Lần đầu ông Joe Salvatore gặp được vị ân nhân khiến ông phải nghẹn ngào rơi nước mắt sau nhiều năm liên lạc mới t́m được cơ hội gặp mặt, v́ người đă giúp ông có một cuộc sống khỏe mạnh cách đây 5 năm trước, nhưng cả hai đều rơi nước mắt khi gặp nhau lần đầu tiên ở Kings Langley, Hertfordshire, Anh.
Bà Teresa Dobson, 62 tuổi và ông Joe Salvatore, 70 tuổi, cả hai đă rơi nước mắt khi gặp nhau lần đầu tiên ở Kings Langley, Hertfordshire, Anh. (Ảnh: PA)
Ông Salvatore, 70 tuổi và ân nhân của ông là bà Teresa Dobson, 62 tuổi, cả hai đă nhiều năm liên lạc thư từ hỏi thăm nhau. Nhưng măi không t́m được cơ hội gặp mặt, cho đến tuần này ông bà đă gặp nhau ở Kings Langley, Hertfordshire, Anh, theo Dailymail.
Cách đây 5 năm, thông qua hoạt động từ thiện, bà Teresa Dobson quyết định hiến một quả thận cho ông Joe Salvatore, lúc đó bà nghĩ rằng bà có thể làm điều đó cho một ai đang cần giúp v́ bà có sức khỏe tốt. V́ vậy, bà sẽ giúp một người cần nó để được sống và cho họ có được một cuộc sống tốt đẹp hơn. Và người đó là ông Salvatore, người đă nói rằng “cuộc sống của ông đă thay đổi nhờ bà Dobson”.
“Bà Teresa Dobson đă cho tôi một cuộc sống hoàn toàn mới thêm một lần nữa, để tôi có thể tận hưởng cuộc sống cùng với gia đ́nh và bạn bè”, ông Salvatore nói.
Cả hai đă trao đổi thư trong nhiều năm nhưng đến tuần này mới có cơ hội gặp mặt. (Ảnh: PA)
C̣n bà Dobson nói đó chỉ là một trong những việc mà bà có thể làm để giúp đỡ người khác, rất nhiều người đă làm rất nhiều điều tốt đẹp cho mọi người, chẳng hạn như chạy marathon và tặng hàng ngàn bảng Anh cho quỹ từ thiện.
Ông Salvatore đă điều trị suy thận trong 15 năm cho đến khi các bác sĩ nói rằng ông cần phải ghép thận khẩn cấp v́ cả hai quả thận của ông đều bị hỏng. Vợ và con gái ông cũng xét nghiệm để hiến thận nhưng sau khi kiểm tra bác sĩ thấy kết quả không phù hợp. Nhưng kết quả thận của bà Dobson th́ tốt.
Vợ và con gái của ông Salvatore (bên trái) chụp ảnh cùng bà Dobson và chồng (bên phải). (Ảnh: PA)
Kể từ khi phẫu thuật thành công, thông qua bệnh viện, ông Salvatore thỉnh thoảng viết thư cho bà Dobson, và cứ mỗi năm ông đều gửi thư hỏi thăm và bà luôn trả lời.
Một ngày nọ, bà gửi một bức thư cho ông Salvatore và đề nghị gặp mặt trực tiếp, ông rất vui khi nhận được thư và cũng rất lo lắng. Ông tự nhủ rằng khi gặp bà Dobson, ông sẽ mạnh mẽ, nhưng cuối cùng ông không thể kiềm ḷng vào thời khắc đầu tiên gặp được ân nhân, bà Dobson cũng khóc.
“Thật đặc biệt khi gặp ông. Trông ông rất là khỏe”, bà nói.