
Người ta hay nghĩ… ngoại t́nh là chuyện giữa hai người lớn. Nhưng không, hậu quả của nó lan xa hơn thế – tàn phá ít nhất ba thế hệ, mà đôi khi đến lúc nhận ra th́ đă quá muộn.
Người đầu tiên chịu tổn thương chính là người bị phản bội. Không ai tưởng tượng được cảm giác khi ḷng tin bị đổ sập, khi người từng hứa nắm tay ḿnh đến cuối đời lại rẽ sang một ngă khác… âm thầm mà đau đớn. Kể cả có tha thứ, vết sẹo ấy vẫn c̣n, chẳng thể lành như xưa.
Thế hệ thứ hai – những đứa trẻ – mới thật sự đáng thương. Chúng không cần hiểu "ngoại t́nh" là ǵ, nhưng chúng sẽ cảm nhận được: những cái ôm ít dần, ánh mắt mẹ hay rưng rưng, sự lạnh nhạt giữa bố mẹ vào bữa cơm chiều. Và thế là, một niềm tin vào t́nh yêu đầu đời – tan vỡ.
Rồi thế hệ thứ ba, lớn lên từ tổn thương chưa kịp chữa lành, lại tiếp tục lặp lại những ǵ từng thấy. Con gái chọn sai người. Con trai lặp lại mô thức sai lệch. Cả một chuỗi bi kịch bắt đầu… từ một lần "say nắng" của người lớn.
Nếu bạn đang lạc ḷng trong một cảm xúc mù mờ – hăy dừng lại, và hỏi ḿnh: Liệu một phút yếu ḷng ấy có xứng đáng để đánh đổi tương lai của cả một thế hệ?
VietBF@sưu tập