Tôi đứng dậy bỏ về ngay, mặc kệ mọi người níu kéo.
Mẹ vợ tôi rất thiên vị giữa 2 người con rể. Bà đối đăi với anh rể cực ḱ tốt. Từ cách nói chuyện nhẹ nhàng đến việc ăn uống, bà luôn để phần ngon cho anh ấy. Tuy là đàn ông nhưng trước cách đối xử của mẹ vợ, đôi khi tôi cũng chạnh ḷng.
Anh rể làm trưởng pḥng ở một công ty nước ngoài, lương tháng rất cao. Anh ấy thường biếu tiền bố mẹ vợ, lần nào về cũng mua quà cáp. Nhà vợ có thiếu thốn thứ ǵ như máy lạnh, máy lọc nước, quạt gió... anh rể thường bỏ tiền ra mua.
Tôi làm nhân viên b́nh thường, lương tháng chỉ bằng 1/3 của anh rể. Dĩ nhiên, tôi cũng có biếu tiền bố mẹ vợ nhưng không thể biếu nhiều được. Tôi c̣n phải lo cho 2 đứa con đang tuổi ăn học nữa.
Tuần trước, nhà mẹ vợ có đám giỗ. Tôi góp 2 triệu và về từ sớm để phụ giúp. Vợ tôi th́ lo chợ búa, nấu nướng. Tôi th́ lo phụ bố vợ trang trí bàn thờ. Vợ chồng anh rể đến tận trưa mới về.

Ảnh minh họa
Họ đem theo nhiều quà cáp đắt tiền. Trước mặt tôi, anh rể rút ra 20 triệu đưa cho mẹ vợ, bảo là góp tiền lo đám giỗ. Mẹ vợ cười tít mắt, cầm tiền vào pḥng cất. Tôi chướng mắt vô cùng, đă muốn bỏ về ngay lúc đó. Vợ tôi cũng hiểu cảm giác của chồng nên an ủi, bảo tôi đừng suy nghĩ nhiều.
Đến lúc ăn tiệc, mẹ vợ gắp vào bát anh rể một cái đùi gà to, bảo anh ấy ăn cho bổ. Rồi bà tiếp tục gắp vào bát tôi cái phao câu gà. Tôi nh́n cái phao câu nằm chễm chệ trong bát ḿnh mà tức sôi gan. Lần này, mẹ vợ thật sự quá đáng.
Tôi đứng dậy, bỏ về ngay lập tức. Vợ tôi cũng hiểu ư, cô ấy trách mẹ quá thiên vị rồi bỏ về cùng tôi.
Hôm sau, mẹ vợ gọi điện cho vợ tôi, trách tôi làm bà mất mặt, xấu hổ với hàng xóm. Bà c̣n chê bai tôi cư xử không lịch sự, lễ độ như anh rể. Không ăn được phao câu gà th́ thôi, gắp bỏ lại ra mâm là xong, tại sao phải sửng cồ lên như thế?
Tôi càng nghĩ càng buồn. Chẳng lẽ nghèo khó cũng là một cái tội, cũng là lư do để người thân trong nhà coi thường, khinh khi sao? Sau chuyện này, tôi sẽ không bao giờ bước chân về nhà vợ thêm lần nào nữa. Chỉ thương vợ tôi, cô ấy đứng giữa mẹ và chồng, nhiều lúc thấy vợ ngồi thẫn thờ, buồn bă mà tôi xót xa.
VietBF@ Sưu tập