Lầu Năm Góc đang triển khai khoảng 865 căn cứ quân sự ở nước ngoài, hơn 6.000 căn cứ ở bên trong nước Mỹ và các vùng lănh thổ. Nhưng đây có phải con số cuối cùng, khi ngay cả người Mỹ cũng không biết chắc họ có bao nhiêu căn cứ?
Thành phố Norfolk, bang Virginia, Mỹ tự hào v́ là quê hương của căn cứ hải quân lớn nhất của Mỹ và cũng là căn cứ hải quân lớn nhất trên thế giới.
Bộ Quốc pḥng Mỹ cho rằng mạng lưới chằng chịt các căn cứ quân sự mà họ triển khai bên trong và ngoài nước Mỹ là “để bảo vệ người dân Mỹ khỏi những kẻ thù nguy hiểm đang ẩn nấp ở khắp nơi”, c̣n các đối thủ của Mỹ th́ cho rằng mục đích của hệ thống này là để chi phối cả thế giới.
Báo chí Mỹ mỗi năm cũng công bố các con số thống kê, nhưng chưa bao giờ những con số này có được sự thống nhất. Chỉ có một điều chắc chắn là con số các căn cứ Mỹ luôn ở hàng “khủng” và không có một quốc gia nào trên thế giới đủ “lực” để chi cho chỉ một phần nhỏ mạng lưới căn cứ này hoạt động trong một thời gian ngắn. Đơn giản là theo tính toán, cũng của báo giới và các cơ quan nghiên cứu độc lập, mỗi năm nước Mỹ phải chi tới 140 tỷ USD để duy tŕ số căn cứ quân sự này.
Hiện nay, riêng tại Đức, Mỹ đặt 268 căn cứ quân sự; 83 tại Italia; 45 tại Anh; 21 tại Bồ Đào Nha và 19 tại Thổ Nhĩ Kỳ.
Ngoài ra, 124 căn cứ tại Nhật Bản, 87 tại Hàn Quốc. Có thể nói là hầu như giờ đây, người dân địa phương không c̣n thắm thiết với sự hiện diện của các căn cứ quân sự. Ví dụ như tại Okinawa (Nhật Bản), đa số người dân địa phương rất vui mừng được "tạm biệt chú Sam".
Căn cứ không quân Mỹ ở Okinawa (Nhật Bản).
Các căn cứ quân sự Mỹ tại các nước như Ảrập Xêút, Yemen, Iraq, Afghanistan, cũng vấp phải làn sóng phản đối mạnh mẽ của người dân. Theo ông Steven Kull, người đứng đầu Chương tŕnh chính sách quốc tế thuộc trường Đại học Maryland, sự hiện diện quân sự của Mỹ tại Trung Đông làm mất ḷng dân ở hầu hết các nước, thậm chí đang kích động, chứ không phải ngăn chặn, các cuộc xung đột ở đây.
Tại Guam, ḥn đảo mà Mỹ coi là thuộc địa từ sau Chiến tranh thế giới lần thứ hai, Mỹ đă biến hầu hết diện tích của đảo này thành một căn cứ quân sự và từ chối cho phép người dân ở đây được độc lập, hoặc có quyền công dân đầy đủ của Mỹ.
Các cuộc thăm ḍ dư luận trên toàn cầu cho thấy những người nước ngoài sợ Mỹ hơn cả sợ những kẻ khủng bố. Tại nhiều nước trên thế giới, người dân lo ngại rằng Mỹ sẽ sử dụng sức mạnh quân sự để chống lại họ.
Nếu Mỹ đóng cửa toàn bộ số căn cứ quân sự tại nước ngoài, Washington vẫn c̣n 6.000 căn cứ ở trong nước và các vùng lănh thổ. Nhưng chỉ tính riêng nếu đóng cửa các căn cứ nước ngoài, ngoài hàng trăm tỷ USD mỗi năm sẽ được chuyển sang các dự án có ích hơn, Mỹ c̣n có thể đưa về nước nửa triệu quân và 100.000 nhà thầu dân sự được thuê để bảo dưỡng số căn cứ này.
Vấn đề là Mỹ không, hoặc ít nhất là chưa, hạn chế bớt chiếc “ṿi bạc tuộc”. Trong dự toán ngân sách liên bang tài khóa 2012, bất chấp những áp lực về thâm hụt ngân sách đang phải đối mặt, dự toán kinh phí cho quốc pḥng của Mỹ vẫn đạt mức kỷ lục mới lên tới 553 tỷ USD.
Đảo Guam, nơi Mỹ đặt căn cứ quân sự rất lớn.
Hiện nay, với số căn cứ quân sự ở châu Á-Thái B́nh Dương, Mỹ đang tăng nhanh bước chuyển dịch chiến lược từ Tây sang Đông. Giới phân tích khu vực cho rằng thông qua việc tăng cường sự hiện diện tại khu vực này, Mỹ muốn thực hiện mục đích chiến lược toàn cầu của ḿnh.
Từ năm 2010 đến nay, Mỹ đă tập trung một loạt tàu sân bay tại châu Á-Thái B́nh Dương, cùng các nước đồng minh trong khu vực tiến hành chục cuộc tập trận với các quy mô khác nhau. Trong năm 2011, Mỹ đă lên kế hoạch tiếp tục cùng các nước đồng minh tại châu Á-Thái B́nh Dương tiến hành nhiều hơn nữa các cuộc tập trận chung: với Thái Lan (Hổ Mang Vàng), với một số nước Đông Á (Nhật Bản, Hàn Quốc)...
Hiện nay, tại khu vực châu Á-Thái B́nh Dương, quân đội Mỹ duy tŕ khoảng 100.000 binh sĩ đồn trú hàng năm và bố trí hơn một nửa số tàu sân bay, tàu ngầm, chiến hạm lớp Aegis và máy bay ném bom chiến lược. Trọng tâm chiến lược toàn cầu của Mỹ đă được điều chỉnh - chuyển từ châu Âu sang châu Á-Thái B́nh Dương.
( theo dantri )