
Một buổi sáng thứ Hai, thầy giáo chủ nhiệm bước vào lớp với một chiếc bảng tên mới đeo trên ngực, ghi: “Thầy ĐẶNG – luôn đáng tin”.
Cả lớp bật cười, nhưng cũng trầm trồ v́ thầy vốn nổi tiếng nghiêm túc. Cuối tiết, thầy bảo:
– Tuần này lớp có thi đua, thầy muốn các em cảm thấy… thầy là người đáng tin.
Cả lớp vỗ tay. Riêng cậu Minh (chuyên nghịch ngầm) lẩm bẩm:
– Đáng tin th́ dễ, đáng… nghỉ học mới khó.
Sáng hôm sau, Minh mang theo bảng tên y hệt thầy, nhưng sửa lại một chút: “Minh – luôn đáng nghi”
Thầy nh́n thấy, cau mày:
– Em đeo vậy là sao?
Minh tươi rói:
– Dạ, để tạo độ cân bằng với thầy. Thầy đáng tin, em đáng nghi… vậy lớp ḿnh vừa an toàn vừa có… yếu tố bất ngờ!
Thầy lắc đầu… mà không nén được cười.
VietBF@sưu tập