WESTMINSTER (NV) - “Tôi muốn chặn đứng điều này để đồng hương đừng bị gạt như tôi” là lư do ông Duke Trịnh t́m đến nhật báo Người Việt để chia sẻ kinh nghiệm về một vụ lường gạt mà ông chính là nạn nhân.

Ông Duke Trịnh, chủ nhân nhà in DayandNight Color Printing, nạn nhân của vụ lường gạt. (H́nh: Ngọc Lan/Người Việt)
Ông Duke Trịnh (tên Việt Nam là Đức Trịnh) là chủ nhân nhà in DayandNight Color Printing trên đường Trask, thuộc thành phố Garden Grove.
Theo lời ông Duke, vào chiều ngày 17 tháng 10, có một khách hàng ngoài 40 tuổi, xưng tên, mang đến nhà in của ông quyển “Luân Lư Đức Hạnh” và ngỏ ư muốn in 150 quyển.
Sau khi nghe ông Duke ra giá $6.00 mỗi quyển, in 150 quyển th́ tổng số tiền là $900, vị khách nói “để ra ngoài gọi cho người chị ở tiểu bang khác hỏi ư kiến.”
“Chừng 5 phút sau, chú đó quay vô nói bà chị đồng ư v́ giá rẻ hơn ở những tiểu bang khác,” chủ nhà in kể.
Sau khi thỏa thuận giá cả và làm hợp đồng, người khách cho ông Duke biết là “người chị sẽ deposit $300 vô tài khoản” của ông Duke. Ông Duke đưa số trương mục ngân hàng của ḿnh cho người khách lạ, không chút đắn đo.
Tuy nhiên, khoảng vài tiếng sau, người khách gọi lại cho chủ nhà in, báo rằng “bà chị đă 'deposit' tiền vô rồi nhưng deposit tới $1,700, nên chú đó nói cho lấy lại phần tiền dư bằng tiền mặt,” ông Duke kể tiếp.
Ông nói ông “cũng thấy lạ lạ” khi nghe như vậy, nhưng vẫn trả lời với khách là “nếu 'check clear' th́ tôi sẽ đưa tiền mặt lại cho.” Qua hôm sau, khi ngân hàng mở cửa lúc 9 giờ, người khách gọi điện thoại hẹn ông Duke ra ngân hàng để lấy lại số tiền “deposit” dư.
Ông Duke kể, ông cẩn thận hỏi nhân viên ngân hàng th́ được trả lời rằng “check clear rồi.” Nghe vậy, ông Duke đồng ư rút ra $1,400 tiền mặt để trả lại cho khách, v́ “người ta chỉ muốn đặt cọc có $300 thôi.”
Tuy nhiên, “khi đưa tiền cho chú đó, tôi hỏi ID, chú nói chú không có ID. Hỏi driver license th́ chú nói v́ chú không có xe, người em chở chú tới.” Hỏi giấy tờ ǵ cũng không có, nhưng ông Duke nghĩ “người ta đă bỏ vô account ḿnh $1,700, bây giờ rút ra $1,400 th́ trong account ḿnh cũng c̣n $300 tiền deposit.” Thế nên ông Duke vẫn giao tiền, và nhận lại tờ giấy viết tay. Trên tờ giấy “biên nhận,” ngoài việc ghi rơ ràng số tiền in sách, tiền đặt cọc, lẫn số tiền $1,400 nhận lại bằng tiền mặt, vị khách c̣n ghi cả tên, địa chỉ và số điện thoại liên lạc.
Ông Duke nhận cầm tờ giấy, chẳng may may nghi ngờ ǵ.
“Khoảng nửa tiếng sau, chú đó gọi lại nói khoan in số lượng 150 cuốn v́ bà chị muốn order thêm. Tôi nghe vậy cũng mừng v́ ḿnh có thêm order cũng good.” Ông Đức tiếp tục câu chuyện.
Chờ qua đến hôm sau, ông chủ nhà in gọi khách hỏi lại số lượng sách để chuẩn bị cho việc in ấn, “nhưng chú đó không bắt phone, tôi để lại lời nhắn.”
Ông Đức nói: “Tôi đợi đến trưa vẫn không thấy trả lời, tôi gọi lại một lần nữa th́ nghe báo là điện thoại bị cắt rồi.”
Khi đó ông Đức mới “thấy nghi.”
Ra ngân hàng để kiểm tra tiền, ông Duke được ngân hàng cho biết “cái check bị stop payment.”
Nghĩa là, ông Duke không hề nhận được bất kỳ số tiền nào bỏ vào tài khoản của ông. Đồng thời, ông lại bị mất $1,400 từ trong tài khoản của ḿnh khi rút ra đưa cho “Tùng Nguyễn.”
Theo yêu cầu của ông Duke, ngân hàng in cho ông bản copy tấm check bị “stop payment.”
Vừa nh́n thấy bản in, ông Duke hiểu ngay ḿnh bị lừa. V́ “chú đó nói bà chị ở tiểu bang khác deposit tiền vô, trong khi tấm check này lại mang tên người ở địa chỉ ngay địa phương này thôi.”
Ông Duke Trịnh t́m đến địa chỉ nhà ghi trên tấm chi phiếu th́ được chủ nhà cho biết, “người đó đă dọn đi cả năm nay rồi, sau khi ly dị vợ.”
Không c̣n cách nào, ông Duke chỉ biết báo qua biện lư (D.A) của Orange County.
“Tôi nghĩ ḿnh cũng hơi ngớ ngẩn một chút, tin người quá.” Ông Duke tự nhận xét. Rồi ông kết luận: “Tôi muốn chặn đứng điều này để đồng hương đừng bị gạt như tôi.”
Ngọc Lan/Người Việt