Người đàn ông đang lái xe trên con đường quê vắng chợt thấy một chiếc xe đậu ven đường. Trên xe là một bà lăo lưng c̣ng, đang ngồi với vẻ mặt lo lắng. Thấy vậy chàng trai quyết định dừng xe để giúp đỡ.
Cụ bà tỏ ư lo lắng khi thấy người lạ lại gần. Bết đâu được hắn ta đang nghĩ ǵ. Chẳng lẽ lại có người đến giúp ḿnh ư?
Nhưng v́ tự bà không thể thay bánh xe, nên không c̣n lựa chọn nào khác. Bà cụ lấy cho chàng trai chiếc bánh xe dự pḥng và anh nhanh chóng thay bánh xe bị xẹp lốp.
Bà cụ cám ơn chàng trai và đề nghị anh nhận tiền công, nhưng anh quyết không nhận và nói với bà cụ: “Cụ chỉ cần nhớ đến cháu là được, khi nào thấy ai đó cần giúp đỡ cụ hăy nhớ đến cái tên Brian Anderson và lấy ơn làm phúc là được”
Chàng thanh niên lái xe đi, c̣n bà cụ rất lấy làm ấn tượng và ngây ngất về ḷng tốt của chàng trai trẻ. Sau đó cụ tiếp tục lái chiếc xe Mercedes của ḿnh đi thêm một quăng và dừng lại ở một quán ăn ven đường.
Trong quán, bà gặp cô hầu bàn dáng vẻ tươi cười, đon đả; bà cụ bà xin một chiếc khăn để lâu khô mái tóc ướt v́ nước mưa. Cũng lúc đó bà cụ chợt nhận thấy bụng cô hầu bàn đă vượt mặt, sắp tới ngày sinh. Chắc chắn cô bé rất mệt mỏi, thế nhưng cô luôn tỏ ra là một người dễ mến nhất quả đất!
Bà cu kêu li nước chanh rồi uống cạn một hơi; rồi bà lại nhớ đến cái tên Brian Anderson của chàng trai giúp bà lúc năy. Bà cụ rút tờ 100 đô trả cho cô gái. Khi cô chạy đi để lấy tiền thối lại th́ bà cụ đă bỏ đi mất.
Cô hầu bàn nh́n thấy mẩu thư ghi đặt trên chiếc khăn lau: “Có một chàng trai rất tốt bụng đă giúp đỡ già này trên đường đi; vậy giờ lăo giúp lại cho cháu. C̣n 400 đô la nữa bọc ở trong khăn đấy”.
Cô gái thấy đầu ḿnh quay cuồng. Tháng tới sinh con rồi, c̣n mấy tuần nữa chắc sẽ gặp nhiều khó khăn lắm. Cô xắp lại xấp tiền rồi bỏ vô túi và ra về sau ca làm việc.
Vài tiếng sau cô mới về đến nhà. Lúc leo lên giường cô vẫn nghĩ về vận may của ḿnh và cúi xuống ghé hôn lên trán chồng ḿnh, thỏ thẻ: “Em yêu anh, chàng Brian Anderson của em”.
*VietBF@sưu tập