những người xung quanh người bệnh thường lúng túng, bấn loạn không biết cách xử lư. Thậm chí có người bị chết oan do sự sơ xuất và không biết cáchxử lư của người thân.
Do đó cách cấp cứu người tai biến mạch máu năo và đột quỵ cần có kỹ thuật và đúng phương pháp.
Bài thơ dạy cách cấp cứu tai biến mạch máu năo và đột quỵ b́nh phục tức khắc
Dưới đây là bài thơ dậy cách cấp cứu người tai biến mạch máu năo và đột quỵ b́nh phục tức khắc trước khi bạn cần mang người bệnh đến bệnh viện để bác sĩ thăm khám và điều trị.
Mạch máu năo, đứt đi là nguy hiểm
Không chết liền, cũng tàn tật suốt đời
Vậy bà con, hăy cố gắng kịp thời
Đâu ngồi đó, đừng chuyển thân động đậy.
Đầu ngón tay, châm máu ra mười ngón
Bóp nặn ra, năm mười phút tỉnh liền
Nếu miệng c̣n méo mó, mắt xéo xiên
Liền tiếp vuốt, hai vành tai ửng đỏ.
Rồi kim chích, nặn máu ra dưới chót
Mười phút sau, miệng mắt trở b́nh thường
Vài giờ sau, mới đụng đến thân người
Th́ mạch máu không vỡ tung nguy hại.
Điều cấm kỵ, không cạo, xông, thoa bóp
Không chở đi cứu cấp chạy ḷng ṿng
Mạch máu đầu, càng bể vỡ ở bên trong
Càng nguy kịch, cho bệnh nhân khó cứu.
Mong bà con hăy lưu tâm chú ư
Đừng coi thường, bệnh tai biến bất ngờ
Phương pháp nầy, cứu nhiều kẻ hết ngay
Nên mách bảo cứu giúp người làm phước
Muốn biết Thất Phản Cữu Hoàn và Đại Thừa Cữu Chuyễn th́ vào tập và
T́m hiểu Pháp Thiền của Đời Tân Xuân Thu Minh Đức xin vào link:
Theo Luật Chuyển động của Trời Đất th́ Thời Hồng Dương Kỳ sấp chấm dứt,dể nhường lại cho Bạch Dương Kỳ cũng là Kỹ Nguyên DI-LẠC ra đời .V́ vậy Bánh xe Pháp Luân của Phật Thích Ca sấp ngừng chuyển cho nên kinh điển của Ngài cũng ngừng quây.Sẽ có Đạo Trời,Pháp Phật và Thánh Kinh Mới ra đời để phù hơp cho Đời Tân Xuân Thu sau nầy.
Đây là pháp Tập cho những Linh Căn được Trời Phật Chọn để vào nước Nam-Bang hoặc Hội Long Hoa sau nầy
Đây cũng là thời kỳ ân xá của Trời Phật nên Đức DI-Lạc ban xuống thế gian bí pháp để luyện tập hầu chịu đựng nổi Thời Khí,và sự thay đổi của Trời Đất
Ai có Tai nghe th́ Nghe
Có mắt Thấy th́ Thấy
Trời Phật Chúa Không Bỏ Ai
Tại Ai kia bỏ Trời Phật Chúa mà Thôi
Trời Phật Chúa cho nhiều phương tiện để nương theo mà về
Trời Phật Chúa chỉ có 1
Phương tiện th́ nhiều,
các bạn nên chọn phương tiện nào nhanh nhất để về
Nếu không sẽ trể v́ ngày thay đổi gần kề.
" Huệ Lựu bút kư tả rồi,
Đặng cho thiên hạ dấu soi để đời. "
Người sáng lập Đạo Phật Giáo Ḥa Hảo là Đức Thầy tục danh Huỳnh Phú Sổ. Sanh ngày 25 tháng 11 năm Kỷ Mùi (15-1-1920) tại làng Ḥa Hảo,tỉnh Châu Đốc, một tỉnh xa xôi giáp biên thùy Việt Miên Nam Việt.
Ngài là trưởng nam của Đức Ông Huỳnh Công Bộ và Đức Bà Lê Thị Nhậm ; một gia đ́nh trung lưu, nhiều phúc hậu và nhiều uy tín với nhân dân địa phương.
Thuở nhỏ, vừa học đến hết bậc tiểu học th́ đau ốm liên miên, nên Ngài phải rời nhà trường về dưỡng bịnh. Từ 15 đến 18 tuổi, Ngài không lúc nào dứt được cơn đau và không một lương y nào trị được.
Năm 1939, sau khi hướng dẫn thân phụ đi viếng các am động miền Thất sơn và Tà lơn – những núi non được nổi tiếng linh thiêng hùng vĩ – Ngài tỏ ra đại ngộ. Ngày 18 5 Kỷ Măo, (1939) Ngài chính thức mở Đạo. Bắt đầu là công việc chữa bịnh. Ngài chữa lành được các chứng hiểm nghèo với phương pháp thật giản đơn là chỉ dùng lá cây, nước lă, giấy vàng, khiến cho các Bác sĩ Tây y, các dược sư Đông y lẫn các danh gia phù thủy đều phải kinh dị.
Song song với việc chữa bịnh, Ngài thuyết pháp thao thao bất tuyệt. Nhiều thi sĩ văn gia hoặc luật gia nghe tiếng, đến chất vấn, đều phải nhận Ngài là một bậc siêu phàm.
Cũng từ năm 1939, Ngài sáng tác thật nhiều kệ giảng, nội dung tiên tri chiến cuộc sẽ tràn lan, nhân loại sẽ điêu linh và kêu gọi mọi người nên bỏ dữ về lành, thực hành tứ ân, trau dồi thiền tịnh để trở thành thiện nhân trong xă hội và tiến đến sự nhập diệu cơi đạo.
Nh́n qua công đức giảng dân cứu chúng, người ta thấy Ngài chữa được hằng vạn chứng hiểm nghèo, thuyết pháp hằng ngàn lần trước đại đa thính chúng và sáng tác sáu quyển Kệ Giảng cùng với hằng trăm bài thi ca, văn có giá trị siêu việt.
Văn chương của Ngài cực kỳ b́nh dân nhưng rất hàm súc hấp dẫn. Ngài viết không cần giấy nháp.
Giáo Pháp của Đức Giáo Chủ tuy cao siêu nhưng không kém phần thực tế, có thể áp dụng cho bất cứ nơi nào trên thế gian. Ngài là một nhà đại cách mạng tôn giáo. V́ trước khi Ngài ra đời, Đao Phật Việt Nam bị đ́nh đốn sai lạc, và Đạo Phật Thế giới chưa nói tới việc canh tân. Ngài đă cắt bỏ tất cả những nghi lễ phiền toái mà nguyên căn không phải của Đức Thích Ca chủ trương, đồng thời c̣n canh tân nhiều điểm trong phương pháp thực hành đạo Phật mà trước kia không hề có.
Nhờ Giáo Pháp thích thời đó nên chỉ trong một thời gian ngắn, Ngài thu phục được hai triệu tín đồ tại miền Nam Việt Nam và ảnh hưởng mỗi lúc càng lan rộng thêm ra.
V́ Ngài được thiên hạ quá hoan nghinh nên nhà đương cuộc bắt đầu để ư đến sự bành trướng lạ thường của phong trào tôn giáo Phật Giáo Ḥa Hảo, nên một biện pháp chánh trị đă được đem ra thi hành và Ngài phải bị lưu trú tại làng Nhơn Nghĩa (Cần thơ).
Ở đây, Ngài lại được người ta tôn sùng hơn trước nữa, làm cho nhà cầm quyền phải đem Ngài an trí tại nhà thương Chợ quán. Sau đó, Ngài lại bị dời về Bạc Liêu đến năm 1942.
Khi người Nhựt nhúng tay vào thời cuộc Đông dương trong hồi thế giới chiến tranh kỳ nh́, họ cưởng bách đem Ngài về Saig̣n th́ Ngài buộc ḷng tá túc tại Hiến binh Nhựt để chờ đợi thời cơ thuận tiện ra gánh vác việc nước nhà. Khi đó Ngài có làm câu đối để diễn tả hoàn cảnh của ḿnh :
Trương Tiên qui Hớn phi thần Hớn
Quan Đế cư Tào bất đê Tào
Sở dĩ người Nhựt muốn thi ân với Ngài là v́ họ muốn gây cảm t́nh với khối tín đồ khổng lồ của Ngài để sau nầy có thể lợi dụng. Nhưng đă là một người sáng suốt th́ Ngài đâu có để cho bọn Nhựt lôi cuốn trong việc chuẩn bị của họ chống Đồng minh.
Sau cuộc đảo chánh mùng 9 tháng 3 dương lịch 1945,Ngài giữ một thái độ hết sức dè dặt v́ Ngài biết chắc chắn rằng người Nhựt thế nào cũng thất trận. Lúc đó,Ngài nói một lời tiên tri rất b́nh dị " Nhật bổn ăn không hết con gà ". Mà thiệt vậy ! V́ năm Dậu (con gà) mà cũng là năm 1945 chưa hết, th́ số phận nước Nhựt đă được định đoạt.
Năm 1945, " V́ ḷng từ ái chứa chan, thương bá tánh đến hồi tai họa ", nên Ngài đứng ra bảo vệ quốc gia và cứu nguy dân chúng. Ngài từng thành lập Phật Giáo Liên Hiệp Hội để đoàn kết đạo Phật, và Việt Nam Độc Lập Vận Động Hội để vận động cuộc độc lập nước nhà.
Sau khi Nhựt Hoàng đầu hàng Đồng minh không điều kiện, nước Việt Nam phải sống một thời kỳ bất ổn, Đồng bào Việt Nam đương lo sợ cảnh dịch chủ tái nô, Đức Huỳnh giáo Chủ liền hiệp với các lănh tụ đảng phái và tôn giáo để thành lập Mặt trận Quốc gia Thống Nhứt hầu lên tiếng với ngoại bang. Mặt trận này lại xáp nhập vào mặt trận Việt minh mà chính Đức Huỳnh Giáo Chủ là vị đại diện đầu tiên ở Nam Việt.
Sau sự thất sách của Hồ chí Minh với Hiệp ước mùng 6 tháng ba năm 1946, tạo cơ hội thuận tiện cho thực dân trở lại, Đức Huỳnh Giáo Chủ liên kết với các lănh tụ quốc gia để thành lập Mặt Trận Quốc Gia Liên Hiệp.
Mặt trận nầy được quần chúng nhiệt liệt hoan nghinh nên lại bị Việt minh giở ngón độc tài giải tán. Họ liền thành lập Liên Hiệp quốc dân Việt Nam Hội để che đậy màu sắc đỏ của đệ tam quốc tế và để làm cho quần chúng quên cái dĩ văng đẫm máu của các tướng Cộng sản hồi cuối năm 1945.
Năm 1946, v́ muốn gây cuộc đoàn kết giữa các tầng lớp đồng bào, Ngài ưng thuận tham gia ủy ban hành chánh với trách vụ Uûy viên đặc biệt.
Ngài liên kết các chiến sĩ quốc gia với khối tín đồ Phật Giáo Ḥa Hảo để thành lập Việt Nam Dân Chủ Xă Hội Đảng (21- 9 -46), với chủ trương công bằng xă hội và dân chủ hóa nước Việt Nam. Ngài chẳng những là một nhà cách mạng tôn giáo anh minh mà c̣n là một nhà lănh tụ chánh trị đa tài. Đọc Tuyên ngôn, Chương tŕnh của Đảng Dân Xă do Ngài đưa ra, dù cho đối phương hay những người khó tánh, đều phải công nhận Ngài có một bộ óc cải tiến vượt bực và nhận định sáng suốt phi thường.
Đồng thời, Ngài cũng gởi người ra hải ngoại, đoàn kết với các nhà cách mạng quốc gia lưu vong để thành Mặt Trận Thống Nhứt Toàn quốc. Giải pháp quốc gia cũng do công tŕnh của Ngài và các nhà cách mạng xuất dương mà thực hiện đến ngày nay.
Bởi đường lối của Ngài trái ngược với chủ trương Cộng sản và bởi Giáo thuyết của Ngài có thể gây đổ vỡ cho chủ nghĩa vô thần, Cộng sản đă t́m mọi cách làm hại Ngài, nhưng họ đều không làm ǵ Ngài được.
Đầu năm 1947, các tín đồ Phật giáo Ḥa Hảo ở miền Tây chống lại chủ trương độc đoán của các Ủy ban Việt minh v́ họ áp dụng chính sách độc tài trong sự tổ chức và cai trị quần chúng. Muốn tránh cuộc cốt nhục tương tàn, Đức Huỳnh Giáo Chủ về miền Tây Nam Việt với hảo ư trấn tĩnh ḷng phẫn nộ của tín đồ P. G. H. H. và để giảng ḥa hầu đoàn kết chống thực dân cho hiệu lực. Nhưng ngày 16 4 47, Uûy ban Hành chánh Việt minh âm mưu bắt Ngài tại Đốc Vàng (vùng Đồng Tháp).
Từ đó không ai rơ tin tức chi về Đức Huỳnh Giáo Chủ, nhưng toàn thể tín đồ của Ngài không ai tin rằng Việt cộng có thể làm hại Ngài được. Và muôn người như một, đang mong đợi một ngày về trong sứ mạng vinh quang nhất của Ngài.
Quyển sách Cách Tu Hiền sau đây là một trong nhiều tác phẩm của Ngài, đă được tái bản trên 300 lần với ấn lượng trên 800.000 quyển bằng tiếng Việt Nam. Nó ngắn gọn nhưng đủ, rơ những điều cần thiết trong nghi thức tu hành theo đạo Phật Giáo Ḥa Hảo.
Thánh địa Ḥa Hảo, ngày 1 1 1966.
Ban Phổ Thông Giáo Lư Trung Ương Giáo Hội P. G. H. H.
(nhiệm kỳ I, 1964 – 1966)
Kính đề
Photo: Cây chuối kiểng khổng lồ tại chùa Thầy tức An Ḥa Tự tại Thánh Địa trổ hoa ngày Đại Lễ Kỷ Niệm Năm thứ 65 Ngày Đức Huỳnh Giáo Chủ Khai Sáng Phật Giáo Ḥa Hảo (July 5th-2004)
T́m hiểu về: Vai tṛ của Phụ nữ trong Hồi giáo (Islam)
T́m hiểu về: Vai tṛ của Phụ nữ trong Hồi giáo (Islam)
Cũng như nhiều tôn giáo nói chung, đối với người phụ nữ ở chừng mực nhất định nào đó đều được coi là một thực thể không hoàn chỉnh. Nhưng nội dung Thiên kinh Qur’an và những lời thuyết đạo của Thiên sứ Muhammad cho thấy người phụ nữ Muslim có giá trị sống như nam giới và b́nh đẳng với người đàn ông. Tuy nhiên, những người ngoài Muslim nh́n nhận c̣n phiến diện, được hiểu rằng trong xă hội Hồi giáo thân phận người phụ nữ thấp kém hơn đàn ông?
Không phải chỉ có riêng trong gia đ́nh và xă hội Hồi giáo, mà lịch sử xă hội con người nói chung, tự nó đă phân rơ sự khác nhau về chức năng của người phụ nữ với người đàn ông; tính “b́nh đẳng” và sự “đồng dạng” là hai mặt khác nhau. Để hiểu đúng thân trạng người phụ nữ trong xă hội Hồi giáo, chúng ta thử t́m hiểu những điều do Allah ban phát, đă được ghi nhận trong chương IV Thiên kinh Qur’an – điều nói về phụ nữ, rằng:
“… Người đàn ông là trụ cột (của gia đ́nh) trên người đàn bà bởi v́ Allah ban cho người này sức lực hơn, bởi v́ họ chỉ dùng tài sản của họ vào việc cấp dưỡng gia đ́nh. Do đó, người đàn bà đức hạnh nên phục tùng chồng và trông coi (nhà cửa) trong lúc chồng vắng mặt và đối với các bà vợ mà các ngươi sợ họ thất tiết và bướng bỉnh (trước hết) hăy cảnh cáo họ, (kế đó) từ chối ăn nằm với họ, và (cuối cùng) đánh họ (nhẹ tay), bởi thế họ chịu nghe th́ các ngươi chớ kiếm chuyện (rày rà) với họ;
“… Việc con cái của các ngươi hưởng gia tài (như sau). Phần của con trai bằng hai phần con gái. Nhưng nếu chỉ con gái và số con gái nhiều hơn hai, th́ phần của tất cả các con gái là hai phần ba (2/3) của gia tài để lại; và nếu chỉ có một đứa con gái th́ phần của nữ là một nửa (1/2) gia tài để lại. Nếu người chết có con, th́ cả cha lẫn mẹ mỗi người được hưởng một phần sáu (1/6 của gia tài để lại). Nhưng nếu (người chết) không có con và chỉ có cha mẹ là người thừa kế, th́ người mẹ được hưởng một phần ba (1/3) của gia tài để lại. Nếu người chết có đông anh, chị em th́ người mẹ được hưởng một phần sáu (1/6);
“… Nếu các ngươi muốn lấy vợ sau thay cho người vợ trước và các người đă cho mỗi bà đống vàng (Qintar) làm quà cưới, th́ các ngươi không được phép lấy lại một tí nào cả”. Và, “Các ngươi không được phép cưỡng bức vợ để thừa hưởng gia tài của họ, cũng không được nhốt (hành hạ) họ để lấy lại một phần nào tiền cưới (Mahr) mà các ngươi đă tặng cho họ, ngoại trừ trường hợp họ công khai phạm tội thông gian. Ngược lại, hăy sống chung với họ một cách tử tế;
“… Và nếu hai người (đàn ông và đàn bà) trong các người phạm tội thông gian, th́ hăy phạt cả hai thật nặng”. Thực tiễn trong xă hội Hồi giáo cho thấy, người đàn ông có trách nhiệm nuôi nấng, xây dựng gia đ́nh không chỉ ở góc cạnh đạo đức mà nó là những điều ràng buộc bởi giáo luật. Người đàn ông là người duy nhất lo toan đời sống cho vợ và cho gia đ́nh. Đồng thời, c̣n có bổn phận đóng góp tài chánh cho mọi hoạt động từ thiện – xă hội. Đổi lại, người phụ nữ không gánh vác bất cứ một trách nhiệm tài chính nào, ngoài việc tiêu xài cho riêng bản thân ḿnh. Nói như vậy có nghĩa là, người phụ nữ luôn nhận được sự cung phụng: nếu người phụ nữ ấy là mẹ th́ các con là người cung phụng; nếu người phụ nữ ấy là vợ th́ sẽ được người chồng cung phụng hoặc nếu là con gái th́ được người cha chu cấp… Mặt khác, người phụ nữ Muslim được hưởng dụng một số đặc quyền mà ở đàn ông không có, như: miễn dâng lễ nguyện, hoăn nhịn chay trong thời gian kinh ḱ và sanh đẻ; miễn dâng lễ nguyện tập thể và Thánh lễ trưa ngày thứ 6 và hăy làm chu đáo trách nhiệm lo toan công việc nội trợ, chăm sóc chồng con và giữ ǵn mối liên hệ vật chất vững chắc trong gia đ́nh. Và, đó là qui lệ mà người vợ phải biết vâng lời chồng. Về hôn nhân, một người phụ nữ goá phụ hoặc đă li dị, có thể cưới bất ḱ người đàn ông nào họ thấy thích hợp. Một phần không thể không có khi cưới vợ là người rể phải có một khoảng tiền (quà cưới) cho cô dâu; khác với nhiều dân tộc và tôn giáo, “tiền cưới của người Muslim là tài sản thuộc sở hữu riêng của cô dâu (vợ)”…
Đối với Hồi giáo, vai tṛ của người phụ nữ là một cái ǵ đó mang tính duy nhất, những ǵ sáng tạo, những ǵ thiêng liêng và không giống được trong mọi hệ thống khác nó. Những ǵ giáo luật Hồi giáo qui định cho người phụ nữ Muslim nó hoàn toàn phù hợp với bản chất của họ, không phải như những người ngoài Muslim ngộ nhận. Hồi giáo vẫn nh́n nhận phụ nữ là một thực thể b́nh đẳng xă hội, v́ nếu người đàn ông là cha, th́ người phụ nữ là mẹ, nhưng thiên chức làm mẹ là rất cao cả và rất thiêng liêng! Ngược lại, người Muslim không quan niệm phụ nữ là sản phẩm của tội lỗi hoặc mầm mống của tội lỗi xă hội.
Thực tiễn cho thấy, người phụ nữ Muslim b́nh đẳng với nam giới ở nhiều lĩnh vực, ngang hàng với đàn ông trong việc gánh vác trọng trách cá nhân và xă hội. Ngày nay, dưới xă hội hiện đại, nhiều phụ nữ Muslim đứng ra gánh vác trọng trách (người đứng đầu Chính phủ) của một số quốc gia như: Thổ Nhĩ Ḱ, Pakistan, Bangladesh và Indonesia. Ở thập niên đầu của thế kỉ XXI, một sự kiện quan trọng cho thấy vai tṛ của người phụ nữ Muslim trong xă hội ngang bằng với đàn ông, đó là: Ngày 29 tháng 6 năm 2006, tại Kuwait đă diễn ra một cuộc bầu cử Quốc hội lịch sử, trong tổng số 149 ứng viên tham gia tranh cử vào 50 ghế Quốc hội nước này, có đến 28 người là phụ nữ.
Đi ngược lại lịch sử Hồi giáo, người phụ nữ Muslim buổi đầu cũng đă tháp tùng với các chiến binh trong những cuộc giao chiến. Quan điểm của bà Hindi (vợ của Abu Sufyan, sau này trở thành một tướng quân trong những người lănh đạo Hồi giáo), đề nghị với giới lănh đạo Makkah và được giới lănh đạo Makkah đồng ư, tổ chức một đội quân phụ nữ, cùng đoàn chiến binh của Makkah giao chiến với người Muslim ở trận Uhud hoặc ở bộ lạc Hawazin, khi biết tin đại quân Hồi giáo đem quân tấn công bộ lạc, trong khi chiêu mộ binh lực để chống trả quân Hồi giáo, Malik một tướng trẻ của Banu Hawazin cũng tuyển mộ một đội quân nữ cùng nghinh chiến (trong đội quân nữ đó có bà Shayma là chị nuôi của Thiên sứ Muhammad, lúc ông ở bộ tộc Sa’d ibn Bakr), là một minh chứng… Họ hoàn toàn không bị giam cầm sau song cửa hoặc bị coi là những sanh linh không có tâm hồn.
Theo đó, quyền tự do ngôn luận của phụ nữ trong Hồi giáo cũng được tôn trọng và bảo vệ như nam giới. Ư kiến của phụ nữ luôn được tôn trọng, được xem xét và càng không thể bị gạt bỏ v́ lí do phụ nữ. Mặt nữa, người phụ nữ Hồi giáo rất trân trọng và luôn ǵn giữ truyền thống của tấm mạng che mặt, nó không chỉ làm tăng thêm cái duyên dáng và cái đẹp của người phụ nữ, mà hơn thế nữa là bản năng tự kiềm chế những hành vi, không bộc lộ những cử chỉ duyên dáng và hấp dẫn của thân xác làm kích thích sự đam mê của bất ḱ người đàn ông nào ngoài ông chồng. Tấm mạng che mặt c̣n là điều kiện có thể làm cho người phụ nữ Hồi giáo tránh được những giây phút xao ḷng, vượt lên những cám dỗ và sự đam mê nhằm ǵn giữ tính vẹn toàn của người phụ nữ, bảo toàn cái trong sáng, sự trinh trắng về đức hạnh và phẩm giá cuộc sống trong xă hội.
Nói về vị trí người phụ nữ trong xă hội Hồi giáo, B. Aisha Lemu viết: “Phụ nữ trong Islam, ngang bằng với đàn ông về đạo đức và trí tuệ, được khuyến khích hành đạo và phát triển các mặt kiến thức trong cả cuộc đời. Trong quan hệ nam giới cả hai phái phải khiêm tốn trong xử sự, ăn mặc và với đạo đức nghiêm túc, tức là không khuyến khích việc trai gái gặp nhau tùy tiện; quan hệ của cô với chồng dựa trên t́nh yêu thương từ hai phía. Người chồng có trách nhiệm bảo vệ vợ và con cái, và vợ tôn trọng chồng như người chủ trong gia đ́nh. Cô ấy có trách nhiệm chăm sóc gia đ́nh và giáo dục con cái khi chúng c̣n nhỏ. Cô ấy có thể sỡ hữu tài sản riêng, làm kinh doanh và có quyền thừa kế” (“Woman in Islam” nguyên bản tiếng Anh của B.Aisha Lemu và Fatima Heren, trang 14).
Xuất phát từ các bảo đảm do Allah ban chođă được ghi nhận trong chương IV của Thiên kinh Qur’an cùng với một số những dữ kiện lịch sử nói trên đây, đă cho thấy thân phận người phụ nữ trong xă hội Hồi giáo không bao giờ thấp kém hơn người đàn ông.
Tóm lại, với một người Muslim là phụ nữ, Allah không đặt nặng trách nhiệm như đàn ông, bởi người đàn ông là người duy nhất gánh vác trách nhiệm chu cấp, lo toan bảo đảm cuộc sống không chỉ cho người vợ và cho cả gia đ́nh mà c̣n có bổn phận đóng góp tài chính cho hoạt động xă hội. Ngược lại, người phụ nữ chỉ làm phận sự chăm sóc chồng con, nhắc nhở con cháu chuyện học hành, đến thánh đường dâng lễ nguyện. Không bắt buộc đến thánh đường lễ nguyện tập thể và lễ nguyện mỗi ngày thứ sáu; không gánh vác, lo toan tài chính cho gia đ́nh… Mặt nữa, phụ nữ Muslim được nh́n nhận là một sanh linh, có quyền sống và b́nh đẳng trong sự sống của con người; họ được quyền thừa kế gia sản của cha mẹ để lại mà xă hội trước kỉ nguyên Hồi giáo, người phụ nữ các dân tộc Ả Rập không có quyền này bởi chính họ chỉ được xem là một thứ tài sản của đàn ông. Như đă biết, kinh Qur’An ghi nhận những điều này không chỉ là một dạng thức qui định mà giáo luật Hồi giáo có tất cả các biện pháp để bảo đảm thực thi như là những điều khoản của đức tin vào Allah (Thượng đế). Và, Hồi giáo (Islam) không bao giờ dung nạp những con người có thái độ thành kiến với phụ nữ; luôn lên án thái độ coi thường và coi phụ nữ thấp kém hơn đàn ông./.
Trần Tiến Thành
15 ngộ nhận sai lầm về người Hồi giáo có thể bạn đă từng mắc phải
Các thành viên IS đều là người Hồi giáo? Người Hồi giáo thường cực đoan, những kẻ ném bom toàn là người Hồi giáo? Khi nói đến những người theo đạo Hồi, có rất nhiều suy nghĩ phổ biến đă bị chứng minh là hoàn toàn sai lầm.
1. Người Hồi giáo sống ở Trung Đông
Phần lớn người Hồi giáo (khoảng 1 tỉ người) sống ở châu Á, nhiều nhất là ở Nam Á và Đông Nam Á. Hơn 300 triệu người Hồi giáo sống ở hạ Sahara, châu Phi. Bốn quốc gia đông người Hồi giáo nhất là Indonesia, Pakistan, Ấn Độ, và Bangladesh, mỗi nước có hơn 100 triệu tín đồ của tôn giáo này. Trung Đông là một thuật ngữ mơ hồ và thường tiêu cực, không phản ánh chính xác được nơi người Hồi giáo sinh sống. Phần lớn người sống ở Bắc Phi, bán đảo Ả Rập, và Tây Nam Á là tín đồ đạo Hồi, nhưng họ chỉ chiếm khoảng 20 % tổng số người Hồi giáo.
2. Tín đồ Hồi giáo là người Ả Rập
Một người Ả Rập là một người nói tiếng Ả Rập như là ngôn ngữ bản xứ của ḿnh, và chỉ 20 % tín đồ Hồi giáo là người Ả Rập. Hàng triệu người Ả Rập là tín đồ Cơ Đốc giáo. Có khoảng 300 triệu người nói tiếng Ả rập trên thế giới ngày nay. Tiếng Ả Rập là ngôn ngữ chính của 23 quốc gia. Người Thổ Nhĩ Kỳ, người Iran, người Indonesia, người Pakistan và những tín đồ Hồi giáo khác có thể cảm thấy khó chịu nếu bạn nghĩ họ là dân Ả Rập.3. Người Hồi giáo không tin Chúa Jesus và không thích Ngài
Người Hồi giáo vô cùng kính trọng Chúa Jesus với tư cách nhà tiên tri của Chúa Trời và rất coi trọng các bài giảng của Ngài. Họ thường đặt tên con trai của ḿnh theo tên Chúa Jesus, mà bên họ gọi là Isa, mặc dù họ không chấp nhận Ngài là con Đức Chúa Trời hay Ngài chết trên cây thập tự v́ tội lỗi của nhân loại. Tuy nhiên, Kinh Coran nhắc đến Chúa Jesus 93 lần, dạy rằng Ngài đă thực hiện các phép màu, Ngài được sinh ra bởi một trinh nữ, và Ngài sẽ trở lại với tư cách đấng cứu độ.
4. Người Hồi giáo thờ phụng mặt trăng và thần mặt trăng ?
Có một số nhóm Cơ Đốc giáo dạy rằng thánh Allah được tôn sùng là thần mặt trăng. Những người khác nhầm từ Allah trong tiếng Ả Rập mang nghĩa “thần mặt trăng” v́ đạo Hồi sử dụng biểu tượng trăng lưỡi liềm. Đây là một kết luận rất khiếm nhă với người Hồi giáo. Allah là một từ trong tiếng Ả Rập nghĩa là Thiên Chúa, rất giống với từ El trong tiếng Hebrew và từ Elah trong tiếng Aram. Tín ngưỡng cơ bản nhất trong đạo Hồi là thờ phụng một Thiên Chúa đích thực. Ngoài ra, những người Cơ Đốc giáo nói tiếng Ả Rập và người Do Thái cũng sử dụng từ Allah để chỉ Thiên Chúa, tất cả các bản dịch của Kinh thánh trong tiếng Ả Rập cũng vậy. Không c̣n từ nào khác trong tiếng Ả Rập mang nghĩa Thiên Chúa. Việc dùng trăng lưỡi liềm như một biểu tượng của đạo Hồi đến từ phong tục theo âm lịch của người Hồi giáo.
5. Người Hồi giáo ủng hộ bạo lực và khủng bố ?
Phần lớn tín đồ Hồi giáo đều là người ngoan đạo, ôn ḥa, họ phải chịu đựng bạo lực và khủng bố nhiều hơn những người ngoại đạo. 93 % người Hồi giáo không ủng hộ những quan điểm khủng bố cực đoan.
6. Các thành viên IS là người Hồi giáo ?
Dù không ít thành viên thuộc lực lượng Nhà nước Hồi giáo tự xưng IS xuất thân từ người Hồi giáo, nhưng nạn nhân số một của nhóm khủng bố này lại chính là tín đồ Hồi giáo. Các thành viên IS rơ ràng đă phớt lờ Kinh Coran. IS và những nhóm cực đoan khác mang những trích đoạn của Kinh Coran ra khỏi ngữ cảnh vốn có và nhân danh chúng để giết người vô tội. Những kẻ lănh đạo đă thay đổi một chút và/hoặc giải thích sai một cách có chủ đích lời dạy trong Kinh Coran và truyền thông tin này tới các thành viên IS mới và c̣n trẻ tuổi.
7. Tất cả người Hồi giáo đều giống nhau và họ thuộc một trong hai ḍng Sunni hoặc Shia ?
Giống như Cơ Đốc giáo, đạo Hồi cũng có nhiều ḍng. Hai ḍng chính là Sunni và Shia, nhưng c̣n có hàng ngàn ḍng nhỏ, mỗi ḍng có học thuyết khác biệt và hệ tư tưởng riêng.
8. Đạo Hồi áp bức phụ nữ ?
Phần lớn những cuộc áp bức phụ nữ được đưa ra công khai thường do phong tục và truyền thống địa phương. Phụ nữ Hồi giáo có người đă làm tổng thống và thủ tướng. T́nh trạng bạo lực với phụ nữ và cưỡng ép họ không được phép trong đạo Hồi. Sự quan tâm dành cho các góa phụ, trẻ em mồ côi, và người nghèo là một trong những bài giảng quan trọng nhất của Hồi giáo. Không may, vẫn c̣n nhiều phụ nữ bị áp bức. Tuy nhiên, đây là một vấn đề toàn cầu và không chỉ phụ nữ theo đạo Hồi mới bị áp bức. Tỷ lệ lạm dụng phụ nữ ở người Hồi giáo không hề cao hơn so với ở người ngoại đạo.
9. Người Hồi giáo ngu dốt và không coi trọng giáo dục ?
Người Hồi giáo rất coi trọng giáo dục. Nhiều tín đồ đạo đạo Hồi có tŕnh độ tri thức cao với bằng cử nhân và thạc sỹ. Nhiều người nói được nhiều ngôn ngữ. Cho đến thời đại công nghiệp, các trường đại học Hồi giáo đă đứng đầu thế giới về toán học, y học, khoa học, luật, kiến trúc, và nhiều lĩnh vực nghiên cứu khác. Phương pháp khoa học của thế giới có nền tảng dựa trên tiến bộ khoa học của người Hồi giáo. Những người theo đạo Hồi coi Kinh Coran như niềm khích lệ để t́m kiếm kiến thức về thế giới xung quanh họ. Nhiều người Hồi giáo học ở các trường đại học nổi tiếng thế giới, tuy nhiên, ngày nay, phần lớn người theo đạo Hồi đều nghèo túng và thiếu cơ hội giáo dục.
10. Người Hồi giáo ít coi trọng phụ nữ, cuộc sống gia đ́nh và trẻ em ?
Cộng đồng người Hồi giáo trên khắp thế giới rất coi trọng cuộc sống gia đ́nh. Các thế hệ của một gia đ́nh sống cùng nhau, thường trong cùng ngôi nhà. Những thành viên lớn tuổi được chăm sóc chu đáo; điều này được xem là một vinh dự, không phải gánh nặng. Việc đưa họ vào viện dưỡng lăo sẽ là nỗi xấu hổ của con cháu. Trẻ em được quan tâm trong tất cả các lĩnh vực của cuộc sống và thường là trung tâm của những buổi sum họp gia đ́nh.
11. Người Hồi giáo ít coi trọng văn hóa và nghệ thuật
Khi châu Âu vẫn c̣n ở trong thời kỳ Đen tối, các xă hội Hồi giáo đă đạt được những tiến bộ trong y học, toán học, vật lư, thiên văn học, địa lư, kiến trúc, nghệ thuật và văn học. Trên thực tế, thời kỳ Phục hưng đă diễn ra như một kết quả của cả kiến thức cổ đại lẫn kiến thức mới lấy từ các đại học Hồi giáo.
12 Người Hồi giáo thờ phụng Mohamed ?
Người Hồi giáo tin rằng Muhammad là nhà tiên tri cuối cùng mà Thiên Chúa gửi xuống để dẫn dắt nhân loại. Muhammad được xem là minh chứng vĩ đại nhất của một người Hồi giáo ngoan đạo. Ông được mọi người vô cùng kính mến, nhưng không được thờ phụng. Việc thờ phụng chỉ dành cho Thiên Chúa, và những người theo đạo Hồi bị nghiêm cấm thờ phụng bất cứ ai hoặc bất cứ vật ǵ khác. Người Hồi giáo có thể kỷ niệm ngày sinh của Muhammad theo cùng cách người Mỹ kỷ niệm Ngày Martin Luther King hay Ngày Columbus.
13. Người Hồi giáo nói dối rằng đạo Hồi là một tôn giáo ḥa b́nh ?
Phần lớn người Hồi giáo đều ôn ḥa, ngoan đạo, không thích bạo lực và luôn cố gắng kính trọng Thiên Chúa trong cuộc sống. Những học giả Hồi giáo nghiên cứu Kinh Coran giải thích đạo Hồi là một tôn giáo ḥa b́nh, và phần lớn người Hồi giáo cũng tin vậy, họ đều muốn để người khác sống theo ước muốn. Truyền thông đă đưa tin giật gân về một số lượng nhỏ những nhóm cực đoan ưa bạo lực làm mọi người thật sự hiểu nhầm Hồi giáo là một cộng đồng muốn thống trị toàn cầu bằng vũ lực.
14. Chúng ta chưa bao giờ nghe thấy tin người Hồi giáo chống khủng bố ?
Lời nói dối này được lặp lại thường xuyên trên truyền thông. Các nhóm Hồi giáo lớn và những học giả Hồi giáo liên tục lên án quan điểm cực đoan của những người theo đạo Hồi ưa bạo lực, đồng thời bác bỏ triệt để và kêu gọi chống khủng bố. Hăy tra từ khóa “Muslims against terrorism” (người Hồi giáo chống khủng bố) trên Google và bạn sẽ thấy bằng chứng.
15. Hồi giáo đang phát triển nhanh hơn bất cứ tôn giáo nào khác ?
Hồi giáo đang phát triển nhanh hơn bất cứ tôn giáo nào khác.
Theo Ohay
Giám đốc FBI: Donald Trump đă “lầm to” về người Hồi giáo ở Mỹ
Các quan chức tư pháp Mỹ cho biết, những người Hồi giáo ở Mỹ thường xuyên báo cáo với giới chức về những người đồng hương Hồi giáo mà họ lo ngại sẽ trở thành đối tượng cực đoan. Điều này trái ngược với nhận xét của ông Trump hồi đầu tuần.
Trong cuộc trả lời phỏng vấn kênh CNN sau vụ xả súng tại hộp đêm ở Orlando làm 49 người thiệt mạng, ứng viên đảng Cộng ḥa Donald Trump cho rằng: “V́ một vài lư do nào đó, cộng đồng người Hồi giáo đă không báo cáo lại những trường hợp như vậy”....xin vào link dưới đây để xem thêm
Bị ép buộc kết hôn ở tuổi 17, ngày nay bà ESTI Weinstein đả có đủ can đảm để quay lưng lại với các giáo phái bảo thủ cực đoan Do thái giáo. Nhưng với giá quá đắc.
Câu chuyện của bà ESTI Weinstein đả gây tiếng vang và làm chấn động cả nước Do Thái, sau khi người ta phát hiện ra bà đả chết vì tự tử tại làng Ashdod, phía nam thành phố Tel Aviv (Do Thái).
Nguyên nhân ? Sau khi rời khỏi giáo phái bảo thủ cực đoan Do thái giáo Hasidic, mà theo luật của nhóm nầy thì bà đả mất hoàn toàn quyền thăm nuôi 7 đứa con của bà.Tuy nhiên trước khi qua đời bà đả để lại nhửng trang giấy kể lại cuộc sống của bà giửa lòng nhóm "Haredim" có nghỉa là "hảy kính sợ Thiên Chúa".
Sự kết liểu cuộc sống một cách đau buồn của một tín đồ thuộc phái bảo thủ cực đoan Do Thái giáo đả làm tái bùng nổ một cuộc tranh luận đả có từ ngày lập quốc giửa người Do Thái thế tục và các giáo sỉ DTG cực đoan.
Sau khi từ trần, bà ESTI Weinstein đả để lại một bản thảo của gần 200 trang có tựa đề "Tỏ bày" với nội dung kể lại sinh hoạt hàng ngày của bà trong nhóm "Haredim". Tám năm trước đây, khi bà quyết định quay lưng lại với các giáo phái "Haredim", hành động nầy đả khiến các thành viên trong gia đ́nh cắt đứt mọi quan hệ với bà, đây là một điều thực tế rất phổ biến ở hầu hết các tín đồ DTG chính thống cực đoan đối những thành viên trong nhóm muốn trở về với thế tục. Và nhửng bạn bè, thân quen củng lần lượt trở nên xa lạ và quay lưng lại với bà . Bà đả mang sự đau khổ, rẻ rún này suốt tám năm qua trước khi quyết định kết liểu đời bà. Bà viết: "Chính nơi đây tôi đă sinh ra nhửng đứa con gái của tôi và củng chính nơi đây tôi chết v́ chúng"
ảnh bà ESTI Weinstein
Thông qua một số trích đoạn sâu sắc đau lòng đă được công bố trên báo chí Do Thái, bà ESTI Weinstein cho biết bà đă kết hôn ở năm 17 tuổi với một người đàn ông mà bà chỉ gặp một lần duy nhất. Chồng của bà đă bắt buộc bà phải tuân phục các nguyên tắc của nhóm Hasidim: im lặng vâng lời, chăm sóc của gia đ́nh. Tệ hơn nữa, bà buộc phải sinh con tối thiểu mổi nâm một lần. Cuộc hôn nhân cưỡng ép cùng với những áp lực liên tục của các giáo sĩ Do Thái giáo cực đoan đả đẩy bà quay lưng lại với họ.
Khi hay tin bà qua đời, gia đình quyết định tổ chức một tang lễ theo các nghi thức của đạo Do Thái. Nhưng bà ESTI Weinstein đả trối lại muốn tang lễ của bà phải được cử hành khác đi. Do đó bạn bè theo quan điểm thế quyền của bà đả huy động đấu tranh đòi hỏi tang lể phải được thực hiện theo nguyện vọng của bà và cuối cùng họ đả giành chiến thắng . Tại Do Thái, đối với cộng đồng thế tục (laïc), bà ESTI Weinstein trở thành một biểu tượng, nữ anh hùng dân tộc, bằng chứng là hôm thứ Ba vừa qua trong đám tang của bà có đông đảo nhửng người từ xa đến tham dự.
GOOGLE lược dịch
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.