Khi nhắc đến chuyện vợ chồng già ngủ riêng pḥng, nhiều người vẫn nghĩ đó là dấu hiệu của t́nh cảm phai nhạt, là sống với nhau không nổi nữa. Nhưng thực ra với những cặp đôi đă gắn bó mấy chục năm, việc ngủ riêng không phải là biểu hiện t́nh yêu nguội lạnh mà là sự thấu hiểu và quan tâm dành cho nhau.
Tuổi già kéo theo chất lượng giấc ngủ và sức khỏe suy giảm, chen chúc trên một chiếc giường chưa chắc đă thể hiện sự gắn bó, ngược lại c̣n có thể làm phiền nhau. Vợ chồng già nên học cách ngủ riêng, điều này không liên quan đến t́nh cảm sâu đậm hay nhạt nḥa mà là một lựa chọn sáng suốt v́ sức khỏe và chất lượng cuộc sống.
Đảm bảo chất lượng giấc ngủ, để cơ thể có thời gian hồi phục
Ông thường ngáy to như sấm về đêm, bà bị tiếng ngáy làm mất ngủ, trằn trọc cả đêm, sáng dậy mắt thâm quầng, ban ngày mệt mỏi, chóng mặt. Bà th́ ngủ rất nông, chỉ cần một tiếng động nhỏ là tỉnh giấc, mà ông lại hay thức dậy giữa đêm để đi vệ sinh, mỗi lần xuống giường lại làm bà tỉnh theo. Cả hai đều ngủ không ngon, dễ cáu gắt.
Đến mùa đông, họ lại căi nhau v́ chuyện đắp chăn: ông nóng, thường đạp tung chăn; bà th́ sợ lạnh, phải đắp chăn dày. V́ chiều nhau mà ai cũng ngủ không yên, lâu dần sức khỏe càng đi xuống.

Ảnh minh họa
Ngủ riêng chính là cách “giải phóng” giấc ngủ cho cả hai. Ở tuổi già, một giấc ngủ sâu đă là điều xa xỉ. Giấc ngủ chất lượng giúp cơ thể hồi phục, c̣n nếu cứ bị làm phiền th́ chỉ khiến hệ miễn dịch suy giảm, bệnh tật dễ kéo đến.
Ngủ riêng không phải là “chia ḷng chia dạ” mà là để ông yên tâm ngáy ngủ, bà được ngủ trọn giấc, mỗi người có một không gian nghỉ ngơi yên tĩnh, sáng hôm sau mới có đủ năng lượng chăm sóc cho nhau. Ngủ ngon th́ tinh thần cũng tốt, ít gây gổ v́ mệt mỏi, cuộc sống chung v́ thế mà êm ấm hơn.
Tôn trọng khác biệt sinh hoạt, giữ khoảng cách dễ chịu khi sống chung
Sau khi nghỉ hưu, ông quen dậy sớm, năm giờ sáng đă dậy tập thể dục, nấu ăn. Bà th́ thích ngủ muộn, thức khuya dậy trễ, cứ bị tiếng động của ông làm thức giấc. Bà yêu sạch sẽ, muốn pḥng ngủ lúc nào cũng gọn gàng tinh tươm; ông lại quen tiện đâu để đấy, hai người thường căi nhau v́ chuyện pḥng ốc bừa bộn. Ông có thói quen nghe kể chuyện trước khi ngủ, dù bật nhỏ cũng làm bà, người muốn yên tĩnh đọc sách mà khó chịu. V́ chiều nhau nên ai cũng ấm ức.
Ngủ riêng chính là cách tạo không gian cho những khác biệt ấy. Sống với nhau vài chục năm, cả hai đă quá hiểu thói quen của nhau. Khi c̣n trẻ th́ có thể nhường nhịn, nhưng đến tuổi này, sức khỏe không cho phép tiếp tục “chịu đựng” để ḥa hợp. Cố sống chung pḥng sẽ chỉ làm mâu thuẫn thêm sâu.
Ngủ riêng giúp mỗi người được sống theo cách ḿnh thấy thoải mái: ông không phải rón rén sợ làm bà thức, bà cũng không cần nhẫn nhịn để chiều ông. Mỗi người có góc nhỏ riêng để nghỉ ngơi, tận hưởng sự yên tĩnh của ḿnh, nhờ đó ít va chạm hơn.
Khoảng cách dễ chịu này không làm t́nh cảm phai nhạt mà c̣n khiến hai người thêm trân trọng những khoảnh khắc ban ngày bên nhau: cùng đi chợ, nấu ăn, dạo bộ , sống với nhau nhẹ nhàng hơn, ít phàn nàn hơn.
T́nh cảm vợ chồng già không nằm ở việc có c̣n chung chăn gối hay không mà ở chỗ có biết tôn trọng nhau không. Và việc ngủ riêng chính là một biểu hiện của sự tôn trọng đó.
VietBF@sưu tập