Qua tất cả những hy sinh của ba mẹ, con t́m hiểu được bản chất của con người. Con học cách yêu thương. Con nhận ra t́nh yêu này dẫn con về với ba mẹ, dẫn con về nhà, dẫn tới sự dung hợp rằng con là người Mỹ gốc Việt.
Thưa ba mẹ,
Con biết chúng con chưa có nhiều cuộc tṛ chuyện nghiêm túc với ba mẹ, đặc biệt là những cuộc nói chuyện cởi mở tấm ḷng, nhưng bây giờ con sắp trở thành người lớn, con cảm thấy rằng ba mẹ cần phải biết và cảm thông với con. Trong chín năm qua chúng ta ở nước Mỹ, con đă trưởng thành rất nhiều, thay đổi từ đó cô bé e dè, hay mở to mắt ngạc nhiên thành một người phụ nữ trẻ tự hào và tự tin. Sự chuyển đổi không phải bao giờ cũng suôn sẻ, và không phải lúc nào con cũng kiên nhẫn, nhưng cả ba và mẹ luôn luôn biết thông cảm. Và con đă học được nhiều điều qua những cảm thông đó.
Con đă học được từ ba,là người phải rời khỏi giường vào ban đêm đi ra ngoài tuyết giá để đón con về từ nhà Jeremy sau những buổi học Lịch sử châu Âu. Con đă học được từ ba, người thức dậy mỗi buổi sáng để đến cái nhà máy thép, nơi mà mọi người không nói được ngôn ngữ của ba c̣n ba th́ không biết tiếng nói của họ. Con biết rằng nếu ba đang ở Việt Nam, ba sẽ được thoải mái với những người bạn xung quanh ba và có công việc kinh doanh gia đ́nh bảo đảm. Nhưng ba lại ở đây tại nước Mỹ này, làm cái việc mà ba không thích, mà thông qua đó, ba dạy những đứa con của ba về sức mạnh của ḷng kiên nhẫn. Con đă học được quyết tâm và năng nổ bởi chính ba đang kiên định trong việc thể hiện ước mơ bền bỉ của ba là đưa chúng con vào đại học. Và giờ đây con đă sẵn sàng để vào đại học rồi đó.
Con đă học được từ mẹ, người đă nấu món canh chua và cá đậm đà t́nh Việt, người đă đêm đêm ngồi chờ các cô con gái về nhà, và bắt những cô bé ấy cùng nghe các bài hát Việt. Khi con nh́n thấy mẹ và bố ăn phải ăn tối một ḿnh, hoặc mẹ cứ đi tới đi lui bởi v́ mấy cô con gái mẹ chưa về đến nhà, hay khi mẹ khóc v́ mơ về Việt Nam, th́ con cũng khóc theo. Con khóc v́ con thấy nỗi đau trong đôi mắt mẹ, và qua nỗi đau của mẹ con hiểu được ư nghĩa của quê nhà, chốn thiêng liêng đó sẽ chăm sóc cho con vô điều kiện.
Cả ba và mẹ đă cho con rất nhiều vậy mà, đôi khi, con vẫn cảm thấy mệt mỏi và chán nản. Có một khoảng trống sâu bên trong con khao khát cái cảm giác được thuộc về một nơi nào đó, con bối rối hỏi t́m chính xác quê nhà của con ở đâu, nỗi cô đơn và lạc lơng mà con cảm thấy khi những đứa trẻ khác nói chuyện về con búp bê Barbie và thời thơ ấu của GI Joe. Con nghĩ rằng con là người cô đơn duy nhất cho đến khi con nh́n thấy ba, đứng ngây người nh́n khu vườn của ḿnh th́ con biết ba cũng đang mệt mỏi. Mệt mỏi nhưng không nản ḷng. Từ ngày đầu đặt chân lên vùng đất xa lạ này ba đă phải liên tục bắt đầu làm lại tất cả: một ngôn ngữ mới, một dân tộc mới, một mớ quy tắc mới. Cả ba và mẹ đă hy sinh phần nhiều cuộc đời ḿnh để giúp con tạo lập cuộc đời con. Đó là ḷng can đảm lớn lao nhất mà con đă được dạy.
Qua tất cả những hy sinh của ba mẹ, con t́m hiểu được bản chất của con người. Con học cách yêu thương. Con nhận ra t́nh yêu này dẫn con về với ba mẹ, dẫn con về nhà, dẫn tới sự dung hợp rằng con là người Mỹ gốc Việt. Những giấc mơ mà ba mẹ đă gieo vào ḷng con đă bắt đầu thành h́nh từ từ khi con bước dọc theo những lối đi trong trường đại học, khi con rón rén bước chân vào thế giới người lớn và mạo hiểm ra bên ngoài thế giới của ba mẹ. Bất cứ nơi nào con đi, con mang theo ḿnh quá khứ của con, con biết rằng ba mẹ sẽ luôn luôn ở phía sau con và con sẽ luôn luôn quay trở lại, bởi v́ ba mẹ chính là quê hương của con đó.
Với tất cả t́nh yêu mà ba mẹ đă dành cho con,
Haibinh Nguyen
Nguồn: VNN