Ra khỏi ṭa, chồng phóng thẳng về nhà, lục tung quần áo của con như t́m vật báu, đến khi nh́n thấy vật anh lấy ra, tôi cay đắng đến sững sờ. Tôi cứ nghĩ là t́m vật báu ǵ khi nh́n thấy anh ấy lục tung quần áo của con rồi cả đồ chơi nữa, nào ngờ.
Chúng tôi lấy nhau đă 3 năm, sinh được một bé gái đáng yêu nhưng cuộc sống vợ chồng chẳng suôn sẻ. Hàng tháng chồng làm được 20 triệu đồng mà anh ấy không đưa cho tôi đồng nào. Những lúc có việc, tôi hỏi tiền th́ anh ấy nói là ăn đă có ông bà nội bao rồi th́ cần tiêu ǵ mà hỏi lắm thế? Rồi anh bảo tiền ai người ấy tiêu, chồng không thích bị vợ quản lư chuyện tiền bạc nên lần sau cấm hỏi.
Rồi một ngày tôi phát hiện ra chồng đưa tiền lương cho mẹ giữ mà không chịu đưa cho vợ. Tôi đă làm ầm lên, không ngờ bị cả nhà chồng cho là đánh đá, hỗn hào và đuổi ra khỏi nhà.
Tôi không đi mà nói: "Nếu chồng làm ra tiền mà để mẹ giữ, chứng tỏ không tin tưởng vợ, thế th́ ở với nhau làm ǵ, giải tán sớm cho nó khỏe". Chồng chấp nhận ly dị chứ không muốn đưa tiền cho vợ cầm, thế là chúng tôi quyết định đưa nhau ra ṭa.
Sau khi chúng tôi đến ṭa làm thủ tục nộp đơn, vừa xong việc, anh phóng xe đi rất nhanh, khiến tôi lấy làm lạ nên cũng bám theo. Khi về đến nhà, anh chạy thẳng vào pḥng lục tung quần áo đồ đạc của con lên.
Tôi cứ tưởng anh t́m báu vật ǵ, cho đến khi nh́n rơ mấy thứ đó th́ tôi cay đắng đến sững sờ. Đó là 2 chiếc lắc vàng mà mẹ chồng mua cho cháu hồi tôi mới sinh con. Đến khi con 8 tháng, đeo chật nên tôi tháo ra và chồng cất đi. Thấy tôi nh́n, anh bảo: "2 cái lắc vàng này cộng vào cũng là hơn 1 chỉ. Hồi đó bà nội mua cho, giờ mẹ con cô đi th́ tôi lấy lại".
Dù giận vô cùng nhưng tôi cũng mặc kệ, đi sắp xếp đồ đạc để đưa con về nhà bố mẹ đẻ. Nhưng lúc tôi cầm máy sinh tố lên th́ anh ngăn lại. Anh bảo cái đó do anh đưa tiền tôi sắm nên coi là của anh, tôi không được mang đi.
Nghe đến đây th́ tôi không thể ḱm nén sự giận dữ được nữa mà ném luôn chiếc máy xuống nền nhà rồi nói: "Tôi thật không hiểu sao lại đi đâm đầu vào lấy người đàn ông nhỏ mọn, keo kiệt đến thế. Đúng là phí mất 3 năm trời". Rồi tôi chỉ gói ghém chút quần áo của ḿnh và con, định rời đi th́ anh gọi giật lại. Bảo tôi rằng hồi cưới, mẹ chồng trao cho 1 cây vàng. Giờ ly hôn th́ cũng nên trả lại. Tôi bảo tiêu hết rồi nhưng anh ta không chịu buông tha mà theo tôi sang tận nhà bố mẹ tôi để đ̣i bằng được.
Bố tôi bảo của họ th́ trả hết cho xong chuyện, từ nay sẽ không dính dáng ǵ đến nhà bên đấy nữa cho nhẹ ḷng. Nhưng tôi làm ǵ có tiền, chẳng lẽ lại đi vay tiền mua vàng để trả? Như vậy, tôi ly hôn xong lại ôm gánh nợ? Thế th́ nuôi con sao nổi đây?
VietBF@ sưu tập
|