3/31
Cuốn tiểu thuyết đầu tay của Cecile Pin, “Wandering Souls”, câu chuyện về ba thanh niên Việt Nam di dân, mang đến cho đọc giả một góc nh́n về cách thức và lư do những câu chuyện về người tị nạn phải tiếp tục được kể lại. Người Việt Nam có một quan niệm mê tín: Nếu chết xa nhà, linh hồn sẽ trở nên khắc khoải và không sang được cơi âm. Thay vào đó, bạn sẽ bị nguyền rủa phải đi lang thang trên trái đất như một bóng ma, đói khát và lạnh lẽo, bị bỏ lại mà không có cửa để đi tiếp. Niềm tin dân gian này là điểm khởi đầu cho cuốn tiểu thuyết của Celine Pin. Wandering Souls đưa đọc giả về năm 1978, ba năm sau khi Sài G̣n bị cộng sản cưỡng chiếm, và kể về Ánh, một thiếu niên Việt Nam, lên đường vượt biên cùng với hai trong số sáu người em của ḿnh. Cuốn sách bắt đầu rất giống những tiểu thuyết khác về người tị nạn. Trọng tâm của Wandering Souls là sự mất mát và những khó khăn khi bắt đầu lại, sự sống c̣n, và sự cần thiết phải đồng hóa. Tuy nhiên, cuốn sách không chỉ là một câu chuyện về sự hy sinh và bổn phận gia đ́nh. Tác giả có những tham vọng lớn hơn, lần đầu tiên được báo hiệu trong cấu trúc phức tạp, yếu tố kỳ ảo, cùng các tài liệu hư cấu (như một bài báo tiết lộ thái độ bài ngoại của Margaret Thatcher đối với người tị nạn Việt Nam) thể hiện chính trị bảo thủ rất thực của những năm 1980. Và đáng ngạc nhiên nhất, khi câu chuyện tiếp tục, một người kể chuyện mới bắt đầu chen vào: giọng nói của một nhà văn, cùng những thông điệp về mất mát cùng nỗi đau buồn mà cảm xúc này tạo ra.
|