Chỉ sau một đêm, bữa cơm gia đ́nh bỗng chốc trở thành công cụ mặc cả, khi ḷng tham của em dâu lộ rơ đến trơ trẽn…
Nhà chồng tôi có năm anh chị em, bốn người đă lên thành phố lập nghiệp, chỉ riêng cậu út sống ở quê cùng cha mẹ. Là con trưởng, chồng tôi luôn gánh trên vai trách nhiệm lớn nhất đối với bố mẹ già. Từ lâu, anh em trong nhà đă thống nhất chu cấp tiền bạc cho cha mẹ và hỗ trợ thêm cho gia đ́nh cậu út, bởi dù sao họ cũng là người gần gũi, chăm lo cho bố mẹ nhiều nhất.
Tuy nhiên, không ai ngờ rằng, sau khi cưới vợ, em trai chồng lại thay đổi hoàn toàn. Hay nói đúng hơn, chính người vợ tệ bạc kia đă kéo cậu ấy vào một ṿng xoáy ích kỷ và tham lam.
Cả nhà đă yên tâm khi cậu út đồng ư nấu cơm cho bố mẹ ăn chung, bởi với sức khỏe ngày càng suy yếu, việc để hai cụ tự lo liệu bữa ăn là điều không thể. Ban đầu, mọi thứ diễn ra êm đẹp. Nhưng dần dà, cô em dâu bắt đầu giở thói "ṿi vĩnh". Hết kêu bố mẹ chồng không chịu ăn rau thịt b́nh thường, đ̣i hỏi đủ món ngon vật lạ, đến chuyện thỉnh thoảng xin thêm tiền với đủ lư do trên trời dưới đất.
Dù ai cũng ngầm hiểu cô ta đang lợi dụng t́nh h́nh để trục lợi, nhưng v́ nghĩ đến sự an toàn và sức khỏe của bố mẹ, anh chị em trong nhà đành nhắm mắt làm ngơ. Không ai muốn gây chuyện, cũng chẳng ai nỡ để bố mẹ chịu cảnh thiếu thốn.
Nhưng rồi, sự nhẫn nhịn cũng có giới hạn! Và chuyện động trời đă xảy ra chỉ sau một đêm…
Tuần trước, vợ chồng tôi về quê thăm bố mẹ sau một thời gian dài v́ dịch bệnh. Trong lúc tṛ chuyện riêng, mẹ chồng bất ngờ đưa tôi một xấp tiền, giọng bà run run: Mẹ có chút tiền tiết kiệm, giờ già rồi cũng chẳng tiêu pha ǵ nhiều. Mẹ muốn con giữ hộ, coi như cất một chỗ cho chắc chắn.
Nh́n ánh mắt đầy tin tưởng của mẹ chồng, tôi không nỡ từ chối. Tôi kể lại chuyện này với chồng, hai vợ chồng cũng thống nhất thông báo cho cả nhà để mọi chuyện minh bạch. Nhưng không ai có ư kiến ǵ cả, tưởng chừng như mọi chuyện vẫn êm xuôi.
Nhưng không! Chỉ ngay sáng hôm sau, em dâu đă trở mặt hoàn toàn!
Cô ta ngang nhiên tuyên bố trước mặt cả nhà: Từ giờ bố mẹ không ăn cơm chung nữa! Tôi cũng không nấu nướng ǵ hết!
Sững sờ trước lời lẽ hỗn hào, tôi hỏi lư do. Cô ta cười khẩy, đáp lại một câu khiến tôi chết lặng: Anh chị giỏi th́ về mà chăm bố mẹ đi! Cầm 100 triệu trong tay th́ thiếu ǵ cách lo!
Tôi cay đắng nhận ra, ḷng tham của cô ta lớn hơn cả sự tử tế tối thiểu. Chỉ v́ không được giữ số tiền đó, cô ta lập tức trở mặt, sẵn sàng để bố mẹ chồng chịu cảnh đói khát.
Nhưng điều khiến tôi đau ḷng hơn cả, chính là mẹ chồng. Bà gọi cho tôi, giọng nghẹn lại: Mẹ khổ quá con ơi… nó đóng kín cửa, mẹ không sang được!
Tôi biết, bà không muốn mất đi sự gắn kết gia đ́nh, cũng không muốn v́ số tiền kia mà gây thêm hiềm khích. Cuối cùng, tôi quyết định trả lại mẹ chồng toàn bộ số tiền ấy, dù ḷng đầy ấm ức.
Nhưng tôi cũng hiểu, cuộc chiến này chưa thể kết thúc… và có lẽ, nó sẽ c̣n kéo dài hơn những ǵ tôi tưởng tượng!
VietBF@ sưu tập
|