'Tương tác một chiều không phù hợp. Người sản xuất trực tiếp thấy cần ǵ th́ đề xuất, chứ đừng hỏi Chính phủ phải làm ǵ. Bà con hỏi mà chưa hiến kế từ hoạt động sản xuất của ḿnh', Phạm Minh Chính nhấn mạnh trong cuộc đối thoại trực tuyến với gần 300 nông dân cả nước sáng 31/12.
Thoạt nghe th́ cũng rất nhân văn và đầy tính dân chủ. Nhưng nh́n lại thực tế tiếng nói người dân có được coi trọng và có bao giờ được lắng nghe không mới là vấn đề. Chưa kể nói lên mong muốn mà không đúng ư lănh đạo th́ lại bị quy cho tội lợi dụng quyền tự do dân chủ rồi bắt nhốt chứ chẳng đùa.
Mà ông Chính nói câu đó, chứng tỏ dàn lănh đạo đất nước này hoàn toàn bị động trong việc sâu sát với nhân dân, mà ở đây là người làm sản xuất nông nghiệp - một trong những ngành mũi nhọn của Việt Nam. Nói như ông, làm lănh đạo chỉ cần dạo chơi chờ dân tự t́m đến chứ chẳng việc ǵ phải hiểu những khó khăn người dân gặp phải mà chủ động hỗ trợ. Làm lănh đạo nhàn tênh thế này rảnh rỗi toàn ngồi nghĩ cách "đớp" của dân cũng phải.
Linh Linh
Chợ vải Soái Ḱnh Lâm hay Thương xá Đồng Khánh là chợ đầu mối vải sợi và nguyên phụ liệu ngành may mặc lớn nhất Sài G̣n. Cái tên “Soái Ḱnh Lâm” là do trước đây có một nhà hàng của người Hoa rất nổi tiếng ở đây từ trước năm 1975 gọi là Soái Ḱnh Lâm, nên người dân lấy đó gọi quen thành tên chợ này.
Nhưng nay tự nhiên lại có tấm biển ghi “Phố vải Soái Ḱnh Lâm” làm nhiều người miền Nam và dư luận mạng xă hội phản ứng với cái tên lạ hoắc này. Người miền Nam và Sài G̣n chỉ gọi là đường, hẻm; chứ không gọi là phố, ngơ như ở miền Bắc. Nên đặt “Phố Soái Ḱnh Lâm”, “Phố đi bộ Nguyễn Huệ” là rất kỳ cục, rất xa lạ. Đúng hơn, đây là một kiểu cưỡng bức, đồng hoá ngôn ngữ, áp đặt văn hoá vào phương ngữ miền Nam.
Giống như mấy tháng trước, cái tên “Bến tàu Bạch Đằng” ở quận 1 cũng bỗng nhiên đổi tên thành “Ga Tàu thuỷ Bạch Đằng” làm nhiều người bất b́nh, sau đó đă phải đổi lại tên cũ.
Sau 50 năm Sài G̣n và miền Nam bị cưỡng chiếm, “Bên tháng cuộc” từ miền ngoài vào cố t́nh cưỡng bức, áp đặt những thứ rất vô duyên, dị hợm từ văn hoá, ngôn ngữ… Người miền Nam không biết, không quen với những từ như: ṿng xoay, ṿng xuyến, tàu bay, phố đi bộ, ga tàu thuỷ…???
Nói tóm lại, miền Bắc dùng những từ đó th́ dùng, c̣n hăy để cho miền Nam được gọi những cái tên đó theo cách gọi của miền Nam. Sau hơn 300 năm theo cha ông đi mở cơi, người miền Nam đă xây dựng và định h́nh tiếng nói, văn hoá, ngôn ngữ… Sao cứ cố t́nh “Bắc hoá”, nhét chữ vào phương ngữ miền Nam làm ǵ?
Gia Minh
__________________
The Following 3 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Không cồn, không danh tính, không h́nh ảnh, báo chí ngừng đưa tin. Trên các diễn đàn th́ một là xoá, hai là chặn. Không có vùng cấm, sai đến đâu xử lư đến đó? Nếu là dân đen th́ 30 phút sau rơ họ tên, mặt mũi, quê quán, tiền án tiền sự, kết quả xét nghiệm mà anh công an huyện đến giờ cũng chỉ có thông tin là anh D.
Liên quan đến vụ cán bộ Công an huyện Yên Sơn (Tuyên Quang) là người lái ô tô lao vào nhà dân làm bé gái 17 tháng tuổi t*ử vong cho đến nay, người này đă ra đầu thú sau khi camera rọi thẳng mặt không c̣n đường chối căi. Tuy nhiên, v́ để duy tŕ trật tự quyền lực, chính quyền đă vùi dập vụ án và thủ phạm vẫn ngông nghênh bước qua nỗi đau của một gia đ́nh tan nát. Lời nói dối chồng chất, sự thật bị bóp méo, c̣n công lư th́ như mảnh lụa mỏng, rách toạc trước quyền thế. Người dân chỉ biết lặng im, bởi tiếng kêu nào cũng ch́m vào hố sâu của một thể chế đă quen với việc làm ngơ trước khổ đau. Phải chăng, số phận dân đen măi chỉ là cát bụi dưới gót giày quyền lực?
Hạnh Nhân
__________________
The Following 3 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Lănh đạo thượng tầng vừa kư một đống Nghị định mới về tăng cường xử phạt. Rồi là gửi tin nhắn spam trên toàn quốc. Rồi cho tuyên giáo đăng báo hù dọa. Vừa rồi 29/12, kư Nghị định tăng xử phạt. Giờ th́ dân đă hiểu Kỷ nguyên vươn ḿnh là ǵ rồi. Ăn cướp nhiều hơn!
Từ ngày 1-1-2025, các trường hợp không phân loại rác thải sẽ bị xử phạt theo Nghị định 45/2022. Trong đó, hộ gia đ́nh và cá nhân không phân loại rác sinh hoạt theo quy định có thể bị phạt đến 1 triệu đồng.
Lại bày vẽ, lo vấn đề cấm xả rác ngoài đường cho xong đi rồi mới tính đến vụ phân loại rác thải. Rồi cán bộ nào đi kiểm tra, làm sao xác định rác không phân loại là của nhà nào, lỡ đổ trộm qua nhà khác th́ sao? Chưa kể, phân loại xong rồi xe rác tới thu gom hết vào một đống v́ nhà máy xử lư rác thải ở Việt Nam vẫn chưa xử lư được các loại rác khác nhau.
Nói dân là một chuyện nhưng phải có hành động cụ thể hơn, như là tăng số lượng thùng rác trên đường phố chẳng hạn. Lănh đạo cứ thích đi tắt đón đầu thôi. Thậm chí giờ lấy rác trong hẻm nhỏ c̣n khó khăn th́ xe rác phân loại kiểu ǵ?
Hạnh Nhân
__________________
The Following 3 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Ngày 31-12, Ṭa án quận phía Tây Seoul đă chấp thuận yêu cầu từ Văn pḥng Điều tra tham nhũng đối với các quan chức cấp cao (CIO) về việc bắt giữ Tổng thống Hàn Quốc Yoon Suk Yeol, người đang bị luận tội liên quan đến cáo buộc ban bố lệnh thiết quân luật trái phép. Quyết định này đă khiến ông Yoon trở thành tổng thống đương nhiệm đầu tiên trong lịch sử Hàn Quốc phải đối mặt với nguy cơ bị bắt giữ, nhấn mạnh nguyên tắc pháp lư cơ bản: mọi công dân đều b́nh đẳng trước pháp luật, bất kể chức vụ hay địa vị.
Theo thông tin từ hăng tin Yonhap, lệnh bắt giữ được đưa ra sau khi ông Yoon bị cáo buộc chủ mưu ban bố lệnh thiết quân luật vào ngày 3-12, chỉ đạo cuộc nổi loạn và lạm quyền. Lệnh này kéo dài khoảng 6 giờ, nhưng đă dẫn đến một cuộc khủng hoảng chính trị nghiêm trọng tại Hàn Quốc, được xem là tồi tệ nhất kể từ cuối thập niên 1980.
Mặc dù Tổng thống Yoon được hưởng quyền miễn trừ truy tố h́nh sự trong thời gian đương nhiệm, đặc quyền này không áp dụng đối với các cáo buộc nghiêm trọng như phản quốc hoặc nổi loạn. Việc Ṭa án phê duyệt lệnh bắt giữ là minh chứng rơ ràng cho sự tôn trọng pháp quyền và tính nghiêm minh của luật pháp Hàn Quốc, nơi không ai được phép đứng trên pháp luật.
Nhóm luật sư của ông Yoon lập luận rằng CIO không có thẩm quyền điều tra các hành vi nổi loạn. Tuy nhiên, CIO đă kiên quyết yêu cầu lệnh bắt giữ sau khi ông Yoon phớt lờ ba lệnh triệu tập để thẩm vấn. Quyết định này nhấn mạnh rằng quyền lực không đồng nghĩa với sự miễn trừ trách nhiệm pháp lư.
Mặc dù có lệnh bắt giữ, việc thực thi đang gặp khó khăn do Cơ quan An ninh Tổng thống Hàn Quốc ngăn cản các điều tra viên tiến hành khám xét văn pḥng và nơi ở chính thức của ông Yoon với lư do đảm bảo an ninh. Điều này đặt ra những thách thức lớn khi xử lư các nhân vật có quyền lực cao, song cũng thể hiện sự cẩn trọng để tránh gây bất ổn trong xă hội.
Trước đó, ngày 14-12, Quốc hội Hàn Quốc đă thông qua kiến nghị luận tội ông Yoon với 204 phiếu thuận trên tổng số 300 phiếu. Lư do được đưa ra là “vi phạm hiến pháp và luật pháp khi ban bố t́nh trạng thiết quân luật khẩn cấp.” Ngay sau đó, ông Yoon bị đ́nh chỉ chức vụ, trở thành tổng thống Hàn Quốc thứ ba trong lịch sử bị đ́nh chỉ do quy tŕnh luận tội, sau các cựu tổng thống Roh Moo Hyun (2004) và Park Geun Hye (2016).
Trường hợp của Tổng thống Yoon Suk Yeol là một minh chứng quan trọng về sự vận hành của nguyên tắc “mọi công dân đều b́nh đẳng trước pháp luật” trong xă hội pháp trị. Dù giữ vị trí cao nhất trong chính quyền, ông vẫn phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về những hành động bị cáo buộc vi phạm hiến pháp. Điều này hoàn toàn khác với các chế độ độc tài, lănh đạo như ở Việt Nam mặc nhiên có “kim bài miễn tử” và pháp luật chỉ dành cho dân mà thôi.
__________________
The Following 2 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Ngày 26/12, Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Thái B́nh đă ban hành cáo trạng truy tố đối với cựu Đại biểu Quốc hội Lưu B́nh Nhưỡng – nguyên Phó Trưởng Ban Dân nguyện. Trước đó, ngày 14/11/2023, ông Nhưỡng đă bị bắt với cáo buộc “cưỡng đoạt tài sản” theo Điều 170 Bộ luật H́nh sự Việt Nam.
Theo thông tin ban đầu từ Công an tỉnh Thái B́nh, việc bắt giữ Đại biểu Nhưỡng liên quan đến vụ án của Phạm Minh Cường có biệt danh Cường “quắt”, là một đối tượng h́nh sự có tiền án, bị cáo buộc bắt ép các doanh nghiệp khai thác cát trên địa bàn Thái B́nh phải nộp tiền bảo kê.
Theo cáo trạng, trong thời gian từ tháng 10/2021 đến tháng 7/2022, nhóm của Cường “quắt” đă cưỡng đoạt tổng số tiền 1,6 tỷ đồng của công ty khai thác cát Sao Đỏ, với sự giúp sức của ông Nhưỡng. Tuy nhiên, cho đến khi bị bắt giữ, ông Lưu B́nh Nhưỡng hoàn toàn chưa nhận được đồng nào.
Ngoài ra, ông Nhưỡng c̣n bị khởi tố thêm tội danh “lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi”. Theo đó, ông Nhưỡng đă lợi dụng tư cách Đại biểu Quốc hội để viết phiếu chuyển đơn của doanh nghiệp đến Thủ tướng Chính phủ, để sau đó nhận số tiền 300 ngàn đô la Mỹ.
Việc bắt giữ Đại biểu Quốc hội Lưu B́nh Nhưỡng, tại thời điểm cuối năm 2023 đă gây ra nhiều tranh căi và nghi vấn trong dư luận. Trước khi bị bắt, ông Nhưỡng được công chúng biết đến với các phát biểu không ngại đụng chạm ở Quốc hội, nhất là đối với ngành công an.
Trên mạng xă hội, đa số các ư kiến cho rằng, trong vai tṛ là một Đại biểu Quốc hội được ví là “của dân”, với phong cách thẳng thắn dám nói, thường xuyên chỉ trích các sai phạm của ngành công an, do đó ông có thể đă trở thành mục tiêu trả đũa chính trị từ Bộ Công an.
Đại biểu Lưu B́nh Nhưỡng, người từng tạo nên sức nóng ở nghị trường Quốc hội Khóa 14, bởi cuộc tranh luận với Giám đốc Công an Nghệ An, thiếu tướng Nguyễn Hữu Cầu về trách nhiệm của Bộ Công an.
Đáng chú ư, trước khi bị khởi tố bắt giam, ông Lưu B́nh Nhưỡng, trên cương vị Phó Trưởng Ban Dân nguyện, đă lên tiếng về vụ án tử tù Nguyễn Văn Chưởng. Ông Nhưỡng cho rằng, bản án này có dấu hiệu oan sai, đồng thời kêu gọi cần phải xem xét lại bản án.
Trong nỗ lực này, ngày 5/8/2023, ông Lưu B́nh Nhưỡng đă trực tiếp nhắn tin đến Chủ tịch nước Vơ Văn Thưởng đề nghị tạm hoăn thi hành án, để xem xét lại vụ việc. Điều vừa kể được đánh giá là một hành vi nghiêm trọng, có liên quan đến sự nghiệp chính trị của Chánh án Nguyễn Ḥa B́nh – một đồng minh thân cận của Bộ Trưởng Công an Tô Lâm.
Theo cáo trạng của Viện Kiểm sát, ông Lưu B́nh Nhưỡng bị cáo buộc đă hướng dẫn một Doanh nghiệp làm Đơn kêu cứu Khẩn cấp đến Thủ tướng, để gỡ khó cho việc phê duyệt Dự án Quế Vơ 3 trên địa bàn tỉnh Bắc Ninh.
Sau khi nhận đơn, ông Nhưỡng lấy tư cách Đại biểu Quốc hội, viết phiếu chuyển đơn gửi Thủ tướng để nghiên cứu xem xét, giải quyết. Theo cáo trạng, sau đó ông Nhưỡng đă nhận 300.000 USD, tương đương 6,9 tỉ đồng.
Trong thời gian qua, nhiều quan chức Việt Nam đă bị phát hiện lợi dụng chức vụ, quyền hạn để trục lợi cá nhân, dẫn đến các vụ án tham nhũng nghiêm trọng.
Vụ việc cựu Đại biểu Quốc hội, Phó Trưởng Ban Dân nguyện Lưu B́nh Nhưỡng, bị khởi tố với tội danh “lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi”, cũng là hệ quả của một bộ máy nhà nước tham nhũng trầm trọng.
Trong khi, với mức lương nhà nước chỉ đủ uống cà phê, nhưng hầu hết công chức đều có một cuộc sống xa hoa, với nhà cao, cửa rộng, xe hơi hạng sang và con cái đi du học ở các nước tư bản. Qua đó có thể thấy, cựu Đại biểu Quốc hội, Phó Trưởng Ban Dân nguyện Lưu B́nh Nhưỡng, cũng chỉ là nạn nhân của một nhà nước tham nhũng.
Trà My
__________________
The Following 2 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
ẤT HỢI 1995.
THẾ GIỚI:
Mở đầu năm 1995 vào ngày 17 tháng 1 tại Kobe Nhật Bản một trận động đất khủng khiếp xảy ra làm 6.321 người thiệt mạng và làm trên 32.000 người bị thương.
Cộng sản ở Liên Xô, Đông Âu không c̣n cầm quyền, nhưng thế giới vẫn không b́nh yên bởi sự nổi lên của các nhóm Hồi giáo cực đoan tiến hành các cuộc khủng bố vào các trung tâm đầu năo ở Mỹ và Châu Âu, Nhật Bản….
- 20 tháng 3: Vụ tấn công bằng khí sarin trên tàu điện ngầm Tokyo, hơn 4000 người bị thương.
- 19 tháng 4: Đánh bom tại Thành phố Oklahoma, 168 người thiệt mạng.
- 24 tháng 7: Đánh bom tự sát trong một chiếc xe buưt tại Tel Aviv, Israel giết chết 5 người, 30 người bị thương.
- 25 tháng 7: Nổ bom trong tàu điện ngầm Paris làm 7 người chết, 62 người bị thương.
- 4 tháng 8: Croatia mở Chiến dịch Oluja đánh chiếm nhà nước tự xưng Cộng ḥa Serbia Krajina[
Hiệp ước Schengen bắt đầu có hiệu lực vào ngày 26/3, hiệp ước về đi lại tự do do một số nước Châu Âu kư kết.
Hiệp ước quy định quyền tự do đi lại của công dân các nước thành viên. Đối với công dân nước ngoài chỉ cần có visa của một trong 9 nước trên là được phép đi lại trong toàn bộ khu vực Schengen.
Tính đến 19/12 năm 2011, tổng số quốc gia công nhận hoàn toàn hiệp ước này là 26 nước, được gọi là các quốc gia Schengen: Ba Lan, Cộng ḥa Séc, Hungary, Slovakia, Slovenia, Estonia, Latvia, Litva, Malta, Iceland, Na Uy, Thụy Điển, Phần Lan, Đan Mạch, Hà Lan, Bỉ, Luxembourg, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Đức, Áo, Ư, Hy Lạp, Thụy Sĩ, Liechtenstein (trong đó có 22 nước thuộc khối liên minh châu Âu).
VIỆT NAM:
Tại Việt Nam sau khủng hoảng kinh tế do không c̣n viện trợ của Liên Xô, Trung Quốc và những chính sách đầy tham vọng và dốt nát ngăn sông, cấm chợ, triệt hạ tư sản mại bản, kinh tế tư nhân, xây dựng kinh tế tập thể.., Các nhà lănh đạo Việt Nam hô hào cởi trói, cải cách mở cửa, nền kinh tế bắt đầu phục hồi chính từ sự cần cù, chịu khó của người nông dân trên ruộng đồng, và các chủ nhỏ được h́nh thành cung cấp các sản phẩm tối thiểu cần thiết cho cuộc sống…
Cũng phải kể đến sự đóng góp không nhỏ của lực lượng lao động xuất khẩu từ Nga, Đông Âu gửi hàng hóa về bằng những đồng tiền kiếm được đầy mồ hôi nước mắt thậm chí xương máu, buôn gian bán lậu tủi nhục tại các quốc gia này…
Sau đúng 20 năm, kể từ ngày người Mỹ rời Việt Nam, ngày11 tháng 7: Tổng thống Hoa Kỳ Bill Clinton quyết định tái thiết lập quan hệ ngoại giao với Việt Nam.
20 năm là một thời gian quá dài để Mỹ và Việt Nam gần lại với nhau, trong một t́nh thế Việt Nam bị dồn vào đường cùng với những toan tính lợi dụng Mỹ, đây là một mối quan hệ không thực chất khi những nhà lănh đạo Việt Nam vẫn kiên định con đường xây dựng CNXH và nối lại quan hệ với Trung Quốc theo phương châm 4 tốt và 16 chữ vàng từ sau Hội Nghị Thành Đô diễn ra vào tháng 9/1990.
16 chữ vàng đó là:
Sơn thủy tương liên,
Lư tưởng tương thông,
Văn hóa tương đồng,
Vận mệnh tương quan.
4 Tốt gồm: “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”
Và từ đó đến nay quan hệ Việt- Mỹ đă nâng lên thành đối tác “Chiến lược toàn diện” nhưng rơ ràng nó mang tính quyết tâm bằng lời nói mà không có những tiến triển thực chất v́ sự khác biệt mang tính bản chất chế độ giữa hai quốc gia.
Trong khi đó quan hệ Việt – Trung ngày càng mặn nồng, và sự phụ thuộc toàn diện về kinh tế, chính trị của Việt Nam vào Trung Quốc sau Hội Nghị Thành Đô vẫn là mối nan giải khó tháo gỡ của các nhà lănh đạo Việt Nam từ thế hệ này đến thế hệ khác… khiến kinh tế Việt Nam dù đă có những khả quan hơn, nhưng vẫn trong t́nh thế bị động và lệ thuộc vào các nguồn vốn FDI và ODA…
ẤT MÙI 2015.
THẾ GIỚI:
Năm 2015 là năm cuối của nhiệm kỳ thứ hai Obama là tổng thống Mỹ, cả thế giới gần như bị đánh lừa về những thành quả kinh tế do Obama đem lại cho nước Mỹ và mối quan hệ tốt đẹp giữa các cường quốc lớn, Mỹ vẫn trong vài tṛ dẫn dắt bởi sự tuyên truyền của hệ thống truyền thông cánh tả do đảng Dân chủ kiểm soát, nhưng hầu hết đó là sự dối trá, Trung Quốc và Nga đă xỏ mũi các chính trị gia ở Châu Âu, và cả Obama.
Năm 2014 Nga chiếm Crime của Ukraine trong sự bàng hoàng bất lực của Mỹ và Châu Âu.
Putin trở nên mạnh bạo hơn, ngày 30/9/2015 Nga bắt đầu chiến dịch trên không tại Syria và dần đưa quân vào với danh nghĩa hỗ trợ nhà độc tài tổng thống Syria Bashar Al-Assad chống tổ chức Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS), nhưng thực chất Nga muốn bành trướng mở căn cứ quân sự khống chế khu vực Địa Trung Hải và Châu Phi.
Quan hệ Trung – Mỹ đầm ấm chưa từng có dưới thời Obama và Trung Quốc lợi dụng làm phức tạp thêm t́nh h́nh Biển Đông: Trung Quốc gia tăng các hành động đơn phương ở Biển Đông, trong đó có việc xây dựng và tôn tạo trái phép các đảo và băi đá ở quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam, vi phạm luật pháp quốc tế, làm leo thang căng thẳng, đe dọa an ninh, an toàn hàng hải và hàng không, hủy hoại môi trường sinh thái ở Biển Đông.
Năm 2015 cũng xảy ra hàng loạt vụ đánh bom, bắt cóc con tin, xả súng, đặc biệt là các vụ tấn công đẫm máu tại ṭa soạn báo Charlie Hebdo (ngày 7/1) và nhà hát Bataclan (ngày 13/11) ở Paris (Pháp), vụ đánh bom máy bay Nga ở Ai Cập (ngày 31/10)..., đă gây chấn động thế giới.
Cùng năm này, Iran và nhóm P5+1 đạt thỏa thuận hạt nhân then chốt sau 11 năm đàm phán căng thẳng, ngày 14/7, Iran và nhóm P5+1 (gồm Mỹ, Nga, Trung Quốc, Pháp, Anh và Đức) đă đạt được thỏa thuận lịch sử, theo đó Iran hạn chế chương tŕnh hạt nhân, đổi lại các nước sẽ dỡ bỏ các biện pháp trừng phạt đối với Tehran.
Việc dỡ bỏ trừng phạt Iran là một sai lầm tai hại của chính quyền Obama và chính trị gia Châu Âu khi họ không nh́n ra trục Nga- Iran và sau này Bắc Triều Tiên h́nh thành.
Iran thoát trừng phạt, có tiềm lực kinh tế đă tăng cường phát triển quốc pḥng, cung cấp vũ khí cho các tổ chức khủng bố như Hamas, Hezbollah, Houthi ở Yemen… và các phương tiện chiến tranh cho Nga tiến hành xâm lược Ukraine…
Những cảnh báo của Trump với Châu Âu về nạn nhập cư cũng như lệnh tháo dỡ trừng phạt với Iran đă bị các chính trị gia Châu Âu phớt lờ, cái giá phải trả đă quá đắt.
Làn sóng người di cư ồ ạt từ các nước Trung Đông và Bắc Phi đổ vào châu Âu đă biến thành cuộc khủng hoảng di cư nghiêm trọng nhất kể từ sau Chiến tranh thế giới thứ II, gây ra hậu quả về an ninh, kinh tế - xă hội cho châu Âu và thế giới, đồng thời gây bất đồng về chính sách ứng phó trong nội bộ Liên minh châu Âu.
Động đất mạnh nhất ở Nepal trong tám thập kỷ: Hai trận động đất mạnh 7,8 độ richter (ngày 25/4) và 7,3 độ richter (ngày 12/5/2015), làm chấn động gần như toàn bộ đất nước Nepal, khiến 8.964 người chết và 21.952 người bị thương. Hai trận động đất này đă làm thay đổi nhiều cấu trúc địa chất tại Nepal và các nước láng giềng như Ấn Độ, Trung Quốc, Bangladesh và Pakistan. Liên hợp quốc ước tính có khoảng 8 triệu người bị ảnh hưởng, trong đó 1,4 triệu người cần được hỗ trợ về lương thực.
VIỆT NAM:
Năm 2015 là năm cuối cùng của khóa 11 đảng CS Việt Nam, kết thúc đại hội các cấp chuẩn bị cho đại hội đảng toàn quốc khóa 12 tổ chức vào năm 2016.
10 năm nữa qua đi, từ Ất Hợi 1995 sang Ất Mùi, Việt Nam đă hội nhập rộng hơn với thế giới.
Lần đầu tiên một TBT sang thăm Mỹ, đó là ông Nguyễn Phú Trọng, diễn ra từ ngày 6 đến 10/7/2015, theo lời mời của chính quyền Tổng thống Barack Obama.
Trong năm 2015, Việt Nam kết thúc đàm phán, kư kết các hiệp định thương mại tự do với Liên minh châu Âu, Hàn Quốc, Liên minh Kinh tế Á- Âu. Việt Nam cũng đă kết thúc đàm phán và trở thành một trong 12 nước thành viên sáng lập của Hiệp định Đối tác xuyên Thái B́nh Dương (TPP).
Từ ngày 31/12/2015, Cộng đồng ASEAN, trong đó có Cộng đồng Kinh tế ASEAN chính thức h́nh thành. Tất cả các sự kiện trên đă mở ra cho Việt Nam nhiều cơ hội lớn, song kèm theo đó là những thách thức không nhỏ trong tiến tŕnh hội nhập sâu rộng với nền kinh tế khu vực và thế giới.
Tuy nhiên, bên cạnh đó nền kinh tế vẫn c̣n nhiều điều đáng lo ngại, như nợ công tăng cao; tiến độ cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước chậm; năng suất lao động thấp và thua xa nhiều nước trong khu vực; sức cạnh tranh của cả nền kinh tế c̣n thấp; nhiều thạc sỹ, cử nhân thất nghiệp… các tệ nạn xă hội, tai nạn giao thông, ô nhiễm môi trường, tàn phá thiên nhiên, bệnh tật gia tăng… phân hoá giàu nghèo, văn hoá suy đồi, đạo đức xuống cấp…
Sự lệ thuộc vào hàng hóa Trung Quốc vẫn cản trở nền kinh tế, khiến các doanh nghiệp sản xuất trong nước lao đao không có cơ hội phát triển.
Đặc biệt tệ nạn tham nhũng đă ăn lên đến tận chóp bu các lănh đạo cao nhất, và cuộc chiến chống tham nhũng báo hiệu cuộc chiến nội bộ trong đảng ngày càng trở nên tàn khốc.
Ông TBT Nguyễn Phú Trọng đă nói “đây là ta đánh ta” và tuyên bố không có “vùng cấm, không có ngoại lệ” trên thực tế cho đến khi sang thế giới bên kia dường như ông Trọng vẫn chưa động được đến những vùng cấm mà ông đă từng phải nghẹn ngào nuốt hận trong ấm ức khi thế lực tham nhũng, lợi ích nhóm đă cấu kết với nhau, qua mặt ông rất tinh vi…
Ông Trọng giữ cương vị TBT ba khóa, nhưng không trọn vẹn, di sản của ông để lại liệu có được tiếp nối, năm Ất Tỵ 2025 sắp diễn ra như thế nào sẽ là câu trả lời, và được đề cập trong phần tiếp theo.
(C̣n tiếp)
__________________
The Following 2 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Những năm Ất được ví như “ất ơ” chẳng ra đâu vào đâu, có những sự kiện tưởng là xấu sau này lại thành tốt, ngược lại có cái tưởng là tốt kết cục chẳng ra ǵ.
Nh́n chung năm Ất không mấy khi tốt đẹp, kẻ khóc người cười trong nồi da nấu thịt, trong đói khát, bệnh tật… Những kẻ thất bại sẽ bắt đầu kỷ nguyên mới thay đổi số phận, những kẻ chiến thắng sẽ đi vào sa lầy…
NĂM ẤT DẬU 1945
Năm Ất Dậu 1945 Nhật Bản, Đức đầu hàng, Liên Xô và Hệ thống Xă hội chủ nghĩa Đông Âu nổi lên.
Từ đó người Nhật, người Đức từ địa vị là quốc gia bại trận cay đắng bắt đầu vươn lên thành hai nền kinh tế hàng đầu thế giới.
Nước Mỹ chính thức trở thành siêu cường, dẫn dắt thế giới.
Liên Xô, các nước XHCN Đông Âu hoan hỷ bước vào kỷ nguyên mới, với tương lai đen tối đang đón chờ họ trong một nhà tù khổng lồ, giấc mơ hoang tưởng bị chôn vùi trong các chế độ độc tài cộng sản.
Tại xứ An Nam Việt Minh cướp được chính quyền trong tranh tối, tranh sáng nhờ Nhật Bản đầu hàng, tưởng rằng đó là một thắng lợi, nhưng nhà nước Việt Nam Dân chủ, Cộng ḥa không được quốc gia nào công nhận, nó chỉ tồn tại trên thực tế 16 tháng (từ tháng 8/1945 đến 12/1946).
Trong 16 tháng cầm quyền tại Miền Bắc diễn ra nạn đói gần hai triệu người chết, Việt Minh tiến hành thanh trừng, tàn sát các phái đối lập (Việt Quốc, Việt Cách…).
Việt Minh ở Miền Nam bị đẩy về vùng rừng núi, người Pháp với sự hỗ trợ của Anh đă chiếm lại hầu hết các thành phố lớn và đồng bằng sông Cửu Long…
Chính phủ Hồ Chí Minh thỏa hiệp với quân Tưởng Giới Thạch, đem tiền, vàng, gạo… quyên góp của dân hối lộ quân Tưởng đổi lấy sự công nhận, và bảo trợ cuối cùng xôi hỏng, bỏng không.
Tưởng Giới Thạch rút quân khỏi Việt Nam theo hiệp ước Hoa – Pháp đổi lấy lợi ích kinh tế mở cửa cho Pháp quay trở lại.
Việt Minh cầu cứu Mỹ, Hồ Chí Minh viết thư gửi cho tổng thống Mỹ lúc ấy là Truman nhưng không được hồi đáp- Bởi v́ Mỹ đă nhận ra Hồ Chí Minh là cộng sản, Mỹ bật đèn xanh cho Pháp quay lại Đông Dương, dù trước đó Mỹ đă ngăn cản Pháp.
Hồ Chí Minh phải quay lại đàm phán với Pháp, Pháp đồng ư trao trả độc lập cho Việt Nam với điều kiện Việt Nam thuộc khối Liên Hiệp Pháp.
Phái đoàn Việt Nam Dân chủ Cộng Ḥa do Phạm Văn Đồng sang Pháp không đạt được mục đích, Pháp vẫn giữ lập trường ban đầu.
Hồ Chí Minh vội vàng bay sang Paris chữa cháy, để đoàn Việt Nam về nước an toàn, ông kư Tạm ước Việt- Pháp.
Sau khi kư Tạm ước Việt - Pháp, Hồ Chí Minh nói với nhân viên mật thám Pháp được phân công bảo vệ ông: "Tôi vừa mới kư một bản án tử h́nh của tôi!". Hồ Chí Minh lấy lư do không quen đi máy bay để yêu cầu về nước bằng tàu thủy.
Ông từ Paris đến Toulon để lên chiến hạm Dumont d'Urville về Việt Nam. Khi ghé Marseille, thay cho sự đón tiếp nồng nhiệt lúc ông mới sang Pháp, Việt kiều biểu t́nh gọi ông là Việt gian.
Mục đích của Hồ Chí Minh kư Tạm ước là lo bị Pháp giết trên đường về, sau khi về nước an toàn sẽ xé bỏ những ǵ đă kư, có thời gian rút lên rừng kháng chiến chống Pháp.
NĂM ẤT MÙI 1955.
Việt Nam bị chia cắt theo Hiệp định Genevo.
Tại Miền Bắc đây là cao trào của cuộc Cải cách Ruộng đất (1953-1956), năm tàn khốc nhất đánh vào tầng lớp có đất, có ruộng mà chính phủ Hồ Chí Minh gọi là địa chủ cường hào, hàng vạn người bị giết, trong đó không ít những người bị vu oan để triệt nọc cái gọi là giai cấp bóc lột dưới sự chỉ đạo của cố vấn Trung Quốc.
Tại Miền Nam Cuộc trưng cầu dân ư Quốc gia Việt Nam năm 1955 đă quyết định h́nh thức chính phủ trong tương lai của Quốc gia Việt Nam và Việt Nam Cộng ḥa sau này.
Cuộc trưng cầu giữa hai phe, một bên là Thủ tướng Ngô Đ́nh Diệm, người đề nghị một nền Cộng ḥa, bên c̣n lại là cựu Hoàng đế Bảo Đại.
Cuộc trưng cầu này chấm dứt sự nghiệp chính trị của Bảo Đại, chính thức Pháp chuyển giao sự ảnh hưởng tại Đông Dương sang cho người Mỹ và Ngô Đ́nh Diệm là Tổng thống đầu tiên của nhà nước Việt Nam Cộng ḥa.
NĂM ẤT TỴ 1965.
Người Mỹ chính thức tham chiến vào Việt Nam, đẩy quy mô cuộc chiến tranh ra toàn bộ Đông Dương, bao gồm Lào, Camphuchia, Miền Bắc Việt Nam.
- Ngày 7 tháng 2 năm 1965: Mỹ ném bom miền Bắc Việt Nam, thực hiện leo thang chiến tranh.
- Ngày 8 tháng 3 năm 1965: Đơn vị đầu tiên của lính thủy đánh bộ Mỹ đổ bộ lên Đà Nẵng.
NĂM ẤT MĂO 1975.
Quân đội Cộng sản Bắc Việt chiếm toàn bộ Miền Nam, Việt Nam Cộng ḥa sụp đổ.
Ông Vơ Văn Kiệt nói “Ngày 30/4/1975 có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”.
Đây là sự khởi đầu cho một quốc gia thống nhất, trong tư thế của người chiến thắng những nhà lănh đạo cộng sản Việt Nam đă lựa chọn con đường xây dựng đất nước theo mô h́nh Xă hội chủ Nghĩa ở Liên Xô và đến nay vẫn kiên định với nó.
50 năm đă qua điều ông Kiệt nói có thể đă đảo ngược, triệu người buồn đă có đứng thành công trên các vùng đất hải ngoại, được gọi là những Việt Kiều yêu nước, hàng năm gửi về đất nước hơn chục tỷ đô la. Trong khi triệu người vui bây giờ c̣ng lưng lao động làm thuê cho bọn đế quốc, tư bản.
NĂM ẤT SỬU 1985.
10 năm xây dựng xă hội chủ nghĩa theo mô h́nh Liên Xô đứt gánh giữa đường – năm 1985 Gorbachov trở thành tổng thống đầu tiên của Liên Xô, ông kêu gọi cải cách để cứu văn nền kinh tế Liên Xô sụp đổ và cắt hết viện trợ cho Việt Nam.
Việt Nam bị cô lập sau sự kiện đưa quân vào Campuchia, đất nước rơi vào t́nh trạng khủng hoảng, đối diện với nạn đói, lạm phát lên đến gần 800%.
Chính phủ Việt Nam đă quyết định đổi tiền.
Ngày 12 tháng 9 năm 1985, trang nhất báo Tuổi Trẻ c̣n khẳng định "Bẻ găy thủ đoạn tung tin đổi tiền của gian thương..." nhưng hai ngày sau, 14 tháng 9 th́ có lệnh thu hồi tiền cũ và đồng loạt thay tiền mới. Lư do đưa ra là để tăng cường "lợi ích của dân lao động."
Thực chất đây là một cuộc ăn cướp trắng trợn tài sản, tiền bạc của người dân tích cóp được không những một đời mà từ nhiều đời, người dân trở nên khánh kiệt chỉ c̣n hai bàn tay trắng sau đổi tiền.
(c̣n nữa)
__________________
The Following 2 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Việt Nam xă hội thiên đường
Quan to quan bé thật thương dân t́nh
Thuế vàng c.ướp hết về ḿnh
Dân c̣n cái khố cũng ŕnh lột luôn
Môi trường chất độc thải tuôn
Để đưa tật bệnh giết nguồn dân ta
Ung thư bệnh đến từng nhà
Nhà thương giường lại bắt ba người nằm
Hành lang nhét đủ hàng trăm
Để cô ư tá tối tăm chích ṃ
Bệnh nhân chồng đống nằm co
Các ngài bác sĩ nằm ḅ khám dân
Quan to đứt sợi lông chân
Giường to nệm gấm đủ 'mần' cái yêu
Nước tôi quả thật mỹ miều
Thiên đàng xă nghĩa muôn điều đớn đau
Tiền quan bỏ túi chia nhau
Xây lầu ngàn tỷ dân sầu đói no
C.ộng nô một lũ quan ḅ
Mặc dân rên xiết để lo làm giầu
Bộ Y lănh đạo không đầu
Thuốc th́ luôn thiếu mặc sầu người dân
Tiền mua dụng cụ liếm dần
Bệnh nhân chờ c.hết ph́ thân quan giàu
Dân tôi khổ ải v́ đâu
Bởi loài khỉ đỏ rừng sâu thành người
Đau cho số phận cuộc đời
Vinh quang xă nghĩa của thời quỷ vương
Mừng vui tăng giá nhà thương
Không tiền quấn chiếu ra đường chờ chôn
(xuanngocnguyen)
__________________
The Following 2 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Chế độ cộng sản Vn ngay từ đầu đă đề cao hồng hơn chuyên, tức là thà dốt nhưng nhiệt t́nh,có lư tưởng về đảng vẫn hơn giỏi mà mà không nhiệt t́nh cách mạng. V́ vậy mới có chỗ cho những cái đầu đất chui vào vị trí lănh đạo. Nh́n ngược lại thời Phạm Văn đồng mà xem những video phỏng vấn tên mặt sắt da ch́ này, cứ nói được vài câu lại cười như thằng hề v́ đầu bă đậu biết ǵ đâu mà nói, thế mới ngu kư vào bản dâng đảo cho tàu chó. Nói nhanh tới thời hiện đại, thế giới có thấy ông thủ tướng nước nào mà English dốt bằng anh Phúc cờ lờ mờ vờ không ? Qua đến anh Chính mặt thâm như ch́ th́ chỉ giỏi bốc phét chứ có tri thức ǵ đâu, chưa kể đến anh đớp ḅ dát vàng Tô Lâm.
Nếu mà thế giới có giải thi chính quyền có tỉ lệ dốt cao nhất thế giới th́ CP Việt cộng ta hiên ngang đứng đầu.
The Following 2 Users Say Thank You to bs098 For This Useful Post:
Hồi mới qua Mỹ, lần đầu thấy tấm bảng ghi là Estate Sale cắm ở góc đường, tôi đoán là một h́nh thức bán bớt đồ cũ trong nhà. Như bày bán ở garage th́ gọi là Garage Sale, bày bán ở sân sau nhà th́ gọi là Yard Sale, dọn nhà th́ người ta bán bớt những thứ không tiện đem theo với bảng cắm là Moving Sale, c̣n Estate Sale… chắc cũng tương tự.
Tự dặn là về phải tra tự điển, nhưng rồi tôi quên luôn! Nhớ lại những ngày mới đến Mỹ, ra đường thấy chữ ǵ không hiểu th́ cứ nhủ ḷng về tra tự điển, nhưng bao giờ cũng quên nhiều hơn là nhớ. Cho tới một hôm t́nh cờ nghe cô bạn Mỹ làm chung kể chuyện, tôi mới hiểu chính xác Estate Sale là bán sạch gia tài.
Cổ kể là vợ chồng cổ mua được bộ bàn ăn thuộc loại đắt tiền, c̣n rất mới, nhưng với giá chỉ một phần mười giá trị thực của bộ bàn ăn đó. Cô ấy cho biết bộ bàn ăn trị giá năm ngàn đô la Mỹ, dù nó chỉ c̣n mới được tám mươi phần trăm nhưng nếu phải mua với giá một, hai ngàn đô la Mỹ th́ cổ cũng đồng ư mua. Vậy mà vợ chồng cô ấy mua được với giá chỉ năm trăm đô la từ một căn nhà treo bảng Estate Sale.
Cô ấy phải ghi xuống giấy ngày, giờ và địa chỉ của căn nhà đó. Rồi thông báo cho chồng cô ta biết trước mấy ngày để đến đúng hôm đó, hai vợ chồng dậy sớm mà đi xếp hàng. Khi lọt được vào ngôi nhà Estate Sale, cô nhanh chóng quyết định, nhưng phải kể là may mắn nên cô đă mua được bộ bàn ăn thuộc loại đắt tiền với giá quá rẻ. Tṛ chuyện thêm với cô bạn, tôi mới hiểu ra Estate Sale là bán toàn bộ đồ đạc trong nhà: từ ly tách muỗng chén, đến quần áo, giường ngủ, tủ trà, bệ thờ; tới cả tranh, tượng, đồ kỷ niệm…
Nhưng giá bán của Estate Sale không rẻ như Garage Sale, Yard Sale hay Moving Sale v́ không phải là đồ thừa trong nhà. Lư do bán hết các thứ trong nhà v́ chủ nhà phải vô viện dưỡng lăo chẳng hạn; những người già neo đơn ấy không có thân nhân để có thể cho lại, nên họ bán hết, bán sạch, với giá cao hơn bán đồ cũ, đồ thừa của Garage Sale, Yard Sale hay Moving Sale… Người Mỹ đi Estate Sale như đi hội chợ, nhất là Estate Sale ở những khu nhà giàu. Ngay từ sáng sớm thiên hạ đă xếp hàng ghi tên, xe đậu dài hai ba “block” đường. Tới giờ mở cửa, người ta tranh nhau mua. Sau đó bưng bê nườm nượp, náo nức như được chia của.
Câu chuyện về Estate Sale như một hiểu biết thêm về đời sống Mỹ trong đầu óc mới tới định cư của tôi. Rồi thời gian và cuộc sống cá nhân quay cuồng theo cơm áo gạo tiền nên chả nhớ ǵ tới Estate Sale nữa. Cho tới một sáng cuối thu, dù đă 7 giờ nhưng mặt trời c̣n chưa ló dạng. Không gian yên ắng tới nỗi chỉ nghe mỗi tiếng đồng hồ tích tắc trên tường. Ngoài cửa sổ, sương c̣n phủ ngọn đồi sau nhà mờ ảo màu lá vàng phai. Không gian đẹp nhưng buồn quá, nhất là cái lạnh đă len lỏi về trên những ngón tay cảm giác điêu tàn. Tôi đi thay quần áo để lên đường, đi giúp một ông bạn già. Hôm nay ổng bán Estate Sale.
Tuy hẹn 9 giờ nhưng tôi đi sớm để có thời gian ngồi uống với ông bạn b́nh trà, bởi tôi nghĩ hôm nay có thể là lần cuối tôi gặp ông ấy. Nhớ lại, tôi quen biết ông chừng năm, bảy năm trước ở trung tâm sinh hoạt cao niên trong thành phố. Bữa đó chính ông đă đến bắt tay tôi trước, hỏi tôi có phải là Phan mà ông thường đọc đó không? Tôi có cảm t́nh ngay với một người lớn tuổi, hiền lành, đôn hậu. T́nh thân chưa có nhưng ḷng cảm mến th́ nhiều, tôi cho ông số điện thoại để tiếp tục nói chuyện vào dịp khác bởi tôi đang bận với một cuộc phỏng vấn…
Rồi t́nh thân nảy nở sau những lần ông mời tôi đi uống cà phê, rất thỉnh thoảng, nhưng ông thực sự có hiện diện trong tôi như một người bạn mà tôi thường tự trách là ít thăm hỏi ông, hay mời ông đi uống nước. Giao tiếp với người già chỉ mất ít thời gian mà được lợi rất nhiều về kiến thức và kinh nghiệm sống. Biết thế, nhưng khi có thời gian rảnh th́ tôi vẫn đi chơi với bạn trẻ nhiều hơn. Chỉ khi cần hỏi, là cần tới người già th́ tôi mới nhớ tới ông, gọi ông, mời ông đi uống ly cà phê…
Tôi là một con người hiện đại qua cách t́m thông tin là biết hỏi ai; và ông bạn già là người thuộc thế hệ cũ sẵn sàng cho không kiến thức, kinh nghiệm tích lũy cả đời. Sự cho và nhận co giăn theo tuổi đời th́ tôi co ông giăn. Đó là ư nghĩ hôm trời mới chớm thu, tôi gọi ông, mời ông đi uống ly cà phê vào một sáng cuối tuần. Hôm đó, tôi không có ǵ để hỏi ông mà chỉ là bỗng nhớ tới một người bạn mà quỹ thời gian của người đó không c̣n nhiều nên tôi dành thời gian rảnh rỗi cho ông. Hôm đó ông nói với tôi là “Anh cũng đă già…”. Tôi tin nhận xét của ông v́ tôi đă vừa từ chối bạn bè trang lứa rủ nhau đi nông trại của một người bạn từ sáng sớm để hạ một con dê và nhậu tới chiều. Chắc chắn là một cuộc vui nhưng rồi cuộc vui nào cũng tàn. Bạn bè chưa già th́ c̣n dịp khác để gặp. Nhưng ông bạn già hiu hắt như gió thu, hôm t́nh cờ gặp nhau ngoài chợ, ḷng tôi bất an sau khi chia tay…
Hôm đầu thu đó, hỏi thăm ra mới biết, vợ ông đă qua đời hồi hè. Bà đi thăm con gái với cháu ngoại bên Cali, bị đột quỵ và mất luôn ở bên ấy. Ông muốn đưa bà về Dallas để lo ma chay v́ bà đă sống ở Dallas mấy chục năm. Nhưng người con trai sống ở Dallas th́ lại muốn em gái lo ma chay cho mẹ bên Cali cho tiện. Cái lư anh ta đưa ra là chết ở Mỹ th́ lo ma chay ở đâu cũng chỉ là cái nhà quàn như nhau. Tôi chỉ quen biết ông như một người viết và một độc giả, chưa bao giờ tôi uống với ông một ly bia v́ ông không rượu bia, không thuốc lá. Nhưng hôm đầu thu đó, ông tự tay mượn điếu thuốc đang cháy dở trên tay tôi; ông hút một hơi thuốc thật sâu, rồi trả lại. Tôi sợ ông sặc, nhưng ông đă không sặc.
Ông nhả khói chậm răi và ch́m vào tâm sự: “Tôi chưa bao giờ nói với anh, cũng không nghĩ tới chuyện nói với ai. Nhưng nỗi buồn trong tâm khảm tôi lớn dần như mầm bệnh ung thư tới hồi bộc phát. Tôi biết là trước sau ǵ cũng chết, tôi không sợ chết, chỉ buồn ḷng người làm cha mà không biết dạy con ḿnh. Vợ chồng tôi chỉ có hai người con. Lo được cho thằng lớn ăn học tới ra đại học không phải nợ tiền học đồng nào. Nó đi làm, lănh lương cất riêng vào trương mục nhà băng của nó. Ngày ngày vẫn về nhà ăn ở, cha mẹ lo. Nó cho đó là lối sống Mỹ và nó chọn cách sống ấy. “Cha mẹ đừng tọc mạch vào thu nhập của con cái”. Nhưng khi nó muốn lấy vợ th́ nó chọn lối sống của người Việt là dù sống ở đâu trên địa cầu th́ chuyện cưới hỏi của con cái, cha mẹ người Việt cũng đứng ra lo cho con. Thế là vợ chồng tôi lo cưới vợ cho con trai.
Tôi không lấy ǵ làm buồn ḷng v́ cha mẹ tôi cũng đi cưới vợ cho tôi khi xưa. Nhưng rồi con tôi muốn mua nhà. Nó tŕnh bày với vợ chồng tôi là nó mua nhà trăm rưỡi, cần mượn nhà băng một trăm ngàn, nếu trả trong ba mươi năm th́ tổng số tiền nó phải trả cho nhà băng lên tới ba trăm ngàn. Nghĩa là một trăm ngàn vốn với hai trăm ngàn tiền lời trong ba mươi năm. Nó muốn cha mẹ giúp đỡ cho nó mượn một trăm ngàn để nó trả dứt căn nhà ngay khi mua, không phải trả tiền lời cho nhà băng. Nếu nó phải trả số tiền ba trăm ngàn trong ba mươi năm, th́ mười năm cho một trăm ngàn. Nó sẽ trả cho cha mẹ một trăm ngàn trong mười năm là khả năng có thể.
Tôi bắt đầu thất vọng về con trai tôi. V́ gom hết tiền 401-K của cha mẹ th́ đủ một trăm ngàn cho nó mượn. Vợ chồng đă về hưu th́ tiền già gói ghém cũng đủ sống, nhưng tiền đâu lo cho con em nó c̣n trong đại học để khỏi mượn nợ? Tôi suy nghĩ nhiều đêm và chợt nghĩ đằng nào cũng mất con rồi! Đó là cái giá phải trả cho mưu cầu tương lai của con cái. Tôi đưa nó đến Mỹ chứ tự nó đâu đi một ḿnh được. Tôi sinh ra nó chứ nó đâu tự xuất hiện trên đời này được…
Nhưng tôi thất bại trong chuyện dạy nó sống đùm bọc với người thân. Tôi có lỗi đă để nó hấp thụ lối sống ích kỷ của xứ sở này. Đằng nào tôi cũng mất con rồi. Nếu đồng ư cho nó mượn một trăm ngàn không tiền lời là tôi đă thẳng thắn nh́n nhận ḿnh thua cuộc; không bao giờ dạy được con quay lại lối sống đùm bọc nhau của người Việt ḿnh nữa. Nhưng từ chối nó… th́ tôi mất luôn vợ! V́ mẹ nào chả thương con, thương càng mù quáng t́nh mẫu tử càng lên ngôi.
Nó trả lời cho tôi câu hỏi: “Tiền đâu để lo cho em nó?”. “Th́ ba mẹ lấy tiền con trả hàng tháng để lo cho nó”. Tôi định hỏi câu hỏi quan trọng nhất theo kinh nghiệm của tôi là: “Nhưng con có chắc là con sẽ trả cho ba mẹ hàng tháng, hay trả vài tháng… rồi quên luôn?”. Tôi thương vợ tôi nên đă cho con trai tôi mượn một trăm ngàn. Vợ tôi mất tinh thần nhiều năm sau đó v́ đúng là nó không trả.
Nhưng chúng tôi được trời phật cho lại đứa con gái muộn màng nhưng hết mực hiếu thảo. Nó là nguồn an ủi, niềm vui c̣n lại cho vợ chồng tôi. Lúc nào nó cũng vui vẻ nói là ba mẹ chết rồi th́ tài sản cũng để lại cho anh em con thôi. Anh Hai cần trước th́ anh Hai lấy trước. Ba mẹ đừng có giận anh Hai nữa, chỉ tổn hao sức khỏe cho ba mẹ thôi. C̣n con, nợ học th́ ai đi học ở Mỹ mà không nợ. Chừng con ra trường th́ con trả. Ba mẹ đừng lo nữa.
Con bé lạc quan nói sao làm vậy. Về sau, nó lấy chồng bên Cali nên về Cali sống. Vợ tôi muốn bán nhà, dọn về Cali ở với con gái th́ thằng con trai không cho đi v́ bà nội phải ở Dallas để trông con cho vợ chồng nó đi làm… Đến cái chết đột ngột của mẹ nó. Tôi muốn đưa bà ấy về Dallas để lo ma chay v́ bà ấy sống ở đây đă như là quê hương. Nó ngại tốn kém nên lư lẽ bất dung t́nh với cả cha mẹ. Tôi không buồn sao được anh…”.
Ôi, cái hôm đầu thu đó! Nhớ lại sao mà buồn. Và tại sao lại có hôm nay, tôi đến giúp ông bạn bán Estate Sale, bán hết gia tài một lần để giă biệt. Buổi chiều cuộc đời như không gian thu tràn ngập lá vàng bay, những nảy nở mùa xuân, khoe sắc hạ, thu úa, đông về…
Ông bạn già có sống tới trăm tuổi th́ mùa thu thứ một trăm của cuộc đời cũng phải rời bỏ ngôi nhà không cần bật đèn giữa nửa đêm cũng biết lối đi; bán bỏ cả cái th́a khuấy ly cà phê mỗi sáng mà người gia chủ chắc là khuấy ly cà phê bằng cái th́a khác sẽ không ngon. Rồi bức tranh mua Garage Sale có vài đồng bạc hồi mới qua Mỹ, nhưng không có nó trên tường nhà th́ cứ tưởng ḿnh đang ở chơi nhà bạn, hay nhà bà con chứ không phải nhà ḿnh; đến tiếng cái đồng hồ nhà ḿnh cũng khác hẳn tiếng đồng hồ nhà khác mà chỉ có ḿnh phân biệt được… lại c̣n nắm đất quê hương trên bàn thờ hồi ra đi ḿnh mang theo để nhớ đường về. Nhưng nó nằm im lặng đă bốn mươi năm. Bây giờ người đem nó đi c̣n gửi lại nắm xương ở quê người th́ nắm đất quê hương ấy trở thành oan nghiệt.
Cho không ai lấy, bán chẳng ai mua, mà ném qua cửa sổ th́ hóa ra ḿnh đă biến thành thú vật. Tôi ứa nước mắt trên tay lái, làm sao ông bạn tôi có thể sống sau hôm nay khi chính tay tôi bán hết những ǵ đă gắn bó với ông cả đời. Tôi, chính tôi, đă tiếp tay thần chết sớm bắt ông rời bỏ thói quen và kỷ niệm; rồi rời bỏ tới người thân; cuối cùng là rời bỏ cuộc đời… Nhưng nhớ lại tâm sự đầu thu của ông, ông đi dự đám tang của vợ bên Cali như người quen biết cũ, mấy chục năm vợ chồng c̣n lại cái trống không trong ḷng già. Con trai ông đi dự đám tang của mẹ dửng dưng đến mức lúc về, anh ta nhắc ông là ba phải làm di chúc căn nhà lại cho con, v́ ba đi đột ngột như má th́ chính phủ lấy nhà…
Tôi nghĩ chắc anh ta không chỉ muốn lấy căn nhà đă trả hết mà muốn lấy luôn cả phần bảo hiểm nhân thọ của cha nên mới chọc giận ông đúng thời điểm tinh thần và thể lực của ông suy kiệt nhất sau mấy ngày đám tang bên Cali. Tôi biết anh ta và từng gặp mặt v́ Dallas đâu có mấy nhà hàng của người Việt. Anh là ai trong gia đ́nh lớn của anh, gia đ́nh nhỏ của anh, trong xă hội anh đang sống… tôi không quan tâm tới địa vị hay tên tuổi của anh ở địa phương. Tôi chỉ biết là tôi đă có lỗi với một người không có lỗi ǵ với tôi là anh. Tôi đă đồng t́nh với ư kiến của con gái ông, dù chỉ nghe ông kể.
“… Con c̣n phải đi làm và lo lắng cho gia đ́nh con. Con không thể chăm sóc cho ba mỗi ngày như má. Nhưng má mất rồi th́ ba không thể ở một ḿnh. Ba có chuyện ǵ, không ai biết, không ai hay… làm sao con yên tâm. Con xin ba giao hết nhà cửa cho anh Hai muốn làm ǵ làm. Ba về Cali với con. Ba phải ở viện dưỡng lăo v́ con không thể và không có thời gian để lo cho ba như má. Nhưng vài hôm con sẽ ghé thăm ba một, hai tiếng đồng hồ; con nấu được ǵ ngon, con đem vô cho ba ăn. Ba có chuyện ǵ, người chăm sóc cho ba sẽ báo ngay cho con, con vô ngay với ba…”.
Tôi có tào lao lắm không khi không lên tiếng về chuyện nhà người khác? Tôi nói với ông hôm đầu thu: “Chia buồn với ông về sự mất mát người thân nhất của ông mà tôi không biết, cho dù ông có cho hay th́ tôi chắc cũng không có điều kiện bay qua Cali để viếng tang của bà. Thôi th́ ngày nào c̣n sống hăy tính chuyện đời cho xong để êm xuôi khi ra đi. Ông bà đă giúp con trai không phải nợ tiền học. Tôi tính nhanh là đă cho anh ta năm chục ngàn. Ông bà cho anh ta mượn một trăm ngàn mua nhà và không hoàn lại. Vậy là ông bà đă cho con trai một trăm năm chục ngàn. Bây giờ ông bán căn nhà mà ông đang ở cũng cỡ một trăm năm chục ngàn. Số tiền đó cho hết con gái là công bằng với con cái. Ông về Cali sống với đề nghị của con gái là hoàn toàn hợp lư.
Số tiền bảo hiểm nhân thọ của vợ ông, gửi con gái để lo cho ông những ngày cuối đời. Thừa thiếu ǵ th́ tôi tin là con gái ông không tính toán với ông. C̣n phần bảo hiểm nhân thọ của ông th́ di chúc lại cho con gái. Nhưng chỉ nhờ cô ta quản lư số tiền đó để về sau chia đều cho hết cháu nội, cháu ngoại của ông bà. Cứ đứa nào vô đại học th́ được nhận một khoản tiền do ông bà để lại cho con cháu ăn học. Tôi biết, với đà lạm phát và trượt giá ở nước Mỹ th́ số tiền học bổng miễn hoàn lại cho con cháu sẽ không nhiều, nhưng rất có ư nghĩa về mặt tinh thần với đời thứ ba của gia đ́nh ông trên nước Mỹ…”.
Câu chuyện đầu thu mới đó mà đă cuối thu rồi! Ông bạn tôi đúng là người độ lượng như tôi đă tin ông như thế! Ông giao căn nhà cho con dâu để cho mướn kiếm thêm tiền chợ cho cháu nội ông được sống sung túc hơn. Ông di chúc lại căn nhà cho con dâu của ông chứ không bán. Giấy tờ xác quyết là tài sản riêng của con dâu, “để nhỡ… vợ chồng con xảy ra chuyện bất trắc ǵ sau khi ba mất, th́ ba mẹ chỉ giúp được con một chỗ ở để nuôi mấy đứa cháu nội của ba mẹ. Cảm ơn con”.
Ông cho hết con gái khoản tiền bảo hiểm nhân thọ của mẹ cô ấy. Ông nghe tôi về khoản tiền bảo hiểm nhân thọ của ông. Ông chỉ c̣n giữ lại hàng hà kỷ niệm trong từng đồ vật mà tôi đang bán cho những người không quen biết. Thế nên mắt ông lạc thần trông theo từng kỷ niệm vĩnh biệt ông lần cuối khi bước ra khỏi cửa một mái ấm gia đ́nh đă tới hồi kết. Đó là buổi sáng một ngày cuối thu mà tôi sẽ không bao giờ quên với h́nh ảnh một người đàn ông biệt xứ lúc cuối đời, tay khép lại cánh cửa nhà ḿnh lần cuối, b́nh thản nói: “Thôi, ḿnh đi nghe em…”, là di ảnh của bà mà ông kẹp ở nách để khóa cửa ra đi…
Ngoài đường, những trang trí cho ngày lễ Halloween đă lên đèn dọc lối đi. Tôi nh́n ông thả bộ ra xe mà thấy một kiếp người đến với cuộc đời cách nay tám mươi năm, chỉ có tiếng khóc là gia tài th́ hôm nay là món cuối cùng Estate Sale. Ông trầm ngâm buổi sáng, thở dài buổi trưa, rồi ngấn lệ buổi chiều theo từng kỷ niệm vĩnh biệt ông ra đi. Nhưng cuối ngày ông lại mỉm cười với di ảnh vợ lúc khóa cửa. Cái nháy mắt tinh nghịch của ông với di ảnh bà là bằng chứng ông đến với cuộc đời này bằng một tiếng khóc nhưng khi ra đi ông đă đem theo một người t́nh.
Tôi nh́n theo ông ấy tan vào màn đêm phủ về. Nh́n lại ḿnh sau một ngày tiếp tay thần chết, nách tôi kẹp chai rượu thần chết thưởng cho tôi nhưng quân sĩ của thần chết đă giao lộn vào nhà một người không uống rượu nên phải nằm chờ tới Estate Sale này. Tới Estate Sale của tôi, cũng là kinh doanh từ vốn liếng là tiếng khóc chào đời, tôi sẽ kẹp nách mang theo được ǵ lúc ra đi? Chỉ biết chai rượu thường nhưng để lâu năm cũng ngon như nước cam tuyền… từ đầu tiên mộng tới phiền muộn sau. Đâu đó là thơ Bùi Giáng.
Uống xong ly rượu cùng nhau
Hẹn rằng măi măi quên nhau muôn đời…
Khi hiểu được thơ Bùi Giáng th́ cuộc đời coi như đă . .
__________________
The Following 2 Users Say Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.