Lăo"thần y gàn dở" 25 năm chữa bệnh miễn phí - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2006-2011 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 12-12-2011   #1
johnnydan9
R10 Vô Địch Thiên Hạ
 
johnnydan9's Avatar
 
Join Date: Nov 2007
Location: LCN
Posts: 55,869
Thanks: 40
Thanked 564 Times in 514 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 74
johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7
johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7johnnydan9 Reputation Uy Tín Level 7
Default Lăo"thần y gàn dở" 25 năm chữa bệnh miễn phí

Hai mươi mấy năm rong ruổi trên chiếc xe đạp cũ kỹ, lăo "thần y gàn dở" vẫn không quản ngại nắng mưa trên những con đường và miệt mài với hành tŕnh của ḿnh: Chữa bệnh miễn phí. Sự hy sinh thầm lặng đó khiến bao con người phải cảm phục. Giờ đây khi tuổi đă cao, dù không thể đi xa người đàn ông ấy vẫn một ḷng v́ "chữ tâm" với nghề của... Ngày nào yên chân ở nhà là ông lại thấy bứt rứt, thiếu cái ǵ đó. Có lẽ sự tận tâm, mải mê giúp người của ông là bản chất, là phong cách của anh chiến sĩ quân y ngày nào... ông là bác sỹ Đặng Cát (Ngụ tại Phường Nhật Tân- Quận Tây Hồ, Hà Nội) với quăng đường 74 tuổi đời và gần 25 năm chữa bệnh miễn phí...
Ông Đặng Cát
Lăo "thần y gàn dở" 25 năm chữa bệnh miễn phí
Ông Cát sinh năm 1938 quê ở Nam Định, trong một gia đ́nh có truyền thống về nghề y. Sự tận tâm, mải mê giúp người của ông là bản chất, phong cách của anh chiến sĩ quân y Đặng Cát thời những năm 50-60. Thời trẻ, năm 1952, khi mới vào bộ đội, anh Cát "may mắn" được phân công làm y tá cho Đội Điều trị 2 của Cục Quân y, phục vụ khắp các chiến trường từ Tây Bắc đến Thượng Lào và sau đó được đơn vị cử đi học tại Học viện Quân y.


Cái nghề y đến với ông tự nhiên vậy đó. Sau 8 tháng học, bàn chân của người chiến sĩ quân y này đă từng đặt đến vùng Thượng, Hạ Lào, phục vụ chiến trường Điện Biên Phủ. Ḥa b́nh lập lại, ông không theo nghiệp y mà quay sang học sư phạm làm thầy giáo. Những tưởng cái nghiệp phấn trắng bảng đen sẽ là tương lai của ông nhưng lại một lần nữa, do lệnh điều động của đơn vị, năm 1962, ông Cát bỏ dở việc học để đi phục vụ chiến trường. Những ngày ấy, bàn chân ông xuyên rừng lội suối trong mưa bom băo đạn để cứu sống biết bao chiến sĩ ở chiến trường Vĩnh Linh, Quảng B́nh, Nghệ An... "Có những chuyến đi rừng đến vài ngày, chúng tôi mới tới nơi khám bệnh", ông nhớ lại.
Năm 1966 ông được đơn vị gọi trở lại Hà Nội để học tại Học viện Quân y. Năm 1969, ra trường, ông lại tiếp tục ba lô con cóc lên Tây Bắc làm Chủ nhiệm quân y của Công an vũ trang Sơn La. 10 năm sau, ông trở về trường Sĩ quan Biên pḥng tại Sơn Tây (nay là Học viện Biên Pḥng) làm Chủ nhiệm quân y rồi nghỉ hưu năm 1989 với quân hàm trung tá. Lẽ thường t́nh khi nghỉ hưu, người ta t́m đến sự an nhàn vui vầy với con cháu. Nhưng ông Cát th́ khác, chắc có lẽ bởi tận t́nh với nghề trở thành bản tính của ông cộng thêm về hưu lại thấy "ngứa nghề" ông chẳng chịu "yên phận".


Chính từ ngày "tự do" ấy, ông lại tự "cùm" ḿnh, gánh trên vai gánh nặng "lo bệnh thiên hạ". Đầu tiên là việc bà con phường Nhật Tân thấy có ông bác sĩ nghỉ hưu nên đến nhờ đến khám, tiêm cho người nhà. Và rồi, tiếng tăm của ông ngày một vang xa bởi không những ông chẳng lấy tiền công mà một bữa cơm cũng khó mời nhưng lại khám chữa rất tận t́nh, chỉ cần có người nhờ là ông xách đồ nghề lên đường bất kể lúc nào... Nhớ lại, ông Cát nói: "Học chỉ là một phần, quan trọng phải biết suy luận và tiếp cận kiến thức thường xuyên. V́ vậy, đến giờ tôi vẫn chịu khó đọc sách, để không bị tụt hậu".
Tổng cộng đến giờ đă gần 25 năm, một quăng thời gian để có thể làm chúng ta cảm phục con người ấy. Hai mươi mấy năm không quản ngại nắng mưa, ông vẫn một ḷng chữa bệnh cho người nghèo mà chẳng bao giờ lấy tiền của họ. Cách đây mấy năm người dân con phố này vẫn thường thấy ông lọc cọc trên chiếc xe đạp cũ kỹ đi lại khắp các phố phường để chữa bệnh. Giờ đây khi bước vào cái tuổi "xưa nay hiếm”, tuổi cao sức khỏe cũng giảm sút, ông chỉ ở nhà và thăm bệnh kê đơn thuốc.
Được biết lúc đầu cũng chỉ là đôi lời tư vấn về sức khỏe, tiêm thuốc, kê đơn cho những người xung quanh. Tiếng lành đồn xa, nhiều người biết và t́m đến với ông hơn. Ông "bác sĩ gàn" không lấy tiền chữa bệnh của ai bao giờ, mà đâu cần là ông tới đó, không quản đường xa, nắng nóng hay mưa lạnh. Nhưng thực ra, đâu phải đến lúc về hưu, ông mới khám bệnh miễn phí. Dường như nó đă trở thành cái tính của ông rồi. Khi tôi hỏi tại sao không lắp điện thoại cho tiện liên lạc? Ông cười bảo: "Tôi sợ điện thoại lắm v́ nhỡ ra, nhiều người gọi quá mà ḿnh bận, không đi được, thành ra mang tiếng với lại bây giờ tuổi cao đi lại cũng khó khăn, cũng không như trước đây không đi lại được nhiều nữa chú à".


Tuổi già nhưng vẫn một ḷng "làm dâu trăm họ"
Ông tiết lộ: "Tôi lúc nào cũng vui vẻ, thoải mái, các cụ bảo rằng, một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, như vậy mỗi ngày tớ uống vài chục thang thuốc bổ rồi c̣n ǵ". Khi chúng tôi hỏi ông về công việc, ông chia: "Được người là được ḿnh" - ông quan niệm đơn giản vậy. Cái được của nhiều người nhờ sự tận tâm chữa trị của ông cho sức khoẻ của họ, c̣n cái ông được th́ lại vô h́nh: Đó là cảm thấy ḿnh có ích giữa đời.
Ông Đặng Cát đang tṛ chuyện cùng với phóng viên
Bà Bài (vợ ông Cát) cười nói: "Lúc nào mà ông ấy chẳng vui, trừ khi có bệnh nhân nặng khó qua khỏi mà ông ấy không giúp được thôi. Tôi th́ chả sao cả, ông ấy giúp đỡ người ta là cái để phúc chú à". Ông Cát chia sẻ: "Cơm nước, sức khoẻ cho tôi th́ đă có người lo rồi, ḿnh chỉ c̣n việc đi lo cho thiên hạ. Tôi lại có tiền lương hưu đủ phục vụ cho ăn uống nên tôi cũng chẳng phải lo ǵ, cũng chẳng mấy khi phải tiêu tiền, ḿnh giúp đỡ được người ta coi như là cái tâm làm phúc cho đời...".


Có những người dân ở đây gọi ông là bác sĩ của người nghèo. Tôi th́ chưa hẳn đồng ư với cách gọi đó. Có nhiều người bệnh là gia đ́nh khá giả, nhưng họ vẫn cần đến ông bởi họ t́m thấy ở ông sự tin cậy, chân thành. Đâu chỉ chữa quanh quẩn ở cái phường Nhật Tân hay mảnh đất Hà Nội này nhiều lúc c̣n có người ở tận Huế, Nha Trang hay thậm chí cả Việt kiều ở Mỹ về cũng t́m đến ông chữa bệnh. Bệnh ǵ có thể chữa là ông dốc hết tâm, hết sức. Đó là lư do ông không bao giờ lấy của ai thứ ǵ bởi ông vẫn luôn tâm niệm: "Giá trị tinh thần mới là vô giá. Sức khoẻ con người mới là vô giá".
Ông Cát bảo:"Ở đời, nhiều chuyện thương tâm lắm. Người dân đến viện là đủ thứ tiền, tiền mua sổ, tiền khám, tiền kê đơn, mua thuốc, tiền viện phí, người nghèo lấy đâu ra. Cách Hà Nội 30km thôi, c̣n nhiều người khổ lắm. Tôi chẳng có ǵ để giúp họ. V́ thế, tôi chỉ biết tư vấn, dùng kiến thức, kinh nghiệm của ḿnh, giúp họ pḥng bệnh, chữa bệnh, làm sao có sức khoẻ ổn định lâu dài. Có khoẻ, họ mới làm ra của cải vật chất, gia đ́nh con cái mới ấm êm, hạnh phúc. Nghĩ thế, tôi đă thấy vui rồi, c̣n cần ǵ nữa".


Lần giở lại những kỷ niệm, ông Cát khoe một lá thư bất ngờ của một nhạc sĩ, gửi tặng ông bản nhạc bài hát "Thầy thuốc nghề cao quư". Thư viết ngắn gọn: "Thân tặng bác sĩ Đặng Cát, với ḷng trân trọng, khâm phục của tôi, một thầy thuốc, một sĩ quan công an hiếm có", kư tên: Nhạc sĩ Ngọc Thanh, Câu lạc bộ âm nhạc gia đ́nh tại Hà Nội. Ông Cát cảm động lắm, v́ nh́n bản nhạc, chẳng biết giai điệu thế nào, nhưng ông cảm nhận được sự tin tưởng, t́nh cảm ấm áp của người bạn chưa bao giờ biết mặt này. Tôi cũng biết được rằng mới đây công ty Microsoft tặng ông huân chương về "Sự hy sinh thầm lặng" dành cho vị bác sỹ đáng kính này.
Ông nghĩ: "Đời không cho con th́ trời cho con vậy". Mà quả thế, trời đă cho ông người vợ hết mực yêu chồng và những đứa con ngoan, đă trưởng thành. Trời cũng cho ông sức khoẻ, sự minh mẫn, càng cuối đời, càng thấy tiền bạc, địa vị là phù phiếm mà thôi. Cái cần là t́nh người và sức khoẻ...
Hoàng Việt- Văn Thịnh
johnnydan9_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	nguoiduatin-61.jpg
Views:	9
Size:	138.1 KB
ID:	341894
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC2

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 05:51.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.09257 seconds with 14 queries