Có những mối quan hệ không kết thúc bằng những trận căi vă nảy lửa hay những lời chia tay đầy nước mắt. Có những mối quan hệ chỉ đơn giản kết thúc trong lặng lẽ, không một lời giải thích, không một câu từ biệt. Người ta dần dần xa nhau, khoảng cách cứ lớn dần lên, và một ngày nào đó, ta chợt nhận ra: người từng quan trọng với ta giờ đây đă trở thành một người xa lạ.
Điều đau ḷng nhất trên thế gian này không phải là yêu nhầm người không yêu ḿnh, mà là yêu thương hết ḷng, đặt cả niềm tin và hy vọng vào một người, để rồi nhận ra rằng, trong mắt họ, ḿnh cũng chỉ là một người b́nh thường như bao người khác. Những tin nhắn không được hồi đáp, những cuộc gọi bị bỏ lỡ, những cuộc hẹn chẳng bao giờ thành… tất cả đều là dấu hiệu của một mối quan hệ đang dần phai nhạt.
Hóa ra, khoảng thời gian ta dằn vặt, buồn phiền v́ một người, họ lại vui vẻ như chẳng có chuyện ǵ xảy ra. Hóa ra, những đêm ta thao thức, nghĩ về họ, tự hỏi bản thân đă làm ǵ sai, họ lại đang vô tư cười nói bên một ai khác. Và hóa ra, không có ai thực sự bận rộn đến mức không thể dành một chút thời gian cho người ḿnh quan tâm—chỉ là ta có c̣n quan trọng với họ hay không mà thôi.
Thật xót xa khi một mối quan hệ từng đầy ắp những lời hứa hẹn và kỷ niệm lại có thể biến mất một cách nhẹ nhàng như thế. Nhưng có lẽ, đây cũng là cách mà cuộc sống dạy ta trưởng thành. Đôi khi, ta phải học cách chấp nhận rằng không phải ai cũng sẽ đi cùng ta suốt chặng đường đời. Có những người chỉ xuất hiện trong một đoạn đường ngắn, để lại trong ta những bài học và kư ức, rồi lặng lẽ rời đi.
Đừng trách ai cả. Đừng oán giận, cũng đừng dằn vặt chính ḿnh. Khi ai đó chọn cách im lặng để kết thúc một mối quan hệ, đó là dấu hiệu cho thấy ta không c̣n quan trọng trong ḷng họ nữa. Khi t́nh cảm đă nhạt, khi sự quan tâm đă không c̣n, th́ dù có cố gắng níu kéo đến đâu, ta cũng chỉ nhận lại sự lạnh lùng và thờ ơ.
Điều quan trọng không phải là cố gắng giữ lại những người đă muốn rời đi, mà là học cách yêu thương chính ḿnh hơn. Hăy trân trọng những ai thực sự coi ta là quan trọng, hăy dành thời gian cho những người thực sự yêu thương ta. Và hơn hết, hăy tin rằng, khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra—nơi đó sẽ có những người thực sự xứng đáng với t́nh cảm chân thành của ta.
Bởi lẽ, trong cuộc đời này, không phải ai ta yêu thương cũng sẽ yêu thương ta theo cách ta mong muốn. Nhưng điều quan trọng là, dù thế nào đi nữa, ta vẫn có thể tiếp tục bước đi, vẫn có thể yêu thương và hy vọng, v́ phía trước luôn có những điều tốt đẹp đang chờ đợi.
VietBF@sưu tập
|