Giờ anh ngủ rồi, c̣n em th́ măi không chợp mắt được v́ quá giấc, nên ngồi viết vài ḍng có thể ngủ dậy anh đọc được.
Chồng ạ. Anh là người chồng em rất tự hào. Anh nấu ăn ngon, anh kiếm tiền như vậy là giỏi dù chưa ổn định công việc, anh có ngoại h́nh ưa nh́n, anh là người kiếm được 1 đồng cũng nghĩ tới vợ, 10 đồng cũng nghĩ tới vợ, ... anh là người đàn ông tốt.
Chồng ạ. Em chưa bao giờ bớt yêu anh đi một tư nào. Em luôn chờ đợi anh về mỗi lần anh đi xa. Em rất nhớ anh. Nếu anh phải đi xa lâu hơn là em cảm thấy rất khó chịu, vậy nên mới nói chuyện rất “cọc” với anh. Mong anh hiểu cho người làm vợ.
Chồng ạ. Em biết anh c̣n trẻ. Đang tuổi sức ăn sức ngủ sức làm việc. Đang tuổi đứa con gái khác vẫn ḍm ngó. Đang tuổi dần dần trở thành người đàn ông chững chạc.
Chồng ạ. NHƯNG ANH CÓ CON RỒI. Anh có mái ấm, anh có gia đ́nh. Và anh có em - có vợ anh rồi.
Em cũng là một cô gái trẻ, mới bước vào hôn nhân. Bất cứ điều ǵ cũng có thể khiến em hạnh phúc, và bất cứ điều ǵ cũng có thể khiến em mệt mỏi.
Chồng ạ. Em ước hàng đêm anh nh́n thấy em phải bật dậy rũ rượi vắt sữa cho con khi chưa kịp ngủ say. Rồi cho con ăn, đợi con ngủ say tiếp rồi mới đặt lưng ngủ tiếp. Có những khi bị tỉnh hẳn rồi lại không ngủ nổi. Thế là nhắm mắt thức.
Chồng ạ. Em ước anh nh́n thấy em khi dỗ con gắt ngủ, khóc nhằng nhặc. Một tay bế con, một tay cầm b́nh sữa, chân kiễng lên cửa sổ để đỡ con. Cứ thế suốt hàng tiếng đồng hồ. Dỗ hết khóc, dỗ ngủ, rồi lại đợi con ngủ say.
Chồng ạ. Em ước anh nh́n thấy ánh mắt em nh́n anh khẩn thiết “Giúp em với”. Ngồi vắt sữa mà con ọ ẹ quấy, c̣n anh mắt không rời chiếc điện thoại trên tay.
Chồng ạ. Em ước anh nh́n thấy nét buồn trên gương mặt em mỗi lần anh gắt gỏng, khó chịu. “Đang ngủ tự dưng ôi con ơi bố ai mà ngủ được nữa” ... em làm ǵ sai? “Cho ăn ít thôi, ăn nhiều quá chả chớ”, con ăn được nhiều mà ...em làm ǵ sai?
Chồng ạ. Em ước anh san sẻ việc chăm sóc con với em một chút. Một phần v́ để em được nghỉ ngơi, một phần để anh gần gũi con khi con c̣n bé. Rồi mai này thời gian sẽ chẳng thể quay trở lại, con sẽ chẳng c̣n là đứa trẻ sơ sinh cần bế ẵm, dỗ dành.
Chồng ạ. Anh hỏi em: Em có biết v́ sao người ta lại có câu “Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà” mà không phải chồng hoặc ông không? Em chỉ thoáng nghĩ những người đàn ông xưa, họ mặc định việc chăm sóc con cái là của phụ nữ. Không chăm th́ đương nhiên không có lỗi là đúng rồi. Nhưng anh biết không, câu nói này làm em buồn rất nhiều. Cảm giác như xây một toà lâu đài, vừa chớm xây đă bị sụp đổ.
Chồng ạ. Nếu mẹ chúng ta - những người bà người mẹ nghe được sẽ buồn như thế nào?
Chồng ạ. Em không muốn trở thành cô gái quá cứng rắn và chai ĺ cảm xúc. Câu nói “yêu em” em mong từng ngày giờ đă không c̣n chờ đợi. Em xin lỗi. Đêm qua biết anh thủ thỉ vào tai em, nhưng em không c̣n háo hức như ngày nào.
Chồng ạ. Anh hăy cười với em nhiều anh nhé. Lấy chồng nơi đất khách quê người, với bố mẹ chồng vẫn c̣n chút ǵ đó ngại ngùng giữ kẽ, em không có bạn bè thân thiết, không biết chỗ đi chơi nào cả,... Xin anh đừng bó,p ng,h,ẹt trái tim em bằng những câu nói như xát muối, những thái độ vô tâm hờ hững. Em tủi thân biết bao nhiêu.
Chồng ạ. Em hy vọng t́nh cảm của ḿnh được nóng trở lại. Sau tất cả, em vẫn yêu anh.
VietBF@sưu tập