Một anh mù đến từ giă bạn cũa ḿnh. Người bạn cho anh một cây đèn lồng. Anh mù cười hỏi: - Tôi đâu cần đèn lồng. Với tôi, sáng hay tối có ǵ khác.
- Tôi biết. Nhưng nếu không mang nó theo, trong bóng tối người khác có thể đụng vào anh.
- Ồ, vậy th́ được.
Đi được một đoạn, bất ngờ anh mù bị một người đâm sầm vào. Bực ḿnh, anh ta quát:
- Bộ không thấy đèn hả?
- Đèn của ông đă tắt từ lâu rồi mà.
Lời b́nh
Người nào dùng lời kẻ khác để dạy người có thể giống anh mù này. Đèn đă tắt từ lâu, tuy nhiên anh ta không biết điều đó. bởi v́ mù không đọc được vả lại làm theo khó quá
Ba Điều Ước
Có hai vợ chồng nông dân nghèo , một hôm rỗi răi
ngồi bàn chuyện phiếm với nhau :
- Giá ta học được phép " cầu ǵ được nấy " th́ thích
biết mấy nhỉ ?
Bụt hiện lên bảo :
- Ta sẽ cho vợ chồng nhà ngươi ba điều ước , bây
giờ ngươi có thể ước được rồi .
Vợ chồng bàn kỹ với nhau đă rồi mới ước .
Một hôm trời mưa , hai vợ chồng ngồi nướng bắp ,
chị vợ buộc miệng nói :
- Ước ǵ bây giờ có miếng dồi chó th́ thích biết mấy.
Chị ta vừa buông lời th́ một khúc dồi chó rơi
xuống trước mặt . Thế là mất toi một điều ước .
Anh chồng tức quá chỉ miếng dồi chó mắng vợ :
- Ước vàng ước bạc chẳng ước , lại đi ước miếng dồi
chó , Ông cũng ước dồi chó này dính vào mũi mày
cho biết thân !
Anh ta vừa dứt lời th́ miếng dồi chó bay lên dính
vào mũi chị vợ .Thế là mất đi hai điều ước . Bây
giờ là làm sao cho miếng dồi chó khỏi dính ḷng
tḥng trước mũi vợ , anh nông dân đành bấm bụng
nêu ra lời ước cuối cùng :
Mong khúc dồi chó sớm bay khỏi mũi vợ tôi !
Tức th́ khúc dồi chó bay mất ...
Thế là ba điều ước bay vèo luôn ...
ST